Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Địa điểm tổ chức buổi biểu diễn chính là sân vận động của trường Đại học Tân Giang.
Sân vận động này có diện tích đạt 20.000 thước vuông. Tất cả những buổi trình diễn thể dục, văn nghệ, diễn xuất của thành phố Tân Giang đều được tổ chức ở chỗ này.
Nhìn phía ngoài sân vận động đông nghịt một đám người, tôi đúng là không tưởng tượng được chỉ là một tiểu minh tinh mà lại được nhiều người ủng hộ tới như vậy. Hơn nữa cái tên Tô Dĩnh Tư này kiếp trước tôi đâu có nghe qua đâu!
"Lão công, anh đã mua được vé gì?"
Triệu Nhan Nghiên lôi kéo cánh tay của tôi hỏi.
Ha hả, tiểu nha đầu này vẫn chưa biết buổi biểu diễn này là do cha nàng tổ chức!
"Anh cũng không biết, có người khác giúp anh làm việc này."
Lúc chú Triệu đem vé cho tôi, tôi cũng không xem mà đút ngay vào túi quần, nên chẳng biết nó là vị trí nào nữa.
Tôi móc mấy tấm vé ở trung túi ra, đưa cho Triệu Nhan Nghiên.
Trần Vi Nhi lập tức ngó xem, nhưng khi mới nhìn vào thì đã kinh ngạc thốt lên:
"Wow! Đây là hàng ghế thứ nhất dành cho những khách quý! Lão công, tại sao anh có thể mua được loại vé này? Ngay cả mấy người bạn tốt của em cũng không mua được! Anh lại có thể có được vé ở vị trí khách quý, lại còn có cả ba tờ! Sớm biết như vậy, em cũng bảo anh hỗ trợ cho rồi!"
Tôi chỉ đành cười khổ, chẳng lẽ tôi nói với các nàng là vé này do tôi phát ra ?
Vào sân vận động, khi mới đưa tờ vé ra, thì nhân viên đã đưa chúng tôi đi theo một lối đi chuyên dụng. Những người ở bên cạnh nhìn chúng tôi với ánh mắt hâm mộ.
"Vé của bọn họ có phải là giả không?"
Một người ở xa không biết hỏi.
"Khụ! Lão huynh, cậu đừng có nói đùa! Đây là vé dành cho những vị khách quý đấy, lúc nãy tôi đứng gần, nên nhìn thấy được rõ!"
Một người đang xếp hàng đợi vào, xóa mù chữ cho người kia.

"Đúng vậy, không thấy thái độ cung kính của những nhân viên soát vé kia hay sao! Quả thực là tôn kính vô cùng, làm sao có thể là vé giả được!"
Một người khác cũng nói chen vào.
"Ai nha! Tôi phải khổ cực lắm mới mua được 1 tấm vé của khán phòng! Thật hâm mộ bọn họ, nghe nói những người ngồi ở vị trí khách quý sẽ nhận được một album có chữ ký của tiểu thư Tô Dĩnh Tư!"
Lại có một người hâm mộ nói.
"Được rồi! Đừng có ghen tỵ nữa, những người kia nhất định là công tử phú thương, con gái đại quan! Loại đãi ngộ này không tới lượt chúng ta đâu..."
...
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, chúng ta đi tới vị trí dành cho những người khách quý.
Ví trí khách quý này đa phần đều dành cho những lãnh đạo cao cấp của tỉnh, nhưng các vị lãnh đạo tỉnh thì đâu có xem mấy cái buổi biểu diễn như thế này, nên thường cho con cái họ đi thay.
Ngồi bên cạnh chúng tôi là một đám người trẻ tuổi. Những người ngồi đây đều vô cùng kinh ngạc, vốn họ là con gái đại quan, công tử phú thương nên đã quen biết nhau từ trước, họ thường xuyên tham gia một số lễ hội, tiệc tùng.
Họ thấy tôi lạ hoặc, nên không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng khi bọn họ nhìn thấy Triệu Nhan Nghiên ở bên cạnh của tôi thì lập tức bình thường trở lại. - https://truyenfull.vn
Nhìn bộ dáng thân mật giữa tôi và Triệu Nhan Nghiên, trong ánh mắt họ không khỏi hiện lên sự khinh bỉ, nhưng phần lớn là oán độc.
Triệu Nhan Nghiên là mục tiêu theo đuổi số một của đám Thái Tử Đảng này.
Nhưng hôm nay lại thấy cùng một học sinh tình chàng ý thiếp, tuy giận nhưng không tiện phát tác, đành tiếp tục ngồi nói chuyện phiếm với nhau.
Ánh đèn bắt đầu tối dần đi, trong sân cũng yên tĩnh. Ngay cả mấy đại công tử đang khoác lác bên cạnh tôi cũng ngậm miệng.
Đám người này đúng là vô cùng dâm tiện, vốn tôi tưởng mình đã là Sắc Lang, nhưng bây giờ tôi mới biết thế nào gọi là Sắc Ma.
Đám người này nhìn tuổi cũng không lớn lắm, nhưng phương diện khoác lác thì kinh nghiệm rất lợi hại.
Ai cũng cho mình là đã trải qua minh tinh này, ngủ với người mẫu nọ, ngay cả những chuyện chi tiết cũng đem ra kể tuốt.

Nói ba hoa chích chòe, nước bọt, trăng sao tung bay đầy trời. Triệu Nhan Nghiên ngồi một bên nghe mà phải nhíu mày, nên nhớ rằng Triệu Nhan Nghiên cũng không còn là một xử nữ chưa hiểu sự đời, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đã đỏ hồng lên.
Nhìn đám người này dâm đãng như vậy, nếu không nể mặt chú Triệu, thì kết quả của bọn họ này sẽ chẳng khác gì so với Dương Khai Xa là mấy.
"Tô Dĩnh Tư …!"
Không biết ai là người gọi tiếng đầu tiên, nhưng ngay sau đó những âm thanh
"Tô Dĩnh Tư, Tô Dĩnh Tư" vang lên, chấn động của sân vận động.
Ba mươi giây sau, ánh đèn ở chính giữa sân vận động sáng lên, trong làn khói mỏng, có một bóng hình duyên dáng uyển chuyển hiện ra...
Trên sân vận động một lần nữa lại sôi trào!
"Tô Dĩnh Tư ra rồi!"
Có người hét lớn, ngay sau đó là ngàn vạn tiếng hô:
"Tô Dĩnh Tư, tôi yêu bạn!"
Ánh đèn huỳnh quang chiếu vào nhau tạo thành ba chữ "Tô Dĩnh Tư", trong bóng đêm có thể thấy rõ ràng, có vô số điểm sáng trên không trung lóe lên, tạo thành một khung cảnh xán lạn.
Khung cảnh này làm tôi nhớ tới các siêu sao của Tứ Đại Thiên Vương Hồng Kông biểu diễn!
Tô Dĩnh Tư này rốt cuộc là ai? Mà chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi đã chiếm được thành tựu mà cả đời người khác mơ ước!
Tiếng nhạc kết thúc, một cô gái xinh đẹp vô cùng tiến ra giữa sân khấu. Nàng chính là Tô Dĩnh Tư.
Mặc dù tôi đã có hai mỹ nhân lão bà, nhưng cũng bị sắc đẹp của cô gái này làm cho hoa mắt!
Trên đời này sao có một cô gái hoàn mỹ tới như vậy chứ!

Tôi thậm chí còn không kìm lòng được, sử dụng dị năng, biến hai mắt mình thành hai ống nhòm, để có thể thưởng thức được gần hơn ?
Đúng là giai nhân giữa chốn phàm trần.
"Hừ! Chị Vi Nhi, chị nhìn người này mà xem, nước miếng của hắn chảy ra dòng dòng! Sớm biết như vậy sẽ không cho hắn tới đây!"
Bàn tay nhỏ bé của Triệu Nhan Nghiên đã kéo tôi từ trong mộng trở về hiện thực.
"Nhan Nghiên, bản thân chị lại thấy, nếu như Tô Dĩnh Tư có thể..."
Nói tới đây, khuôn mặt của Trần Vi Nhi đã đỏ lên.
Triệu Nhan Nghiên là một người đã thành tinh, làm sao có thể không nghe ra ý tứ của câu nói này chứ, nàng liếc nhìn tôi một cái, nói:
"Em cũng không phải phản đối, chỉ sợ ai đó không có mị lực lớn như vậy để người khác theo mà thôi!"
Tôi lúc này chỉ đành phải cười khổ, người ta có nguyện ý tôi còn không muốn.
Thời điểm kiếp trước tôi có nghe nhiều về cuộc sống của những minh tinh, trông bên ngoài họ vô cùng thánh khiết, nhưng bên trong lại vô cùng dâm đãng.
Vì tiền bán đứng bản thân, bỏ rơi tình yêu nhiều vô số kể, đương nhiên cũng không thể phủ nhận trong đó có một số lời bịa đặt, phỉ bắng, nhưng tuyệt đại đa số đều có cả bức hình đăng lên, chứng cớ đã ở trước mặt, có giải thích cũng không có sức thuyết phục.
Mặc dù tôi bị sắc đẹp của Tô Dĩnh Tư làm cho tương đối thèm thuồng, nhưng tôi không muốn có một lão bà cho tôi đội nón xanh.
Tôi không có bệnh tật gì cả, nhưng lại có tư tưởng nam tử chủ nghĩa tương đối nghiêm trọng, không cần biết nữ nhân đó trước kia thế nào, nếu đã có quan hệ với mình, thì người đó phải thuộc về mình.
Cho nên tôi không bao giờ cho phép, một nữ nhân đã có quan hệ với tôi mà lại đi XXOO với người khác được.
"Xin chào tất cả các bạn ở Tùng Giang, tôi là Tô Dĩnh Tư..."
Âm thanh ngọt như đường của Tô Dĩnh Tư vang lên.
"Dĩnh Tư! Dĩnh Tư!"
Không đợi Tô Dĩnh Tư nói hết lời, ở dưới đài đã dậy sóng, những tiếng hoan hô liên tiếp vang lên, không khí cuồng nhiệt này làm cho không khí giá lạnh trong sân trở nên sôi trào.
Nhìn những người cuồng nhiệt ở bên cạnh, trong lòng tôi không khỏi có chút khinh bỉ.

Các ngươi thì thích gì ở Tô Dĩnh Tư này, các ngươi chỉ nghĩ làm sao sau khi buổi biểu diễn kết thúc thì có thể cưỡi lên được nàng. Cái ý nghĩ này chẳng phải là ăn nho mới biết nho chua đó ư?
Tô Dĩnh Tư dùng một ngón tay đặt lên miệng, toàn trường lập tức yên tĩnh đi không ít.
"Thành phố Tân Giang là một trong những trạm lưu diễn của tôi! Tôi không nghĩ tới ở phương bắc lại có nhiều người yêu thích tôi tới như vậy, tôi thật là cao hứng! Cám ơn các bạn, cám ơn các bạn đã yêu mến Dĩnh Tư, không có các bạn, Dĩnh Tư cũng sẽ không có ngày hôm nay! Ca khúc thứ nhất, "cám ơn bạn đã mến tôi", sẽ được gửi tới các bạn..."
Theo tiếng nói của Tô Dĩnh Tư, tiếng nhạc cũng bắt đầu vang lên. Trên sân vận động lại bắt đầu vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Mặc dù hình tượng của Tô Dĩnh Tư vô cùng thanh lệ, làm cho người ta rất khó có thể liên tưởng tới những hành vi mờ ám khác.
Nhưng mà không biết tại sao, tôi lại luôn nghĩ tới cái phương diện kia, nghĩ tới Tô Dĩnh Tư trần truồng, thậm chí còn nghĩ tới cái bộ dáng uyển chuyển hầu hạ nam nhân của nàng. Lúc này, tôi đúng là cũng cảm thấy ghê sợ bản thân mình!
Không tự chủ được, tôi sử dụng dị năng nhìn thấu, nhìn xuyên qua trang phục của nàng, thấy được thân thể động lòng người.
Tôi tập trung tinh thần ở hai mắt, quần áo của Tô Dĩnh Tư từng cái từng cái biến mất, hô hấp của tôi cũng trở nên dồn dập, bởi vì trên tấm thân lồi lõm của Tô Dĩnh Tư, chỉ còn sót lại duy nhất một bộ đồ con!
Chiếc quần con trắng của Tô Dĩnh Tư hiện lên trước mắt tôi... Tôi ngất, không thể nào! Trên cái quần màu trắng kia có thêu dòng chữ màu hồng: HelloKitty!
Đây là nội khố có in hình hoạt họa?! Chẳng lẽ nàng thực sự ngây thơ? Loại người lẳng lơ đâu có mặc loại nội khố này... Chẳng lẽ tôi nghĩ sai? Cô bé này còn là một xử nữ?
Lại nhìn lên phía trên, tôi… ngất! Phía trên Tô Dĩnh Tư chỉ mặc một cái áo ngắn, chứ không phải là áo con!
Nhìn tới chỗ này, tôi không còn dám liên tưởng nữa, sắc tình dục hỏa một nửa đã bị tiêu diệt.
Chẳng lẽ Tô Dĩnh Tư này thực sự là một "đóa sen gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn"? Nhưng tại sao nàng lại thích màu hồng?
Tô Dĩnh Tư còn đang nhiệt tình biểu diễn trên sân khấu, không biết rằng toàn thân nàng đã bị một sắc lang nhìn thấy hết...
Sau khi hát mấy khúc ca, buổi biểu diễn được đẩy lên giai đoạn cao trào nhất... Ngay cả hai nha đầu Triệu Nhan Nghiên và Vi Nhi cũng như mê như say.
Trên toàn trường chỉ có một mình tôi không bị bầu không khí này lôi cuốn, mới rồi tôi chỉ tập trung suy nghĩ theo dâm ý, chứ đâu có nghe gì Tô Dĩnh Tư hát.
"Bài hát tiếp theo này, tôi sẽ mời một bạn yêu thích ca nhạc lên biểu diễn cùng tôi..."
Lời nói của Tô Dĩnh Tư còn chưa xong, thì dưới đài đã sôi trào! Cùng hát trên sân khấu, đây là vinh hạnh tới mức nào! Tất cả mọi người đều tới tấp giơ tay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui