Newyork, Mỹ, Hắc bang Địa Ngục U Linh rất nổi tiếng ở địa phương, đang kiểm soát các quán bar.
"Thủ lĩnh, huấn luyện viên."
Một thanh niên da trắng gượng gạo dùng Hán ngữ nói với tôi và Đỗ Tiểu Uy.
"Ở trước mặt người ngoài cứ gọi tôi là ông chủ."
Tôi gật đầu nói.
"Vâng, ông chủ."
Thanh niên da trắng lập tức sửa lời nói.
"Hắn là Hán Khắc, là người phụ trách công ty của chúng ta tại châu Mỹ, chịu trách nhiệm buôn bán súng ống đạn dược, cũng thay Hắc bang ở địa phương tham gia một số vụ ám sát hoặc tạm thời đánh thuê."
Đỗ Tiểu Uy giới thiệu cho tôi nói:
"Một lát nữa người chúng ta muốn gặp là lão Đại Địa ngục U Linh, đang là vua tại Newyork."
" Độ tin cậy của người này thế nào?"
Tôi hỏi.
"Ha ha, Lôi gia chẳng qua là phú hào mà thôi, mà chúng ta, nói thẳng ra là, chính là cung cấp vũ khí cho bọn Hắc bang của hắn, anh nói bọn họ có cần thiết vì Lôi gia mà đắc tội với chúng ta sao?"
Đỗ Tiểu Uy cười nói.
"Như vậy là tốt nhất."
Đang nói, cửa phòng mở ra, một người da trắng mập mạp chừng hơn 40 tuổi đi đến.
Người da trắng mập mạp quét mắt một cái nhìn ba người chúng tôi trong phòng, trực tiếp đi tới chỗ tôi, vươn tay ra nói với tôi:
"Xin chào, khách quý từ phương Đông, tôi là người phụ trách ở nơi này, Davy phụ trách, dĩ nhiên, ngài cũng có thể gọi tôi Davy, như vậy có thể thân mật hơn một chút."
"Xin chào, Davy tiên sinh."
Tôi đứng dậy, mỉm cười, bắt tay hắn. Tôi không thể không nói, ánh mắt Davy này rất lợi hại, có thể nhìn một cái ra ngay là, tôi là người có địa vị cao trong ba người này.
Nhưng cũng khó trách, Đỗ Tiểu Uy và Hán Khắc ăn mặc đều rất trịnh trọng, quần tây, chỉ có tôi mặc quần áo thể thao. Nếu như tôi không phải là người địa vị cao đối với hai người bọn họ, thì làm sao có thể ăn mặc tùy ý trước mặt hai người đó được.
Từ lúc mới đến, nhìn thái độ của Davy đối với tôi có thể thấy, trong lòng hắn cũng hiểu rõ, thực lực của tôi so với hắn mạnh lớn rất nhiều, là ông trùm giấu mặt của một tập đoàn lớn nhất thế giới. Có thể tới làm phiền hắn, cũng là một kiểu tán thưởng hắn.
Davy chắc chắn cũng biết rõ, nếu quả thật tôi đến đây, đối với hắn sự nghiệp phát triển sau này cũng sẽ có rất thuận lợi!
"Tư liệu về Lôi Tiểu Long làm đến đâu rồi?"
Tôi và Davy không cần phải ra vẻ khách sáo, trực tiếp đi vào chủ đề. đại khái tôi muốn tìm hiểu về Lôi Tiểu Long, thật cặn kẽ. Chỉ cần Davy dùng bọn anh chị tới hỗ trợ.
"Lôi Tiểu Long người này rất điên cuồng, hắn không làm cha hắn yên tâm chút nào. Trong thời gian tại Newyork, thường xuyên đến quán bar, sòng bạc, dùng tiền như nước."
Davy nói.
Xem ra người này vẫn giống như trước đây, từ áp bức người khác cho đến tiêu tiền, cái gì cũng biết, gây khó khăn cho hắn không phải khó, vốn là tôi còn định tới hôn lễ của hắn, lấy trứng trọi với đá, nhưng xem ra không cần, chỉ cần trước lúc đó bắt hắn là được, mọi chuyện rồi sẽ tốt.
Hơn nữa, quan trọng nhất là, tôi có thể xác định. Hạ Nhu tuyệt đối sẽ không thích loại công tử bại gia như hắn!
"Lưu tiên sinh có tính toán gì không?"
Davy hỏi.
"Ừ, coi như là có chút đầu mối. Nhưng cần sự hợp tác của các anh. Mượn của anh mấy tên thủ hạ, anh cũng biết đó, tôi lần này tới đây không có mang người theo."
Tôi nói. Dù sao đây là lần đầu gặp Davy, tôi nói mấy lời coi như để ý đến mặt mũi của hắn.
"Không thành vấn đề. Việc này rất dễ dàng."
Davy gật đầu nói:
"Còn có gì không?"
"Còn, tôi muốn hỏi một chút, Lôi Tiểu Long thường xuyên đi mấy sòng bạc kia, có phải của người nhà hắn không?"
Tôi suy nghĩ một chút hỏi. Đại khái kế hoạch đã tạo thành trong đầu tôi.
"Ha ha, tại Newyork, mở sòng bạc mà không có Davy tôi gật đầu, thì ai có thể mở được?"
Davy cười nói.
"Như vậy thì tốt! Nếu như Lôi Tiểu Long tới đó lần nữa. Trước hết hãy cho tôi biết."
Tôi cũng nở nụ cười. Davy nói không sai. Hắn là vua tại thành phố này, buôn bán đều do hắn định đoạt.
Tôi dành chút thời gian, nhìn thấy hình dáng bên ngoài của mình có thay đổi một chút, nhưng nói thật, nhiều năm không gặp như vậy, Lôi Tiểu Long đoán chừng đã sớm quên hình dáng của tôi rồi, lúc ấy tôi chỉ là kẻ thấp hèn, không bằng kẽ răng của thiếu gia nhà giàu như hắn, cho nên hắn có thể không nhớ con người tôi là chuyện bình thường.
"Được rồi, tôi xin tiếp đãi khách quý. Xin mời đi thư giãn một chút, mọi chi phí tôi đều trả hết."
Davy mỉm cười đứng dậy nói:
"Không có ý gì, ngài cũng biết, tôi đang ở vị trí này, mỗi ngày làm tình rất nhiều..."
"Không sao, Davy tiên sinh, anh cứ làm việc của anh, tự chúng tôi chơi là được rồi."
Tôi đứng dậy tiễn Davy ra khỏi phòng. :
Cũng không lâu lắm, trong phòng xuất hiện một dãy mười cô gái Tây nối đuôi nhau đi vào. Đi phía sau là một thủ hạ của Davy.
"Mấy vị khách quý, đây là một chút tâm ý của Davy tiên sinh, nếu như không hài lòng, tôi có thể thay đổi... Nhưng đây là những cô gái ưu tú nhất rồi."
Thủ hạ của Davy nói.
Sắc mặt của tôi có chút thay đổi. Tôi không tin, tôi tìm gà nơi xứ người sao, lại có thể làm bừa như ở quán bar. Tự mình không cần tán gái!
Hán Khắc thấy sắc mặt của tôi không bình thường, đứng dậy, nói mấy câu với thủ hạ của Davy. Hán Khắc và Davy là người quen, cho nên thủ hạ của Davy đối với Hán Khắc cũng là quen thuộc.
Nghe Hán Khắc nói xong, thủ hạ của Davy lập tức giải thích:
"Có thể là tôi không nói rõ ràng, làm các vị khách quý hiểu lầm, các nàng không phải là như vậy, các nàng đều là người mẫu hoặc là minh tinh điện ảnh nổi tiếng, là do Davy tiên sinh cố ý tìm đến để làm vui các vị."
Tôi nghe xong nhẹ nhàng nhíu lông mày, giương mắt nhìn một chút những mỹ nữ ngoại quốc trước mặt. Nói thật, mọi người đều có vóc dáng tuyệt đẹp bậc nhất... Bỗng nhiên, tôi thấy một người, Shirley!
Tôi không tin, nàng không phải đang là minh tinh điện ảnh Hollywood! Tôi nhớ lúc kiếp trước, tôi còn là một trong những Fans của nàng, từng may mắn hàn huyên mấy câu trong tiệc rượu với nàng, nhưng khi đó nàng cao quý như vậy, thuộc tầng lớp thượng lưu trong xã hội, rất nhiều người mơ ước nàng mà không được! Hôm nay... Nàng lại có thể làm công việc tiếp khách cùng với những người xuất hiện ở nơi này!
Tôi phải bội phục thế lực của Davy! Có thể làm được điều này, rõ ràng, nhân vật Davy này rất không đơn giản.
Mấy năm Đỗ Tiểu Uy đi theo tôi, đối với tâm tư của tôi rất hiểu rõ, hôm nay nhìn thấy ánh mắt của tôi, lập tức hiểu ý. Chỉ vào Shirley nói:
"Cô ở lại đây."
Sau đó hắn và Hán Khắc tùy ý chọn hai người mẫu, để thủ hạ của Davy dẫn những người còn lại đi ra ngoài.
Đỗ Tiểu Uy à Hán Khắc cũng không phải là chính nhân quân tử gì, hai người này đều đã quen, làm chuyến đi như thế này, có mấy người là không dính đến đàn bà.
Nhưng còn tôi, mới vừa rồi tôi còn đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt, có nàng ở đây, sao tôi lại không tiến tới?
Không đợi tôi quyết định, Đỗ Tiểu Uy đã giúp tôi thực hiện quyết định này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...