Trúc Mã Có Phần Nguy Hiểm


Buổi sáng, Giang La ngoài ý muốn nhìn thấy Mạnh Tiêm Tiêm ở chỗ tách ra ngày hôm qua chờ cô.

“Sao cậu lại tới đây?”Mạnh Tiêm Tiêm hơi hơi mỉm cười: “Không phải đã nói cùng nhau đi học sao.

”Cô có điểm thụ sủng nhược kinh, rốt cuộc Mạnh Tiêm Tiêm là hoa khôi vườn trường, Giang La trước kia ngay cả cơ hội làm quen đều không có, hiện tới người tớ lại có ý muốn làm bạn thân cô.

“ Cậu đồng ý mỗi ngày cùng tớ đi học không?”“Đương nhiên rồi!” trên mặt Giang La tràn ra ý cười tươi đẹp, “ Rất đồng ý.

”“Vậy là tốt rồi, về sau cậu cùng bạn cậu chơi, cũng mang tớ theo nha!”Giang La biết cô ấy nói bạn… là nói đến ai.

Thật ra Mạnh Tiêm Tiêm chỉ là muốn lợi dụng cô thuận lợi tiếp cận Kỳ Thịnh, tiếp cận người mình thích thôi.

Giang La chỉ làm bộ nhìn không ra ý đồ đó, đáp ứng cô ấy.

“ Cậu xem quần áo mới của tớ thế nào?” Mạnh Tiêm Tiêm xoay một vòng, “ Vì kết bạn khi đến lớp mới, nên cố ý mua.

”“Đẹp! Rất thích hợp với cậu!”Mạnh Tiêm Tiêm nắm bắt xu hướng rất nhanh, đầu năm nay thịnh hành kiểu tóc mái nghiêng, tết tóc đuôi sam buộc lại thả ở bên eo, váy bó èo một chút, đem đường cong vòng eo thon lộ ra, kết hợp váy dài.

So với cô, Giang La ăn mặc đơn giản hơn nhiều, áo chữ T in hình con gấu đáng yêu, phối hợp quần jean rộng thùng thình.

Áo khoác đồng phục che khuất dáng người phát triển tốt của cô… Bộ ngực, đồng thời cũng ngăn các nam sinh hư hướng ánh mắt nhìn cô cười mỉa châm chọc.

Đó là ánh mắt Giang La luôn cảm thấy khó chịu nhất.

Nam sinh lớp mình sẽ không ngại với “Ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy”, sẽ không quá mức tức giận, nhưng lớp bên cạnh những nam sinh xa lạ đó, quá nhiều, không chỉ có không có ý tốt mà đánh giá cô, còn sẽ chỉ chỉ trỏ trỏ, kêu cô lớn.

Làm cho cô mùa hè đều phải mặc áo khoác, cố gắng nhất đen cô mà bảo bọc lại.


“Hôm nay chia ban văn - lý, cậu chọn khoa văn đúng không?” Mạnh Tiêm Tiêm nói, đánh gãy suy nghĩ của Giang La.

“ Đúng, học kỳ 1 khảo sát chia ban, tớ thành tích văn cao hơn một chút.

” Giang La ngồi lên xe đạp, “Có thể thoát khỏi vật lý cùng hóa học, đối với tớ mà nói, thật là quá tốt đẹp! Tớ thích lịch sử cùng địa lý.

”Mạnh Tiêm Tiêm thở dài: “ Tớ học khoa học tự nhiên cũng không tốt, nhưng không có biện pháp, vì có thể cùng Kỳ Thịnh ở một cái ban, tớ cũng chỉ có thể chọn khoa học tự nhiên.

”“Nếu không thích, miễn cưỡng học không phải rất khổ sao?”“ Ba tớ nói đầu óc không đủ thông minh mới chọn khoa văn, giống nhau bình thường đều chọn khoa học tự nhiên, cậu xem trường học chúng ta, khoa văn chỉ có 4 ban , khoa học tự nhiên 25 ban.

”Giang La không phải không nghĩ tới.

Đúng là, cô nghe rất nhiều người, thậm chí bao gồm chủ nhiệm lớp trước kia, đều nói như vậy.

Mỗi lão sư đều đem hết toàn lực cổ vũ các bạn học lựa chọn khoa học tự nhiên, nói khoa học tự nhiên, tương lai nhiều cơ hội hơn, tiền đồ xa hơn.

Niên đại này, khoa học tự nhiên sinh và khoa văn đích xác có sự ưu việt hơn, mà mọi người lựa chọn khoa văn, đại đa số không phải bởi vì thích lịch sử địa lý chính trị, mà là bởi vì… Toán học vật lý học không tốt, chỉ có thể đọc khoa văn.

Nhưng Giang La không giống vậy, cô là thật sự thích khoa văn.

Xe đạp của Mạnh Tiêm Tiêm là xe đặc biệt, bánh xe so với xe cô lớn hơn một vòng, cho nên tốc độ cũng nhanh hơn cô, Giang La phải đạp nhanh hơn mới có thể đuổi theo tốc độ bình thường của cô ấy.

.

Dọc theo đường đi, Mạnh Tiêm Tiêm hướng Giang La hỏi thăm toàn bộ sở thích của Kỳ Thịnh, cậu ấy thích giày gì, mê chơi trò chơi nào, thích đồ ăn….

Mà làm cho Mạnh Tiêm Tiêm kinh ngạc cảm thán chính là, mấy cái đó… Giang La thế nhưng tất cả đều biết, thuộc như lòng bàn tay.

“ Cậu ấy rất hay bắt bẻ, thích chơi bài, học tương đối thường xuyên, vận động nhiều, trò chơi liền cs chơi tương đối nhiều, bất quá cậu ấy chơi cái gì đều rất nhanh.


Đúng rồi đúng rồi, cậu ấy thích ăn bánh bao thịt ở chỗ rẽ phía trước giao lộ nhất, trước kia tiểu học ở cùng một cái lớp, mỗi ngày đi học tớ đều mang cho cậu ấy.

”Mạnh Tiêm Tiêm ý vị thâm trường mà nhìn cô: “ Cậu… Thật sự rất tốt, xem ra tớ không tìm lầm người.

”Giang La hồn nhiên không thèm để ý, dừng xe trước cửa hàng bánh bao Kỳ Thịnh thích ăn nhất, mua mấy cái bánh bao da mỏng nhân nhiều, quay đầu lại đưa cho Mạnh Tiêm Tiêm một cái ——“Bởi vì chúng tớ quen nhau lâu rồi.

”“Thật hâm mộ.

” Mạnh Tiêm Tiêm cảm thán nói, “ Tớ cùng cậu ấy… Cũng coi như quen biết đi, lúc trước tổ chức hoạt động của câu lạc bộ, đội bóng rổ cùng đội Nhai Vũ có làm việc với nhau, chúng tớ cùng nhau nói vài lời.

”Giang La biết sự kiện kia.

Lúc ấy, Mạnh Tiêm Tiêm ôm túi quần áo xuống lầu, bị trẹo chân, Kỳ Thịnh vừa vặn đi ngang qua, thuận tay đỡ một chút.

Cô sao lại biết chuyện này, không phải nghe Kỳ Thịnh nói, Kỳ Thịnh căn bản là không nhớ rõ.

Giang La là nhìn ở thư tình mà Mạnh Tiêm Tiêm viết cho Kỳ Thịnh, ngày đó, Mạnh Tiêm Tiêm nói cô ấy tựa như bị thần tình yêu bắn trúng.

Bức thư tình ấy thơm thơm, có mùi thơm của hoa hồng.

Kỳ Thịnh là người được nhất trung Hạ Khê công nhận giá trị nhan sắc cao, gia thế hiển hách, thành tích nghịch thiên, số giải thưởng thi đua giải thưởng cầm đến mỏi tay, cho nên cậu ấy nhận được rất rất nhiều thư tình.

Gia hoả này lại là người cao lãnh, nhận được chồng lớn thư tình, cậu ấy xem đều lười đến xem, Giang La nhàn tới không có việc gì liền sẽ giúp hắn hủy đi đào hoa.

Giang La cũng sẽ gửi lại hồi âm cho mọi người, vì tránh cho tổn thương đến lòng tự trọng của các cô gái, cô từ chối đến ôn nhu lại uyển chuyển.


Nhưng sau đó cô cũng phát giác không ổn, cô hồi âm càng là ôn nhu, các nữ hài đối Kỳ Thịnh càng thêm mê muội cùng điên cuồng.

Này… Cũng không phải là mong muốn ban đầu của cô.

Thư tình Mạnh Tiêm Tiêm viết rất buồn nôn.

Giang La trả lời thư tình cho cô ấy càng nghệ thuật, cũng thực tươi mát, dùng sự tinh tế của nữ sinh biểu đạt, lại mang theo căn bệnh tuổi dậy thì có đau thương đau đớn bệnh nan y.

“Mới gặp cậu khi đó, hương hoa chứa đầy ánh mặt trời trong trẻo của ngày mùa hè, một ngày tốt đẹp khắc sâu ở lòng tớ, một tờ giấy mỏng không diễn tả hết được sự ái mộ, làm tớ kinh hãi, cũng làm tớ thành hoảng sợ.

Tớ chăn chú nhìn phương xa, chỉ cảm thấy đường rất dài, tâm tớ chưa tìm được đường về, thả thâm tình cùng tình yêu, mong cậu bình an.

”Đương nhiên, tất cả hồi âm, cô đều đưa Kỳ Thịnh xem qua.

Kỳ Thịnh toàn bộ quá trình đều cau mày, khóe miệng giật giật, nói cô có trình độ này sao không đi viết tạp chí luôn đi.

Tuy rằng Kỳ Thịnh thực ghét bỏ thư tình mà Giang La viết hồi âm, nhưng cũng không có ngăn cản cô đem bức thư đó gửi đi, bởi vì đây là chuyện cô thích làm nhất, chính là giúp cậu trả lời thư tình.

Mà thư tình đó, dường không có giúp cậu mai một đào hoa, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, một thiếu niên ngày thường thoạt nhìn lang thang ăn chơi trác táng, không nghĩ tới còn có nội tâm tinh tế như vậy.

Đều sắp điên rồi…Thậm chí có một phần hồi âm rơi đến tay giáo viên, giáo viên chủ nhiệm là người trung niên, cảm nhận được hơi thở của thanh xuân, mày thẳng nhăn.

……Giang La im lặng không lên tiếng mà hồi tưởng lại chính mình viết nội dung bức thư hồi âm cho Mạnh Tiêm Tiêm, đám Bàn Tử cùng Cầu Cầu mấy cái nam sinh cưỡi xe ngang qua ——“Trư Trư ~”“ Hả!”“Oa, là hoa khôi!”Bàn Tử nhịn không được cảm thán một tiếng: “Trư Trư, ngươi sao lại quen biết hoa khôi?!”“ Tớ gia nhập đội Nhai Vũ, Tiêm Tiêm là đội trưởng tớ.

”“Lợi hại, nhưng mà cậu xác định cậu có thể nhảy Street Dance?”“ Tớ như thế nào không thể nhảy!”Mạnh Tiêm Tiêm cười nói: “Trư Trư nhảy rất khá, tự học thành tài.

”“Lần sau muốn tới nhìn thử.

”“Lần sau chúng ta cùng nhau chơi, bạn của Trư Trư cũng là bạn của tớ.

”Nghe được lời mời của Mạnh Tiêm Tiêm, Bàn Tử quả thực thụ sủng nhược kinh, liên thanh đáp ứng: “ Được nha, được nha! Mỹ nữ Tiêm Tiêm chịu gia nhập hội chúng tớ, hẻm Vụ Túc chúng tớ gọi một tiếng liền có.

”Cầu Cầu nghe cậu ta vụng về ghê tởm khen tặng, mắt trợn trắng, một chân đá lốp xe hắn, suýt nữa làm cậu ta ngã ra.


Tâm tư người ta hiển nhiên là không ở trên người hắn, khen cái gì mà khen.

Mạnh Tiêm Tiêm cùng các nam sinh hàn huyên chào hỏi, ánh mắt chuyển hướng về phía đường cái lúc Kỳ Thịnh lái xe đạp tới.

Cậu ăn mặc một thân thoải mái, áo khoác đồng phục không kéo khóa kéo, bên trong là một áo mỏng màu trắng, trong sương sớm, đường cong cậu sạch sẽ mà sắc bén, cần cổ trắng nõn, hầu kết lại rõ ràng.

Tai nghe màu trắng từ trên tai xuống thẳng túi.

Cậu nghe nhạc, tuy rằng ở cùng một chỗ với bọn họ, nhưng lại giống một mình ở một thế giới khác.

“Kỳ Thịnh, buổi tối có muốn đi chơi không? Cậu, tớ hỏi Trư Trư, mới phát hiện chúng ta ở thật sự rất gần nhau.

”Kỳ Thịnh tháo tai nghe, không chút để ý nói:“ Tan học có hẹn chơi bóng.

”“Oa, Tớ đây có thể tới xem không?”“Tùy tiện.

”“ Được nha, đến lúc đó tớ cùng La La sẽ qua cổ vũ cho cậu!”Kỳ Thịnh quay đầu lại liếc mắt quét Giang La một cái.

Nữ sinh một người chậm rãi đi theo phía sau bọn họ, cách hai ba mét, xiêu xiêu vẹo vẹo mà đi con xe của cô.

“Ở sân bóng rổ.

”Nói xong lời này, Kỳ Thịnh liền nhanh hơn đạp nhanh hơn, một mình rời đi.

Bởi vì cậu ấy nói những lời này, Mạnh Tiêm Tiêm vui sướng cực kỳ, trên mặt treo đầy ý cười.

Giang La trầm mặc mà nhìn bóng dáng cậu đi xa.

Cuối đường, ánh sáng mặt trời từ từ lên cao, bóng dáng thiếu niên tựa như lao tới mặt trời chói chang… Long trọng xán lạn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận