Trọng Sinh Về Thời Điểm Trước Khi Vợ Con Mất Thiên Tài Yêu Nghiệt Tại Đô Thị


Nhưng trong mắt Chung Tĩnh Di rõ ràng chán ghét hắn trong lòng khiến Giang Chí Thành cảm thấy chua xót.




Hai người ngủ riêng phòng đã lâu, Giang Chí Thành ngày.

nào cũng say khướt về nhà, người nồng nặc mùi rượu, lại thích uống say phát điên, Chung Tĩnh Di không muốn đứa nhỏ biết chuyện này.




Linh Linh nhận lấy vịt quay, cười hì hì nói: “Mẹ vất vả rồi!” Sự dễ thương và hiểu chuyện của con gái khiến Chung



Tĩnh Di cảm thấy ấm áp trong lòng, đồng thời nghĩ đến việc mình sắp làm, cô cũng cảm thấy vô cùng đau lòng.




Khi đặt vịt quay lên bàn, Linh Linh đột nhiên nhớ tới điều gì đó, cô bé quay đầu nhìn Chung Tĩnh Di nói: “Mẹ, cha bảo ngày mai đưa con đi mẫu giáo!”




Chung Tĩnh Di liếc nhìn Giang Chí Thành, nói: “Lừa trẻ con rất vui sao?”



Mỗi lần cô và Giang Chí Thành cãi nhau về chuyện tiền bạc, hản đều nói ngày mai sẽ ra sao nhưng khi ngày mai đến, hắn lại đổi ý.



Không chỉ cô bị lừa mà con gái cô cũng bị hắn lừa rất nhiều lần.

Hän đã hứa sẽ cùng cô bé đến khu vui chơi nhưng lại thất hứa vô số lần.




Trong lòng Chung Tĩnh Di, cô không muốn tin tưởng chồng mình chút nào, cô đã thất vọng đến mức tuyệt vọng.




Giang Chí Thành cũng không biện hộ mà đổi chủ đề nói: “Tối nay chúng ta ăn cháo đi, dạ dày của em không tốt, anh nấu cơm mềm một chút, có lẽ phải tốn thêm một chút thời gian”



Chung Tĩnh Di không hề cảm động trước sự quan tâm của hản, cô chỉ lạnh lùng nhìn hẳn và nói: "Có cần thiết không? Anh muốn làm gì? Muốn tiền à?”



Nói xong, cô mở túi nhỏ, ném thẳng ví tiền kiểu nữ đã hơi cũ vào Giang Chí Thành: “Tôi đưa hết cho anhl”



Giang Chí Thành vô thức cầm lấy chiếc ví, nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của vợ, hän biết dù lúc này hẳn có làm gì thì cũng sẽ bị Chung Tĩnh Di đầy thành kiến hiểu lầm.




Đặt ví lên bàn ở bên cạnh, Giang Chí Thành xoay người đi vào bếp.




Nếu lời nói không thể gây ấn tượng với một người thì chỉ có thể chứng minh điều đó băng hành động.




Linh Linh cuộn một miếng vịt quay vui vẻ chạy tới đưa cho Chung Tĩnh Di: “Mẹ, mẹ ăn trước đi!”





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận