Chủ yếu là do bình thường còn phải lo bài tập trên lớp, thực sự không dư dả thời gian chút nào.
Nếu đạo cụ làm tạm ngưng thời gian có thể dùng nhiều thêm vài lần nữa thì tốt biết mấy, tiếc là chỉ có thể dùng được ba lần, Dịch Tiệp đành chia đều cho ba môn, mỗi môn dùng một lần.
Dịch Tiệp sử dụng phương pháp học tương tự với môn Hóa học và Sinh học, bởi vì sợ ở ký túc xá trường sẽ không thể dùng máy tính để trả lời câu hỏi khó cho mình nên cô gộp lại đến cuối tuần sẽ về nhà để tra.
Các thầy cô trong văn phòng đều hoan nghênh cô, bởi vì Dịch Tiệp chưa bao giờ hỏi những câu “ngốc nghếch”, đa số đều hỏi những câu có thể dùng được trên lớp, đem lại nhiều gợi ý cho các thầy cô.
Trong khoảng thời gian này, Dịch Tiệp đã dùng hết Nước Hoa Tạm Dừng và nửa tiếng của Bọt Biển Tri Thức, làm cô tiếc gần chết.
Nhưng may mà thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, cả ba điều hoàn thành xuất sắc.
Mỗi tối trước khi ngủ, Dịch Tiệp đều nghe một bài giảng trong khóa học phần thưởng, kiến thức về Toán học và các môn khoa học tự nhiên của cô ngày càng vững chắc.
Cô vẫn chưa bắt đầu viết bài diễn thuyết tiếng Anh cho cuộc thi, sau khi hoàn thành bài diễn thuyết, cô còn phải luyện tập nói nữa.
Dịch Tiệp bắt đầu thấy lo lắng, không biết nên bắt đầu từ đâu.
Chỉ còn 20 ngày nữa là đến ngày dự thi, mà kỳ thi giữa kỳ cũng sắp đến, giờ Dịch Tiệp chỉ mong mình có thể phân thân ra mấy bản để làm hết việc.
Cô tập hợp các bài báo chuyên mục trên báo tiếng Anh lại để tham khảo chủ đề sáng tác và các cấu trúc câu có thể sử dụng, Dịch Tiệp định dựa vào mẫu này để viết bài.
Nhưng sau đó, cô lại cảm thấy cách làm này hơi khuôn sáo, có lẽ nhiều thí sinh khác cũng sẽ làm như vậy.
Mặc dù chỉ là vòng loại, tiêu chí chấm thi có thể không quá khắt khe, nhưng Dịch Tiệp không dám chủ quan, núi cao sẽ có núi cao hơn là sự thật không bao giờ thay đổi.
Sau một ngày đắn đo suy nghĩ, Dịch Tiệp quyết định dùng một cách làm khác: trước tiên cô sẽ viết bài bằng tiếng Trung, sau đó dịch sang tiếng Anh.
Mặc dù tiếng Trung và tiếng Anh có kết cấu khác nhau, nhưng cách làm này sẽ giúp cô mở rộng ý tưởng sáng tác và không bị giới hạn bởi các chủ đề.
Cô dành hai ngày để trau chuốt bài viết bằng tiếng Trung.
Cô chọn chủ đề về tương lai, dựa trên những trải nghiệm cá nhân và những miêu tả của Bay Bay, nội dung để viết về chủ đề này cũng khá phong phú.
Cho dù đó là sự phát triển của khoa học kỹ thuật, văn hóa giải trí hay cải cách giáo dục, Dịch Tiệp cũng đều viết trôi chảy được hơn một ngàn chữ.
Khó khăn lớn nhất bây giờ là làm thế nào để dịch bài sang tiếng Anh, phải làm sao để hợp lý hóa cấu trúc câu, chuyển đổi từ ngữ giữa tiếng Trung và tiếng Anh cũng là một vấn đề Dịch Tiệp phải lo lắng.
Tuy nhiên, Dịch Tiệp tạm thời không thể tập trung mãi vào bài văn này, bởi vì trước kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, kỳ thi giữa kỳ một của lớp mười sẽ diễn ra.
Sau khi trải qua một kỳ thi, mọi người đã dần quen với bầu không khí thi cử này.
Vì kỳ thi giữa kỳ khá quan trọng nên học sinh sẽ được xếp phòng thi, trộn lẫn phòng thi của các khối.
Theo như Dịch Tiệp nhớ, hình như chỗ ngồi trong phòng thi sẽ được sắp xếp dựa trên thứ hạng của kỳ thi trước.
Lần thi trước, cô đạt điểm cao nhất khối nên sẽ không thoát nổi số báo danh 01 của phòng thi số một.
Chắc hẳn chỗ ngồi trong phòng thi số một sẽ bị học sinh hai lớp chọn chuyên Khoa học tự nhiên và chuyên Văn bao trọn.
Lớp chọn 433 chuyên Văn là lớp cô đã học trong hai năm lớp mười một và mười hai(*), nhưng để lại ấn tượng không mấy tốt đẹp.
(*) Ở Trung Quốc, sau khi hết lớp mười sẽ xếp lại lớp để học theo khối.
Rất nhiều người đều cảm thấy xúc động và hoài niệm khi nhớ lại cuộc sống cấp ba, nhưng Dịch Tiệp thấy kỷ niệm đáng giá duy nhất của cô cũng chỉ có ở năm lớp mười.
Chủ nhiệm lớp 433 là một giáo viên cực kỳ thiên vị, không phải thiên vị học sinh giỏi mà là thiên vị tất cả học sinh có bố mẹ dựa nhờ cậy quan hệ, đặc biệt là học sinh nam đẹp trai, gia đình khá giả.
Nếu bạn là một nữ sinh xinh đẹp nhưng gia cảnh bình thường, vậy thì thật xui xẻo, bạn chắc chắn sẽ bị đì.
Đúng vậy, chủ nhiệm lớp 433 là một cô giáo tên Quý Thanh.
Dịch Tiệp biết rất nhiều cô giáo, hầu hết đều nghiêm túc và có trách nhiệm, lần đầu tiên cô biết một người vừa luồn cúi vừa ích kỷ như vậy.
Nói trắng ra, bà ta là giáo viên mà Dịch Tiệp ghét nhất.
Nếu không phải do bà ta thì sau đó cô cũng không mất hứng thú hoàn toàn với việc học như vậy.
Dịch Tiệp vẫn nhớ rõ khoảng thời gian im lặng sau khi chia tay với Vương Vũ Sam, mẹ cô đã tâm sự với cô rất nhiều, tha thiết mong cô có thể chăm chỉ học tập, khiến cho Dịch Tiệp quyết tâm cố gắng thêm lần nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...