Sáng hôm sau, như thường lệ Orochimaru thức dậy khởi động bằng một bài “Dịch Cân Kinh” sau đó ăn sáng và phân ra 5 phân thân, hai ở nhà nghiên cứu nhẫn thuật, ba phân thân luyện tập kỹ xảo.
Ảnh phân thân không hổ là siêu cấp máy gian lận, nhất là trong việc học tập nghiên cứu, tuy rằng không thể dùng nó tăng lên thể chất nhưng có thể dùng để tăng kiến thức.
Khi giải trừ ảnh phân thân, chủ thể sẽ nhận lại toàn bộ ký ức phân thân trải qua, kiến thức, trải nhiệm, học tập với nhẫn thuật này không còn là việc khó. Ví dụ:
Kể cả khi bản thân ngu dốt khó khăn trong tập luyện nhẫn thuật, luyện một lần không được thì luyện mười lần, mười lần không được thì trăm lần, trăm lần không được thì nghìn lần, người ta có câu cần cù bù thông minh, trăm hay không bằng tay quen, cho dù là con lợn được buff như thế cũng có thể nói tiến người.
Năm phân thân kể cả bản tôn không người nói một lời nào, rất tự giác mỗi người bắt đầu làm một việc không ai giống ai.
Sở dĩ hắn chỉ phân ra năm phân thân chủ yếu vì để phòng ngừa phân thân hao hết chakara mà dừng lại việc luyện tập. bởi vì mỗi lần sử dụng nhẫn thuật đều hao hụt chakara, thậm chí kể cả khi không sử dụng nhẫn thuật cũng hao tổn chakra để duy trì phân thân, cho nên nhằm đảm bảo phân thân luôn luyện tập không bởi vì hao hết chakara rồi biến mất, vừa nhằm mục đích cảnh tỉnh bản thân luôn luôn sử dụng chakara tiết kiệm, làm sao dùng lượng chakara ít nhất phóng ra nhẫn thuật uy lực mạnh nhất.
Như thường lệ, Oro cùng ba phân thân luyện tập ở bên bờ dòng sông nhỏ nơi hắn thường luyện tập.
Đang luyện được một lúc thì, một bóng tóc vàng nhô ra từ phía sau bụi dậm, bỗng nhiên nhanh như thoắt xuất hiện trên không phóng xuất phi tiêu đi theo đó cùng với hô.
“ Phi tiêu - ảnh phân thân chi thuật.”( xin phép thông dịch sang tiếng mình cho dễ viết_ cảm tạ, cúi chào)
Bất thình lình bị tập kích không làm Orochimaru hoảng hốt, chỉ thấy hắn ta vẫn đang chống đẩy tựa như không hề hay biết, còn một trong các ảnh phân thân đang luyện tập thuẫn thân thuật bỗng nhiên chi gian biến mất, đột ngột lại xuất hiện trước Oro một tay kết ấn đón đỡ tẫn công.
“ Thổ độn – thổ tường thuật.”
Một bức tường đất bán hình trứng trồi lên khỏi mặt đất, bề mặt bóng loáng đến mức có thể soi gương đón đỡ hết thảy phi tiêu phi đến, khi đỡ đến cái phi tiêu cuối cùng thì tường đất cũng sụp đổ, để lộ ra kẻ tấn công là một bé loli tóc vàng, hai má hây hồng đang cầm phi tiêu nhanh chóng phóng lại.
Bỗng nhiên một phân thân khác biến mất để lại một khúc gỗ tại vị trí cũ, cùng với tiếng hô.
“ Thủy độn- thác nước thuật.”
Một đại thác nước phóng đến chỉ loli tóc vàng từ bên trái, loli tóc vàng cũng nhanh trí thuẫn thân đạp sóng mà đi, nhưng không may một con cá chép đỏ, hai bên râu vàng, trên đầu đội vương miệng vàng ( chắc không phải pokemon đâu, chắc chắc là không ăn cắp ý tưởng -_-) phóng ra từ thác nước nhanh như chớp nhảy lên cướp đoạt hết quần áo của bé gái rồi biến mất không thấy.
AHHHHH! Tiếng kêu thất thanh vang lên cùng với hình ảnh bé gái cuộn thành một mảnh nấp mình vào bụi dậm, chỉ nhô lên một cái đầu lớn tiếng la mắng.
“ Orochimaru biến thái, hentai, lúc nào cũng thích lột quần áo của người khác.”
Orochimaru dừng chống đẩy vẻ mặt đầy trêu tức nhìn mặt đỏ bừng một mảnh núp ở bụi dậm như búp bê sứ bé gái, đây cũng là trò tiêu khiển thường ngày của hắn, hắn rất thích khi trêu chọc tóc vàng loli.
“Tsunade xấu hổ cái gì lại không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhớ trước kia đứa bé nào lột hết thảy trước mặt ta còn nói….”
Orochimaru cầm quần áo tiến đến, còn lại phân thân vẻ mặt như thường biến mất, có thể là tìm nơi nào tiếp tục nghiên cứu nhẫn thuật, có thể là làm gì khác ai biết.
“A không được nói, khi đó là do ta ngây thơ nên bị lừa, để tên biến thái ngươi lợi dụng..”
Tsunade định nói tiếp thì đã thấy Orochimaru cầm quần áo tiến lại,
“ Ngươi định làm gì, không được lại đây!AHhhhh”
“ Ngại cái gì, đến đến để lão công mặc quần áo cho.”
“không được lại đây, đồ lưu manh, AH không phải sờ chỗ đó, đừng động chỗ đó, không.... AH...AHhhh”
Tỉnh lược ngàn vạn chữ....
Lúc này, Tsunade đã quần áo chỉnh tề đứng đó, nhưng mặt mũi còn chín như trái cà chua, làm người ta nhịn không được muốn ngắt một cái.
“Tsunade, vẫn kém như thế, tiến bộ quá chậm, nhưng không sao chúng ta có thể cùng nhau luyện tập!”
Orochimaru với nụ cười đầy hảo ý quét tới quét lui thân thể Tsunade làm cho nàng rùng mình một cái, thực ra ở độ tuổi này của nàng với trình độ có thể nói là chuẩn trung nhẫn như nàng đã là nổi bật, coi như thiên tài với đứa bé năm tuổi, nhưng chỉ trách nàng gặp biến thái như Orochimaru, đã là thiên tài lại còn chăm chỉ, thử hỏi sao người ta không tuyệt vọng cho được.
“ đây mới không cần, lần nào luyện tập ngươi cũng sờ tới sờ lui người ta thật khó chịu, đúng là đồ biến thái.” Rồi ngoảnh mặt đi chỗ khác, tỏ vẻ ta rất giận.
“ Lão bà của mình không sờ thì sờ ai, với lại..” Orochimaru vẻ mặt đầy chính trực nói.
“ không cho nói, tất cả là do tên biến thái nhà ngươi lừa gạt ta, đồ lừa đảo.” vừa nói vừa phi thân đến, dơ móng vuốt lên cấu xé.
“ Ngươi là mèo sao, đừng cắn, giờ lại thành cẩu rồi, AJHH tha mạng.” Orochimaru hùa theo.
Hai người đùa vui một lúc, Tsunade mới chịu buông tha, tuy biết rằng Oro chỉ hùa theo mình nhưng nàng luôn cảm giác thực vui vẻ, lòng hư vinh được thỏa mãn, lúc này như một chỉ hùng dũng gà mái thắng trận xù lông, oai vệ kiêu ngạo không thể tả, trên mặt chỉ kém viết ta là “vô địch thiên hạ”.
“ Được rồi, có chuyện gì mà đích thân lão bà phải tới đây!” vừa nói vừa đặt Tsunade ngồi lên đùi mình, xoa đầu hỏi.
“ Không có chuyện gì không được tìm đến ngươi’’ Tsudane liếc trắng mắt, quay đầu đi chỗ khác.
“Đương nhiên không phải, chỉ là thấy lão bà có thời gian đến xem lão công thôi, thế bên bà nội thế nào?
( vợ của ngài đệ nhất, Uzumaki Mito mình viết như thế để tăng thêm tính thân mật)
“ Bà nội cho ta được nghỉ hôm nay không phải học tập nhẫn thuật, để chuẩn bị cho ngày mai nhập học, ta cố tình đến nhắc ngươi, ngươi xem chắc chắn ngươi lại quên rồi.!” Tsunade cũng mặc kệ cái tay đang tác quái của hắn cũng như thứ gì cứng cứng thọc vào mông mình, điều chỉnh tư thế để ngồi thoải mãi. Không phải nói mặc kệ mà là đã quen với việc Orochimaru tác quái rồi nên mặc kệ.
( đừng ai nói trẻ con không thẳng được, thực ra là con trai từ khi còn nhỏ đã thẳng được rồi, chẳng qua là không có hóc môn tác quái, không biết gì nên mới không cương thôi, nếu kích thích trực tiếp thử xem to - thẳng ngay.)
“ Quên mất, không phải còn lão bà hay sao!, lo gì.” Nói xong lại thơm lên đầu Tsunade một cái rồi tựa cằm lên đầu nàng lời nói dụ dỗ.
“ Ai rảnh mà để ý đến ngươi!” Tsudane phùng mồm, giận dỗi nói.
“ Được rồi, lão công sẽ bồi thường mà, về nhà lão công ăn đi.” Orochimaru dỗ dành mà nói. Nói xong đặt nàng dậy rồi thu dọn đồ luyện công để về nhà.
Tsunade nhìn bóng lưng cao gầy ấy, mà xuất thần, nhớ lại khi còn nhỏ ngây thơ, tình cờ quen biết với hắn sau đó hai người chơi thân với nhau, nàng bị thu hút bởi vẻ ngoài lạnh lùng pha chút phong trần của hắn mà tò mò làm quen, nhưng ai ngờ dưới cái vẻ ngoài phong trần ấy lại là tâm hồn của kẻ biến thái, vào một ngày vừa huấn luyện thuật đi trên nước nàng chợt hỏi Orochimaru.
“ Oro tại sao trên người ngươi lại nhiều ra cái này mà ta không có.” Nàng vừa nói vừa chỉ cái gậy đang cứng thẳng nào đó.( tại sao nhìn thấy thì chứng tỏ hai đứa đang trong trạng thái như nào _ ngươi hiểu!)
“ cái dư thừa này của ta là để bổ toàn cái khuyết thiếu của ngươi, nó tượng chưng cho tình yêu, bao giờ Tsunade lớn thích ai, thì kết hôn với người đó và dùng cái thừa của người đó bổ toàn cái khuyết thiếu của mình, đó là yêu.”
“ sau này lớn lên Tsunade sẽ lấy Oro là chồng và chúng ta sẽ yêu nhau.” Tsunade mắt ngập nước mở lớn, tựa như tìm ra được mục đích lớn lao trong đời.
“Orochimaru cũng sẽ lấy Tsunade làm vợ, nhưng ta sẽ có thêm nhiều vợ nữa.” Orochimaru thẳng thắn mà trả lời.
“ Tại sao.?” Tsudane không hiểu, với nàng thứ đó vẫn còn quá phức tạp.
“ biết nói sao đây, có lẽ nó là vì thỏa mãn cá nhân, có lẽ vì để chứng minh thực lực cũng như quyền lực bản thân, nói chung đó là dục vọng sâu thẳm của bản thân mỗi người đàn ông đều có Tsunade có chấp nhận không?” thật khó để hắn giải thích cho nàng hiểu.
“ Được! chỉ cần Oro luôn ở bên Tsunade là được.” Tsudane không nghĩ ngợi bất cứ điều gì đáp ứng.
“ Đương nhiên chỉ cần nàng không bỏ ta, ta nhất định không phụ nàng!” Orochimaru chắc chắc nói.
“ UHm!” Tsudane gật đầu hạnh phúc
.......................................................................................
“Đi thôi Tsunade, về nhà ta ăn cơm.”
“ à Ừ, đến ngay” Tsunade vừa đuổi theo vừa nghĩ Oro chỉ là của mình ta, sẽ không chia sẻ chi ai cả, nếu không chấp nhận ta sẽ tu luyện đến khi nào đánh thắng ngươi bắt về làm chồng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...