Trọng Sinh Vạch Trần Em Gái Trà Xanh Ai Ngờ Được Gả Cho Lãnh Đạo Hải Quân
Kiếp trước, Lưu Uyển Uyển đã tính kế Lưu Thanh Nguyệt một cách tàn nhẫn, còn viện cớ lấy đi của hồi môn của cô, trong đó bao gồm cả sợi dây chuyền không gian.
Trong một tình huống ngẫu nhiên, Lưu Uyển Uyển đã ký kết hợp đồng với dây chuyền không gian và nhờ những thứ trong đó mà cô ta sống một cuộc đời sung túc.
Sau khi Lưu Thanh Nguyệt lấy chồng là Lục Phong Đình, vì cô không thích anh nên hai người luôn sống không hạnh phúc.
Phải vất vả lắm cô mới sống đến ba mươi tuổi, nhưng rồi cuối cùng vẫn chết vì ung thư.
Trước khi qua đời, cô gặp lại Lưu Uyển Uyển, và chính cô ta là người kể hết mọi chuyện.
Lưu Thanh Nguyệt vẫn nhớ rõ cảnh tượng đó: Lưu Uyển Uyển đứng trước giường bệnh của cô, với dáng vẻ đầy đắc ý.
“Chị à, em thật sự phải cảm ơn chị đấy!” Lưu Uyển Uyển đứng trước mặt cô, cười rạng rỡ, đến mức Lưu Thanh Nguyệt trong khoảnh khắc đó vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Chị không chỉ tặng chồng cho em mà còn trao cả những thứ tốt nhất của chị cho em.
Em nhờ sợi dây chuyền không gian đó mà phát tài rồi, chính là sợi dây chuyền không gian trong của hồi môn của chị đấy.
Giờ cuộc sống của em sung sướng vô cùng!”
“Chị à, cả đời này không thể chỉ mãi nghĩ đến việc giữ đàn ông của người khác!”
Về sau, Lưu Uyển Uyển còn kể rằng trong không gian đó có rất nhiều thứ tốt.
Lưu Thanh Nguyệt lúc đó đã quá kích động, đến mức máy đo nhịp tim bên cạnh hiển thị một đường thẳng.
Cô đã chết!
Lưu Thanh Nguyệt hít sâu một hơi rồi mở mắt ra nhìn không gian trước mặt.
Cô nhìn thoáng qua không gian, có chút nghi ngờ.
Lưu Uyển Uyển nói rằng trong không gian có rất nhiều thứ thần kỳ, nhưng hiện tại, trong đó chỉ có một mảnh đất trống và một căn nhà gỗ nhỏ.
Mảnh đất kia có vẻ là ruộng.
Sau khi quan sát không gian một hồi lâu, Lưu Thanh Nguyệt cuối cùng cũng chấp nhận sự thật.
Mặc dù không giống như những gì Lưu Uyển Uyển đã nói, nhưng thế này cũng đủ rồi.
Cô đi dạo quanh không gian và trong căn nhà gỗ tìm thấy một tờ hướng dẫn sử dụng.
Nó chỉ rõ rằng đất trong không gian có thể trồng rau củ quả, ngoài ra còn có thể lưu trữ đồ vật.
Nghĩa là cô có thể đem đồ từ bên ngoài vào đây cất giữ.
Ý tưởng này khiến Lưu Thanh Nguyệt cảm thấy phấn khích.
Nếu có thể đưa đồ bên ngoài vào không gian, tại sao không dọn sạch căn nhà này trước đã?
Dù sao thì những người này đối xử với cô chẳng ra gì.
Lưu Đại Quân lúc nào cũng thiên vị Vương Xuân Hoa và Lưu Uyển Uyển, lại còn chiều chuộng đứa em trai vô dụng của cô nữa.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sau này khi em trai lớn lên, chắc chắn Lưu Đại Quân sẽ tiếp tục chu cấp.
Như vậy chẳng khác nào nuôi một tên hút máu.
Nghĩ đến đây, Lưu Thanh Nguyệt rời khỏi không gian.
Nghe thấy bên ngoài không còn động tĩnh, cô lặng lẽ bước ra ngoài.
Sau nhiều lần thực hành cách sử dụng không gian, giờ cô đã rất thành thạo.
Cô nhanh chóng thu hết mọi thứ cô có thể nhìn thấy và có thể sử dụng được vào trong không gian.
Theo trí nhớ, cô lục soát những nơi họ thường giấu tiền riêng, thu hoạch khá nhiều, lấy được tận 300 tệ và đưa hết vào không gian.
Ngoài ra, thực phẩm dự trữ trong bếp cũng được cô dọn sạch.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...