Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Lưu Khoa Sinh được tôi mời nhập thần điện. Đây là lần đầu tiên tôi mời người khác vào trong đàm luận. không ngờ người vinh hạnh đầu tiên lại là Lưu Khoa Sinh!
"Thật không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt trong tình huống thế này!" Lưu Khoa Sinh có chút cảm khái nói.
"Tôi cũng không ngờ." Tôi nhàn nhạt nói. Tôi không cỏ hảo cảm gì với Lưu Khoa Sinh nhưng cũng không có cừu hận gì. Lúc trước hắn thích Triệu Nhan Nghiên cũng không sai, chỉ là cách làm thái quá mà thôi.
Trong thế giới này thường là như vậy, thắng làm vua thua làm giặc! Nếu không phải tôi có thực lực mạnh thì người thua đã là tôi rồi! Không thể nói rõ ai đúng ai sai nhưng người thắng trận thường là người mang chân lý.
"Lưu Lỗi. Lần này tôi tới không phải đối địch với cậu!" Lưu Khoa Sinh thản nhiên nói: "Tôi biết thực lực của mình cũng không đủ!"
Nói xong Lưu Khoa Sinh đứng dậy hết sức nghiêm túc vái tôi một cái. nói: "Nhưng chuyện trước đây mà tôi làm là sai. Thành thực xin lỗi cậu và Nhan Nghiên, mong hai người có thể tha thứ!"
Tôi trọn mắt nhìn địch nhân trước mắt này, hắn cúi đầu với tôi? Chuyện này là sao vậy? Chẳng nhẽ có sự lừa gạt? Nhưng mà nhìn bộ dáng hắn đâu giống như gạt người!
Thận trọng tôi dùng tinh thần lực dò xét não bộ hắn một phen. giống y như Trần Dũng, tôi không cảm nhận được gì trong não của hắn.
Tôi biến sắc lạnh lùng nói: "Lưu Khoa Sinh. mày giả bộ thật giống, đúng là tao đã khinh thường mày!"
"Cái gì?" Lưu Khoa Sinh sửng sốt: "Tôi không giả bộ. Chỉ đang nói suy nghĩ trong lòng!"
"Lưu Khoa Sinh. tao là một dị năng giả. tin tưởng mày cũng biết, Tao không cảm thụ được suy nghĩ của mày!" Tôi không muốn đùa với hắn nữa trực tiếp nói rõ.
"Tôi..." Chẳng lẽ! Lưu Khoa Sinh bỗng nhiên nhớ ra cái gì đỏ. vội vã lấy cái thông tấn khí xuống nói: "Nhất định là cái thứ đồ xấu xa này, không biết có nghe lén cuộc nói chuyện của chúng ta hay không!"
Tôi nửa ngờ nửa tin tiếp nhận cái đồng hồ mà Lưu Khoa Sinh đưa cho. :
Lần này tôi dò xét ý nghĩ của Lưu Khoa Sinh thì nhận thấy người này đang nghĩ gì!
Không sai! Lưu Khoa Sinh đang có ý nghĩ giảng hòa. hóa ra tôi hiểu lầm hắn!
Hơn nữa. tôi còn từ trong đầu hắn biết được những chuyện trước kia!
Nguyên nhân hắn xuyên qua làm cho tôi dở khóc ở cười! Hóa ra là vì đá hỏng TV. Sau khi tới Viêm Hoàng tinh Lưu Khoa Sinh dựa vào mồm mép của mình có được địa vị như ngày hôm nay. Sau đó hắn còn gặp một người thần bí!
Lưu Khoa Sinh cũng không biết người thần bí này là ai. Khi hắn gặp Lưu Khoa Sinh thi đội một cái mũ thật to. không ai biết dung mạo của hắn!
Thực lực của hắn vô cùng cường hãn. có thể nói là hô phong hoán vũ! Lưu Khoa Sinh chính là dựa vào người thần bí kia mới bước tới địa vị thần hắc ám!
Dưới sự trợ giúp của người thần bí. Lưu Khoa Sinh nhận được trang thiết bị. Vì vậy mới được coi là một tồn tại như thần! Hơn nữa người thần bí này đã đưa cho Lưu Khoa Sinh một cái thông tấn khí, có thể phóng ra hỏa cầu và thiểm điện các loại gì đó. người nguyên thủy vô tri,đương nhiên tường là Lưu Khoa Sinh biết pháp lực!
Lần chiến tranh này cũng là do người thần bí hạ lệnh. Lưu Khoa Sinh mới bất đắc dĩ phải tiến hành! Các xe tăng kia cũng là do người thần bí cung cấp, ngoài ra còn nhiều vũ khí hiện đại khác. Thế nhưng Lưu Khoa Sinh không dùng tới. mục đích lẩn này đã nói rõ với tôi!
"Không ngờ hai chúng ta cũng có thể tâm bình khí hòa ngồi nói chuyện như thế này!" Tôi cầm lấy cái đồng hồ của Lưu Khoa Sinh sau đó nói: "Hiện tại tôi sẽ cho người xem xét công năng của nó một chút, nhưng dường như nó không phải một công cụ nghe lén."
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!" Lưu Khoa Sinh đã thực hiện hành động phản bội, nhưng thủ đoạn của người thần bí khiến hắn phải sợ hãi!
Tôi giao thông tần khí cho Tôn Tứ Khổng, để hắn nghiên cứu.
Mà tôi và Lưu Khoa Sinh bắt đầu nói về nhưng vấn đề lâu dài của Viêm Hoàng tinh. Đương nhiên, tôi không đem quyền chủ động giao cho Lưu Khoa Sinh. Bời vì hắn còn chưa đáng để tôi tín nhiệm như vậy!
Lưu Khoa Sinh lần này tới đây đã chấp nhận nhượng bộ. nhưng hắn vẫn bảo trì một quan điểm. đó là duy trì quyền lực như thần của hắn ở Bộ tộc Hắc ám.
Đương nhiên, tín ngưỡng là một thứ khó cưỡng, yêu cầu của Lưu Khoa Sinh làm tôi trầm ngâm hồi lảu! Lợi dụng tôn giáo phát động chính biến. lịch sử đã thực hiện không biết bao nhiêu lần rồi! Cho nên chuyện này không thể khinh thường, tôi cũng chưa rõ. Lưu Khoa sinh có dị tâm muốn chia rẽ Viêm Hoàng tinh hay không!
Cho nên tôi do dự! Lưu Khoa Sinh dường như nhận ra cười nói: "Lưu Lỗi. tôi biết cậu lo lắng. Nếu như cậu hoài nghi tôi thì có thể phái người tới giám thị. Tôi nghe nói cậu có thể dùng tinh thần ấn ký khắc vào trong đầu người khác. không cho người ta phản bội."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...