Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Diệp Tinh không cảm giác được xung quanh có gì, không có dấu vết của dao động của đạo tắc, nơi này giống như hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài!

“Khí lưu màu xám không thể tăng lên sao?” Diệp Tinh cảm ứng một chút.

Sau khi tiến vào không gian dòng chảy thời gian, Diệp Tinh cảm nhận được luồng khí lưu màu xám không ngừng gia tăng trong thân thể mình đột nhiên dừng lại.

Trên thực tế thì những khí lưu màu xám này vẫn đang tăng lên, nhưng tốc độ chỉ là một phần một triệu của trước đây.

“Xem ra ý tưởng ban đầu của mình quá hão huyền.” Diệp Tinh lắc đầu.

Ban đầu hắn tự hỏi liệu khi hắn tiến vào trong không gian dòng chảy thời gian thì tốc độ gia tăng của khí lưu màu xám có tăng lên được không.

Dù sao thì khí lưu màu xám cũng không liên quan gì đến đạo tắc ả.

Nếu như vào bên trong không gian dòng chảy thời gian mà khí lưu màu xám vẫn tăng lên được thì cơ duyên phải gọi là quá lớn.

Diệp Tinh muốn làm rất nhiều chuyện, nhưng khí lưu màu xám lại không đủ.

“Canh Kim trúc! Canh Kim trùng!”

Diệp Tinh vung tay phải lên, ngay lập tức, tất cả tức nhưỡng, Canh Kim trúc, Canh Kim trùng đều xuất hiện ở bên trong không gian.


“Bây giờ bắt đầu chờ đợi!”

Thân hình Diệp Tinh khẽ động một cái, nhanh chóng rời khỏi không gian này.

Bên ngoài, mấy người Linh Nham vẫn đang đứng chờ, bọn họ cảm thấy Diệp Tinh vừa mới tiến vào không gian đã ra ngoài ngay lập tức, thời gian gần như không đáng kể.

Dù sao thì tốc độ dòng chảy thời gian là một triệu lần, bên ngoài là một giây thì bên trong phải qua mười hai ngày!

Nói cách khác, cho dù Diệp Tinh ở bên trong không gian mười hai ngày mới đi ra ngoài thì với những người bên ngoài cũng chỉ là một giây mà thôi.

“Quả nhiên có thể phát triển bình thường!”

Diệp Tinh ra ngoài một lát thì lại tản một chút ý thức để tiến vào không gian dòng chảy thời gian. Chỉ mới vài giây ngắn ngủi, những cây Canh Kim trúc này dường như lại phát triển thêm một ít.

Diệp Tinh nhìn mười mấy người bên ngoài, ánh mắt hơi suy ngẫm. Hắn nhìn về phía Linh Nham, trực tiếp hỏi: “Nơi này có thường xuyên xuất hiện vùng đất dòng chảy thời gian không?”

Theo như hắn biết thì vùng đất dòng chảy thời gian rất hiếm khi xuất hiện, hầu như là không thể gặp được.

Nếu như nơi này thường xuyên xuất hiện thì hắn sẽ ở lại đây một thời gian.

Linh Nham nghe Diệp Tinh hỏi thì nhanh chóng trả lời: “Không, đại nhân, ta mới chỉ nghe nói nó từng xuất hiện hai lần, hơn nữa còn cách nhau hàng tỉ năm. Có lẽ nó còn xuất hiện ở đâu nữa, nhưng ta không biết.”

Lần xuất hiện trước bọn họ cũng chỉ biết qua sách vở ghi lại mà thôi.

“Chúng ta cũng mất không biết bao nhiêu thời gian mới có thể tìm được vùng đất dòng chảy thời gian, còn đang định đến liên minh Huyền Mạc nhận thưởng nữa.” Một cô gái nhìn chưa tới hai mươi tuổi nhỏ giọng lẩm bẩm.

Giọng nói rất nhỏ, nhưng vẫn truyền được đến tai Diệp Tinh.

Hắn vừa nhìn một cái, cô gái kia lập tức sợ hết hồn, cúi gằm mặt xuống không dám hé răng nói thêm câu nào.

“Tiểu Như!” Linh Nham khẽ quát một tiếng, sợ hãi nhìn Diệp Tinh: “Đại nhân, Tiểu Như không hiểu chuyện...”

Cô gái này cũng là lần đầu tiên theo bọn họ ra rèn luyện, bình thường được chiều chuộng thành hư, không biết nặng nhẹ.

Thực lực càng mạnh thì tính khí càng nóng nảy, mọi người chỉ sợ câu nói của Tiểu Như chọc giận vị cường giả xa lạ kia.

Diệp Tinh hơi suy nghĩ một chút, sau đó vung tay phải lên, một chiếc nhẫn không gian bay ra.


“Những thứ này là phần thưởng dành cho các người.”

Linh Nham sửng sốt một chút, sau khi nhìn thấy bảo vật trong nhẫn không gian thì hô hấp trở nên dồn dập.

Bên trong nhẫn không gian có biết bao nhiêu dược thảo, linh quả, tất cả đều có ích cho việc tu luyện giai đoạn Đạo tắc cảnh hiện tại của bọn họ.

“Tạ ơn đại nhân! Tạ ơn đại nhân!” Linh Nham cảm kích nói.

Diệp Tinh gật đầu.

Đây chỉ là một số dược thảo và linh quả hỗ trợ cho việc tu luyện Đạo tắc cảnh mà thôi.

Hắn chiếm giữa vùng đất dòng chảy thời gian, bỏ ra một chút thù lao cũng là chuyện bình thường.

Diệp Tinh không phải thánh nhân, nhưng hắn có ranh giới cuối cùng của mình. Hắn ghét nhất là những kẻ ỷ thế thực lực cao cường mà ăn hiếp mấy đứa trẻ Đạo tắc cảnh.

“Anh Linh Nham, bên trong nhẫn không gian là gì thế?”

“Mau nói cho chúng ta nghe!”

Mấy người bên cạnh Linh Nham khiếp sợ nhìn Diệp Tinh, sau đó nhỏ giọng nói.

Linh Nham hưng phấn kể cho bọn họ nghe những bảo vật trong nhẫn không gian.

“Oa, đều là những thứ có thể tăng thực lực!”

“Cho dù chúng ta thông báo với liên minh Huyền Mạc thì có khi cũng không được ban thưởng nhiều như vậy.”


Ánh mắt những người ở đây vô cùng hưng phấn.

Linh Nham nhìn lại những bảo vật trong nhẫn không gian, dè dặt hỏi: “Đại nhân, chúng ta thực sự có thể dùng những bảo vật này để tu luyện sao?”

Đám người Mạc Tang xung quanh cũng hóng hớt nhìn sang bên này, nếu bọn họ cũng được như thế thì tốt quá.

Diệp Tinh nhìn Linh Nham, chậm rãi nói: “Đồ đã cho cậu rồi, cậu muốn làm gì tùy cậu xử trí.”

Những thảo dược và linh quả này đối với hắn mà nói cũng chẳng đáng giá.

Linh Nham nhận được câu trả lời của Diệp Tinh thì vô cùng mừng rỡ, cậu ta nhanh chóng lấy mấy viên linh quả chia cho những người xung quanh.

Những người này vô cùng phấn khởi, cô gái gọi là Tiểu Như kia cũng vô cùng phấn khích, mọi người cảm kích nhìn Diệp Tinh, sau đó bắt đầu hấp thụ linh lực để tu luyện.

“Vị đại nhân kia đã tặng cho đám Linh Nham bảo vật gì thế?” Cách đó không xa, Mạc Tang nóng mắt nhìn mấy linh quả trong tay mấy người Linh Nham, ánh mắt tràn đầy khát vọng.

Trong lòng cậu ta hơi trầm xuống.

“Đáng ghét! Những thứ này đáng lẽ ra đều là của mình!

Trong mắt cậu ta, vùng đất dòng chảy thời gian đã là đồ vật trong túi cậu ta rồi, nhưng bây giờ lại bị Diệp Tinh chiếm lấy. Hơn nữa, đám người Linh Nham còn chiếm được không ít tài nguyên để tu luyện, còn mấy người cậu ta thì lại chẳng có được lợi ích gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui