Trúc Mã Của Tôi
6.
Tôi toang rồi, thật sự toang rồi.
Tôi lại có những giấc mơ không trong sáng và đối tượng không ai khác là Cố Tư Thừa.
Chắc chắn là do hôm đó anh quyến rũ tôi nên tôi mới mơ như thế này.
Độc thân đã 5 năm chưa chạm qua người đàn ông nào, thật sự rất dễ xảy ra chuyện.
Để xóa bỏ hình ảnh Cố Tư Thửa ra khỏi tâm trí, tôi hẹn Hạ Phi đi uống nước.
“Nhớ gọi thêm vài người bạn nhé, thêm đàn ông, chị muốn ăn thịt.”.
||||| Truyện đề cử: Chú! Xin Ký Đơn! |||||
Cậu ấy cười nhẹ: “ Thôi mà chị, đừng mở miệng là lại nói thế.”
Buổi hẹn của tôi trùng với ngày thành lập của công ty nên tôi xin quản lý cho nghỉ phép.
Quản lý hỏi lý do là gì.
Tôi trả lời: “Trúc mã của tôi bị ô tô đâm ch*t, em phải đi tham dự đám tang của anh ấy.”
Quản lý: “Tang lễ được tổ chức vào ban đêm à?”
Tôi: “Cậu ấy ch*t đột ngột nên chỉ có thể vào ban đêm.”
Tôi ngủ cà ngày nghỉ hôm đó, đến tôi trang điểm lộng lẫy, mặc váy ngắn đi giày cao gót rồi đến quán bar.
Khi tôi đi vào, Hạ Phi lập tức đi tới, nhìn thấy tôi, trong mắt cậu ấy ngập tràn sự kinh ngạc:
“Chị ơi, chị đẹp quá.”
Tôi nâng cằm cậu ấy lên, cười nói: “Miệng ngọt quá”
“Thế chị có thích không?”
“Chị không thích.”
Cậu cười bất dắc dĩ: “Chị không chừa cho em đường lui xuống, từ chối nhanh như vậy.”
Hạ Phi rất giữ lời, thật sự gọi 4 người con trai đến.
Ba người là bạn cùng phòng của cậu ấy và một người là…
Hạ Diên?
Đối tượng yêu thầm suốt 3 năm của tôi.
Chính vì anh ấy nên mới tôi dây dưa với Cố Tư Thừa.
Khoảnh khắc tôi nhìn thấy Hạ Diên, tôi đột nhiên trở nên cảnh giác hơn.
Tôi nhìn xuống trang phục của mình, cảm thấy hối hận muốn chết.
Hạ Phi giới thiệu với tôi: “Đây là anh trai em, Hạ Diên.”
Cậu ấy nói đùa: “Anh ấy thất tình, em đưa anh ấy đi giải sầu.”
Thế mà họ lại là anh em.
Chẳng trách lần đầu gặp Hạ Phi, tôi có cảm giác như biết cậu ấy từ trước hóa ra là vì cậu ấy giống Hạ Diên.
Hạ Diên theo đuổi nữ thần vô cùng điên cuồng ở trường đại học, tin đồn mỗi ngày đều là tin tỏ tình của anh và cô gái đó.
Sau đó, tôi nghe nói anh đã tỏ tình ở đêm hội âm nhạc và đã thành công.
Không ngờ, tình yêu mãnh liệt như vậy cũng đi đến hồi kết rồi.
Tôi gật đầu: “Xin chào.”
Hạ Diên nhìn chằm chằm tôi một lúc, bỗng nhiên cười nói: “Em là Diệp Ly?”
Tôi ngạc nhiên nhìn anh, đột nhiên tôi cảm thấy lo lắng và bối rối.
Anh thật sự vẫn nhớ tôi.
“Là em.”
Khi còn học đại học, tôi và anh đều là thành viên hội sinh viên, làm việc cùng nhau một năm nhưng rất ít nói chuyện với nhau.
Không ngờ tới sau 5 năm, anh vẫn nhận ra tôi.
Người ta nói, yêu thầm khiến người ta hoảng loạn. Nhưng khi tôi gặp lại anh, cảm giác còn lại chỉ là sự ngại ngùng và bối rối.
Cảm giác này không giống như sự căng thẳng và kích động khi gặp lại Cố Tư Thừa.
Ôi, sao tôi lại nghĩ đến anh ấy nữa.
Trong khi tôi đang suy nghĩ, Hạ Diên đã đưa cho tôi một ly nước: “Em có muốn uống nước không?’
“Em uống.” Tôi cầm ly rượu lên uống một ngụm.
Anh cười nhẹ: “Uống từ từ thôi, rượu này rất nặng.”
Có người chơi lời thật lòng đại mạo hiểm, đến lượt Hạ Diên, anh chọn đại mạo hiểm.
Mọi người lập tức ồn ào, yêu cầu anh ấy hôn người con gái có mặt trong phòng.
Người con gái đó là tôi???
Hạ Diên cầm ly rượu, nhìn tôi bằng ánh mắt mơ hồ, nhếch khóe miệng hỏi: “Hôn không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...