Dịch Tiệp nắm lấy hai bàn tay ấm áp: "Đợi sau này con lớn rồi con sẽ biến hai người thành những quý bà thời trang và xinh đẹp nhất.
"
Trương Bội Dao bị chọc cười, chỉ vào trán Dịch Tiệp: "Con đó, sao mẹ và dì lại thành quý bà rồi.
"
Dịch Tiệp nhanh chóng sửa lời: "Dạ dạ dạ, không phải quý bà mà là hai người đẹp.
"
Mọi người nghe xong đều cười vui vẻ, nhất là Dịch Thần, bị chị họ xúi giục hết khen mẹ đẹp lại khen dì Cả đẹp, khiến mọi người cười tới không ngậm miệng được.
Sau mấy tiếng tự do hoạt động, bụng mọi người đã trống trơn, thế là vào đại một nhà hàng chuẩn bị dùng cơm.
Dịch Tiệp định dùng số tiền kiếm được hôm nay để trả, nhưng người lớn lại không đồng ý, bảo cô giữ lại làm tiền sinh hoạt, nên Dịch Tiệp chỉ đành lên kế hoạch mua những món quà nhỏ cho mọi người.
Ăn xong cơm canh nóng hổi, cơ thể mệt mỏi cũng dần lại sức, sau khi nghỉ ngơi một lúc lâu, mọi người đặt ba phòng ở một khách sạn gần đó, dượng Cả ở với Dịch Thần, dì Cả và chị họ, Dịch Tiệp ở với mẹ.
Vì là điểm du lịch nên khách sạn được trang trí rất đặc sắc, phía sau còn có một khu vườn nhỏ, vừa nhìn đã biết là được dày công chăm sóc, phần lớn là những loài hoa dại không rõ tên, khá hoang dại.
Cả nhà thay phiên nhau dùng điện thoại di động chụp rất nhiều ảnh, bởi vì bộ nhớ chiếc máy ảnh kỹ thuật số đem theo đã bị ngốn khá nhiều.
Khi mọi người cùng nhau chọn ảnh, Dịch Tiệp nói với mẹ buổi chiều sẽ không ra ngoài chơi, cô phải ở lại khách sạn để làm bài tập về nhà, ôi, đúng là hội người khổ vì cấp ba mà.
Thế là những người khác ra ngoài xem biểu diễn xiếc thú ở thị trấn Lạc Du, Dịch Tiệp ngồi vào bàn nghiêm túc làm đề thi Ngữ văn, may là cô chưa bao giờ có hứng thú với biểu diễn xiếc thú.
Hình như sau đó biểu diễn xiếc thú ở Trung Quốc đã bị tẩy chay do mọi người đứng lên bảo vệ động vật hoang dã, dĩ nhiên Dịch Tiệp cũng ủng hộ, cô càng không hề cảm thấy đáng tiếc.
Nhờ vào kinh nghiệm luyện đề trong thời gian này nên tốc độ làm bài tập của Dịch Tiệp rất nhanh, chỉ trong một buổi chiều đã có thể dễ dàng giải quyết xong hai đề thi Ngữ văn và tiếng Anh, phải biết là số lượng bài tập trong kỳ nghỉ Quốc Khánh có thể khiến học sinh phải khóc thét.
Dịch Tiệp dự định mỗi ngày mình sẽ chơi nửa ngày, thời gian còn lại thì làm bài tập, ước chừng chỉ trong ba ngày thì sẽ làm xong, sau khi tính toán xong, cuối cùng Dịch Tiệp cũng có thể yên tâm chơi đùa.
Trên hot search Weibo đêm đó, có một chủ đề không ngừng hot: "Tạo hình công chúa dân tộc Tạng của Ôn Hinh Nhã vô cùng rung động.
"
Bên dưới chín bức ảnh trong bài đăng Weibo của Ôn Hinh Nhã, rất nhiều fan đã để lại những lời khen hoa mỹ, các chuyên gia sắc đẹp đánh hơi được độ hot thì bắt đầu chuẩn bị ra các video trang điểm ăn theo.
Dịch Tiệp không có điện thoại di động, đến tối được chị họ Lý Bội Bội cho hay thì mới biết xu hướng trang điểm rám nắng được dấy lên trước thời hạn.
Đoán là sau khi chương trình được công chiếu thì sẽ càng hot hơn, Dịch Tiệp nghĩ rằng mình nên mua một chiếc điện thoại di động sau đó đăng ký một tài khoản Weibo, có thể ké chút lưu lượng, dù sao thì trong tương lai lưu lượng sẽ là chìa khóa kiếm tiền tốt nhất, cơ hội này không nắm bắt thì đúng là thiếu sót.
Mấy ngày tiếp theo, Dịch Tiệp cùng người nhà đi chơi nhưng cũng không làm chậm trễ tiến độ hoàn thành bài tập, nhân tiện còn giám sát Dịch Thần làm bài tập trong kỳ nghỉ, có thể nói là khá trọn vẹn.
Kỳ nghỉ đông của Trương Bội Dao sắp hết, ngày cuối cùng bà dẫn Dịch Tiệp tới cửa hàng điện thoại mua điện thoại di động, thật ra lúc đầu bà khá băn khoăn vì dù sao Dịch Tiệp cũng đang là học sinh cấp ba, sợ cô sẽ lơ là việc học.
Nhưng gần đây Tiểu Tiệp biểu hiện rất tốt, có thể tĩnh tâm học tập, thế là sau khi do dự một lúc bà cũng đồng ý, nhờ chị Cả chú ý thêm là được.
Dịch Tiệp không biết nỗi lo của mẹ, vì dù sao thì trong mắt cô điện thoại di động thời bấy giờ cũng không có sức hấp dẫn gì lớn, mua chỉ để kiếm tiền.
Cô chọn một chiếc điện thoại thông minh của thương hiệu nổi tiếng trong nước có chức năng chụp ảnh khá đẹp và bộ nhớ lớn vừa với số tiền trong tay, sau đó dùng 3000 đồng còn lại mua quà cho gia đình và bạn bè.
Ban đầu mẹ không đồng ý cho cô trả tiền, Dịch Tiệp phải nói rách cả miệng thì bà mới đồng ý, cô phải nhanh chóng kiếm lại 3000 tệ trong thời gian ngắn nhất mới được.
Trước khi về nhà, Trương Bội Dao đã chuẩn bị rất nhiều thứ cho hai đứa trẻ, mặc dù có một số thứ có thể mua được ở bất cứ đâu, nhưng tấm lòng của người mẹ chắc chắn sẽ có ý nghĩa khác.
Dịch Thần ôm mẹ oà khóc lớn, cậu nhóc vẫn còn nhỏ nên đương nhiên rất dễ bộc lộ cảm xúc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...