Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

"Chú Triệu, không dối chú làm gì, thật ra cha cháu là một công nhân lâu năm của nhà máy điện tử Tân Giang, đối với nhà máy này có tình cảm không bình thường. Lần này nhà máy xảy ra chuyện, những công nhân kia nhất trí đề cử cha cháu làm người lãnh đạo, có thể thấy, cha cháu đối với chuyện này vẫn thích thú. Có câu nói có tiền cũng khó mà mua được vui vẻ, đừng nói nhà máy này chỉ mắc nợ hơn 100 triệu, cho dù là 1 tỷ, 10 tỷ, nếu lão nhân gia cao hứng, cháu nhất định sẽ mua."
Tôi nói thẳng ra nguyên nhân.
"A? Cha cháu vẫn chưa rời bỏ cái nhà máy điện tử kia?"
Triệu Quân Sinh thuận miệng hỏi.
"Rời đi ư? Dạ chưa, cha cháu vẫn ở đó làm việc!"
Tôi kỳ quái hỏi.
"Ách... Không có chuyện gì, chú chỉ tùy tiện hỏi một chút mà thôi."
Triệu Quân Sinh cũng ý thức được mình thất thố, vội vàng lấp liếm, rất may là tôi không truy cứu nữa.
"Nhớ kỹ, nhất định phải thu mua toàn bộ, chuyện bên chính quyền, một mình chú có làm xong được không!"
Tôi giao nhiệm vụ, nói.
"Chuyện này thì dễ làm, bên chính quyền cũng đang lo không có ai dang tay thu xếp cục diện rối rắm này, bởi đồng loạt có tới mấy trăm công nhân nghỉ việc một lúc, chuyện như vậy thì không dễ thu xếp!"
Triệu Quân Sinh cười nói.
"Dạ, được, những chuyện khác thì chú cứ tự quyết định, cần rót tiền thì rót tiền, cần mở rộng sản xuất thì mở rộng. Sau này chú trực tiếp tìm cha cháu nói chuyện là được, nhưng đừng tiết lộ chuyện này do cháu làm."
Tôi dặn dò:
"Đúng rồi, cha cháu tên là Lưu Nhân Sơn."
Triệu Quân Sinh trong lòng tự nhủ, đương nhiên chú biết cha cháu là Lưu Nhân Sơn! Hơn nữa quan hệ còn "Không tầm thường" đấy! Nhưng mà ngoài miệng vẫn nói:
"Yên tâm đi, chuyện này để chú lo."
"Cái tên Lý Bác Lượng kia gần đây thế nào?"
Tôi chợt nhớ tới ở Tân Giang còn có một bại hoại.

"Kế hoạch đã bắt đầu tiến hành, tất cả đều thuận lợi. Chú nghĩ là tới lúc đó, bọn họ có khóc cũng không kịp."
Triệu Quân Sinh âm hiểm cười nói.
... ... ...
Triệu Quân Sinh cúp điện thoại, thở thật dài dài một hơi. Nhiều năm không gặp "Lão đối thủ" như vậy, nhưng lại phải gặp nhau trong tình huống này, mặc dù nói mình xuất hiện với tư cách là chúa cứu thế, nhưng làm sao mà cao hứng được khi mà những thứ này đều là của con người ta.
Nhưng chuyện tình đã qua đi được nhiều năm rồi, tuổi tác lớn dần, thì phần tình cảm đó dần dần nhạt bớt. Sau khi tâm tình bình tĩnh lại một chút, Triệu Quân Sinh bắt đầu bắt tay vào xử lý công việc.
Trước tiên gọi thư ký của mình tới, bảo hắn liên hệ với cái nhà máy tư nhân kia một chút, đối phương nghe nói tập đoàn Ánh Rạng Đông muốn thua mua nhà máy, thì lập tức nhiệt tình hẹn thời gian hai bên gặp mặt.
Cái nhà máy quốc doanh này vốn đang rầu rĩ về chuyện của mình, lúc này nghe nói tập đoàn Ánh Rạng Đông muốn thu mua thì vô cùng mừng rỡ, hơn nữa tập đoàn Ánh Rạng Đông là một trong những điển hình của tỉnh, ngay cả chính quyền cũng sẵn sàng giao nhà máy điện tử này cho tập đoàn này, điều này cũng thể hiện sự nhìn xa trông rộng.
Triệu Quân Sinh vô cùng thuận lợi lấy được các văn kiện tài liệu, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng là đàm phán với công nhân nhà máy mà thôi.
"Cốc cốc cốc!"
Tiếng gõ cửa cắt ngang sự suy nghĩ của Triệu Quân Sinh.
"Mời vào!"
Triệu Quân Sinh nói.
"Triệu tổng, ngài Hậu Đằng Tam Hùng (Hậu Đằng Tam Hùng) tiên sinh là đại diện cho công ty Á Châu tới, đang chờ ở phòng tiếp khách."
Thư ký của Triệu Quân Sinh tiến vào nói.
"A, bọn họ tới rồi ư? Tốt, tôi lập tức qua đó."
Triệu Quân Sinh gật đầu nói.
Sau khi người thư ký của mình rời đi, Triệu Quân Sinh mới cầm điện thoại ở trên bàn, bấm một loạt các số điện thoại:
"Alo, Vương cục trưởng phải không... Đúng, tôi là Triệu Quân Sinh... Xin chào, xin chào, lần trước tôi mang cái0 Walkman tới kiểm tra đo lường, kết quả ra sao rồi? ... A? Quả nhiên là như vậy! Tốt, tôi biết rồi... Đến lúc đó tôi sẽ gọi điện thoại cho ngài."

Cúp điện thoại, Triệu Quân Sinh xắp xếp lại các loại tài liệu trên bàn, sau đó cất 1 tờ văn kiện loại cơ mật, rồi mới đi ra khỏi phòng.
Trong phòng khách của tập đoàn Ánh Rạng Đông, Hậu Đằng Tam Hùng với Lý Bác Lượng còn đang mơ một giấc xuân thu đại mộng. Thấy Triệu Quân Sinh đi vào, nhiệt tình nghênh đón, nói: "Thật không ngờ, Triệu tiên sinh bận rộn như vậy, mà cũng thời gian dành tiếp chúng tôi, làm cho chúng tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh!"
"Đâu có, đâu có, Hậu Đằng tiên sinh là đại diện cho công ty Á Châu, một tổng giám đốc nho nhỏ như tôi muốn gặp còn không được!"
Triệu Quân Sinh cười nói.
Quả nhiên, chỉ mới có vuốt đuôi một cái, vậy mà Hậu Đằng Tam Hùng đã lâng lâng, tự cho mình là đại diện của công ty Á Châu, hàn huyên nói: "Triệu tổng quá khen!"
"Được rồi, không nói lời khách sáo nữa, chúng ta bắt đầu nói chuyện công việc đi. Tiểu Trương, cậu đi thay trà một chút, nguội hết cả rồi."
Triệu Quân Sinh ngồi ở trên ghế salon nói.
"Không cần phiền phức như vậy, Triệu tổng, việc làm ăn quan trọng hơn!"
Những lời này cũng chính là tâm tư của Hậu Đằng Tam Hùng, hắn muốn nhanh chóng đấy cái đồ Walkman sang tay chúng tôi.
"Hậu Đằng Tam Hùng tiên sinh, hàng mẫu mà ngài cung cấp cho chúng tôi, chất lượng tương đối tốt."
Triệu Quân Sinh nói.
"Đó là đương nhiên nhiên! Chất lượng của Walkman đã được chúng tôi kiểm tra rất kỹ, đã đạt tiêu chuẩn!"
Trong lòng Hậu Đằng Tam Hùng thì tự nhủ, bây giờ thì ngươi chưa nhận ra thôi, nhưng chỉ khoảng nửa năm, nhiều lắm là một năm, thì cái Walkman này phải báo hỏng! Bởi vì trong lòng hắn rất rõ ràng, nhóm Walkman này là hàng thấp kém, chất lượng không đáng tin cậy.
"Nhưng mà, chính sách sau bán hàng đối với nhóm Walkman này thì thế nào?"
Triệu Quân Sinh thuận miệng hỏi.
"Chính sách sau bán hàng?"
Hậu Đằng Tam Hùng sửng sốt, nhưng mà hắn lập tức trả lời:

"Công ty của chúng tôi có mạng lưới phục vụ sau bán hàng, nên có gì thì ngài có thể tìm tới trung tâm!"
Triệu Quân Sinh nghĩ thầm, năng lực ứng biến của tiểu tử này đúng là rất nhanh! Hắn cũng không dám dò xét nữa, sợ đánh rắn động cỏ:
Nhưng mà tập đoàn chúng tôi đối với những thiết bị điện này vô cùng nghiêm túc, phải có nhân viên kiểm tra chất lượng tiến hành đo lường."
"Chuyện này Triệu tổng yên tâm đi, công ty chúng tôi là một công ty có danh tiếng, tại sao có thể bán hàng có vấn đề được chứ!"
Hậu Đằng Tam Hùng nghĩ thầm, mấy nhân viên kỹ thuật của các ngươi có nhìn ra cái rắm! Không có các thiết bị kiểm tra hiện đại, thì làm sao có thể phát hiện ra những sơ hở của thiết bị này cơ chứ.
"Được rồi, tiểu Trương, cậu gọi trưởng phòng thị trường, Ngô trưởng phòng tới đây."
Triệu Quân Sinh nói xong, nhìn Hậu Đằng Tam Hùng nói:
"Hậu Đằng tiên sinh, cụ thể thế nào chúng ta tới phòng thị trường thương lượng!"
"Được, được".
Hậu Đằng Tam Hùng thấy việc buôn bán sẽ được tiến hành ngay, nên trong lòng vô cùng cao hứng. Cái này có lợi nhuận hơn ngàn vạn cơ đấy!
Vì để có hợp đồng lần này, Hậu Đằng Tam Hùng đã vơ vét toàn bộ tài sản để đổ lên nhóm Walkman này, mắt thấy chỉ trong nháy mắt nữa thôi, tiền có thể được thu về, thì trong lòng vui sướng vô cùng.
Sau khi tới phòng của Ngô trưởng phòng, Hậu Đằng Tam Hùng chỉ chú ý tới lúc nào nhận tiền, còn những cái khác thì không cần chú ý vội vã ký hợp đồng, chỉ sợ bên Ánh Rạng Đông đổi ý.
Khi thấy Ngô trưởng phòng ký tên, đóng dấu, Hậu Đằng Tam Hùng thì tảng đá trong lòng Hậu Đằng Tam Hùng mới được buông bỏ.
Sau khi hợp đồng được ký kết, thì cả hai bên đều cười, Hậu Đằng Tam Hùng rời đi, còn Ngô trưởng phòng theo Triệu Quân Sinh tới phòng làm việc.
"Triệu tổng, Hậu Đằng Tam Hùng không nghiên cứu kỹ hợp đồng mà vội vàng ký ngay, giống như sợ chúng ta đổi ý."
Ngô trưởng phòng nói.
"Chuyện này làm rất tốt, chuyện tiếp theo không cần tôi phải phân phó nữa, tôi đã gọi điện thoại cho Vương cục trưởng của Cục kiểm định chất lượng, anh tự gọi điện cho ông ấy đi!"
Triệu Quân Sinh gật đầu nói.
"Dạ, Triệu tổng! Tôi biết nên làm như thế nào."
Ngô trưởng phòng, nói.
Mà lúc này, khi Hậu Đằng Tam Hùng và Lý Bác Lượng rời khỏi tập đoàn Ánh Rạng Đông, thì đang cười ha hả.

"Hậu Đằng đại ca, lần này chúng ta chơi tập đoàn Ánh Rạng Đông một vố thật đậm!"
Lý Bác Lượng cười mờ ám nói.
"Lý lão đệ, cái tên Ngô trưởng phòng này đúng là ngu ngốc, ngay cả thân phận của chúng ta cũng không điều tra, mà cái giấy phép kinh doanh giả chúng ta mang theo cũng không dùng tới! Nhưng mà đám người này nếu thông minh, thì huynh đệ chúng ta làm sao có thể kiếm tiền được chứ!"
Hậu Đằng Tam Hùng hết sức cao hứng nói. :
"Đúng vậy, vẫn là Hậu Đằng đại ca lợi hại! Công ty trên hợp đồng là giả, cái tên ký hợp đồng cũng là giả, cho dù sau này có xảy ra vấn đề gì, thì họ cũng chẳng có đủ điều kiện để khởi kiện chúng ta!"
Lý Bác Lượng tán dương nói.
"Hừ hừ, chuyện này chẳng phải là vì tập đoàn này bắt nạt đệ hay sao, đệ yên tâm đi, lần tốt thất này toàn bộ là do tên Lưu Lỗi kia gây lên, đệ cứ để ý mà xem, cái tập đoàn Ánh Rạng Đông kia còn che chở cho hắn nữa hay không! Tiểu nha đầu họ Hứa kia sớm muộn cũng rúc vào trong ngực của lão đệ!" Hậu Đằng Tam Hùng nói.
"Đúng vậy, vậy thì phải đa tạ Hậu Đằng đại ca rồi!" Lý Bác Lượng nghe xong cao hứng vô cùng. Có thể làm cho Hứa Nhược Vân trở thành bạn gái của mình, phải làm gì thì Lý Bác Lượng cũng nguyện ý.
"Ha ha ha! Đệ mà đi theo đại ca, tiền cũng có, mà nữ nhân cungx có!" Hậu Đằng Tam Hùng đắc ý vênh váo nói: "Đi, chúng ta tìm chỗ nào đó uống mấy chén, ăn mừng một chút!"
... ... ...
Sau khi bố trí xong tất cả, tôi mới nhớ tới có mỹ nữ đang chờ tôi cùng đi ăn cơm.
"Thật ngại quá, phải gọi mấy cuộc điện thoại cho người thân."
Tôi thành thật xin lỗi Tô Dĩnh Tư, nói.
"Hừ, công việc bận rộn ghê, có phải lại đi lừa gạt cô gái nào hay không?"
Tô Dĩnh Tư hừ lạnh một tiếng hỏi.
"Cái gì mà bận rộn? Sao lại lừa gạt cô gái nào chứ?"
Tôi ngạc nhiên nói.
"Có hay không cũng đâu có quan hệ gì tới tôi!"
Tô Dĩnh Tư nói.
Nếu như không có quan hệ gì tới cô, vậy thì hỏi làm gì? Trong lòng tôi nói thầm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui