Thời gian trôi qua, không biết đã trôi qua bao lâu, Diệp Tinh trên mặt đất giật giật một chút, sau đó chậm rãi mở mắt.
"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Mình phá tan màng mỏng kỳ dị ở mũi kiếm Sinh Mệnh, sau đó hôn mê?" Diệp Tinh tỉnh lại, nhanh chóng nhớ tới chuyện đã xảy ra trước đó.
"Mình hôn mê mười bảy giờ?"
Kiểm tra thời gian một chút, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ. Thực tế lúc trước hắn đã chuẩn bị tốt, nhưng căn bản không ngăn cản được tấn công của cỗ ký ức kia.
- Đúng rồi, ký ức!
Vẻ khiếp sợ trong Diệp Tinh mắt tiêu tán, hắn nhanh chóng nhớ ra, chỉ là vừa nghĩ tới, trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện đông đảo ký ức, giống như là bị lạc trôi ở trong đầu hắn.
"Bỗng nhiên nhiều ký ức như vậy, là ký ức truyền thừa? Hay là đầu óc được khai sáng vậy?" Diệp Tinh trong lòng âm thầm nói.
Màng mỏng ở mũi kiếm Sinh Mệnh tựa như có một cỗ ký ức truyền lại, hơn nữa còn được hắn chiếm được!
"Xem xem những ký ức này là gì!" Diệp Tinh bắt đầu lật xem. Dần dần, hắn cũng biết trong đầu mình có cái gì.
"Không nghĩ tới ký ức khổng lồ như vậy, lại chỉ là một loại bí thuật gọi là Sinh Nguyên Thuật, hơn nữa còn không trọn vẹn!" Lúc này trong lòng Diệp Tinh hoàn toàn bị chấn động.
Sinh Nguyên Thuật, một loại bí thuật vô cùng huyền ảo, kỳ dị, lúc này trong trí nhớ của hắn có hai loại bí thuật của Sinh Nguyên Thuật này.
Một là Hồi Sinh, khi nắm giữ được nó, lực khôi phục của bản thân sẽ càng ngày càng nhanh, về phần rốt cuộc nhanh bao nhiêu, Diệp Tinh liền không biết, mấy khái niệm trong đầu hắn hoàn toàn mơ hồ.
Hai là Nguyên Thôn, có thể gia tăng tốc độ hấp thu linh lực, trong cùng một khoảng thời gian với những người khác, lực hấp thu linh lực nhiều hơn rất nhiều. Rất nhiều ký ức, lại dùng phương thức kỳ dị này đem hai loại năng lực này biểu hiện ra với Diệp Tinh.
"Thử Hồi Sinh một chút xem sao!" Diệp Tinh thử một chút, hắn trực tiếp cắt bàn tay, thi triển Hồi Sinh, nhất thời trong hư không xuất hiện từng cỗ năng lượng kỳ dị, vây quanh miệng vết thương của hắn.
"Phương thức Hồi Sinh này chính là năng lượng kỳ dị trong thiên địa!" Diệp Tinh trong mắt tràn đầy ngạc nhiên.
Lúc trước khi kiếm Sinh Mệnh nhận chủ thành công, là để cho cỗ năng lượng kia trực tiếp tích tụ trong cơ thể, nơi nào xuất hiện miệng vết thương, cỗ năng lượng kia liền đi chữa trị. Đó hiển nhiên là tác dụng rõ ràng nhất của bí thuật Hồi Sinh.
Diệp Tinh mới vừa thi triển Hồi Sinh một chút mà lực khôi phục lại kinh người như vậy.
"Nếu như mình nắm giữ hoàn toàn bí thuật Hồi Sinh mà nói thì tốc độ khôi phục có thể đạt tới trình độ nào đây?" Trong mắt Diệp Tinh chợt lộ ra một tia chờ mong.
Lúc này hai phương thức của Sinh Nguyên Thuật hắn mới chỉ là nắm giữ bộ phận dễ thấy nhất. Giống như toán học từ khi còn học tiểu học cho đến khi tiến sĩ, bí thuật của hắn bây giờ cũng giống như chỉ biết phép tính 1 cộng với 1 đơn giản nhất.
Nhưng cho dù là phép tính đơn giản nhất này, thì lực khôi phục của hắn so với tự thân khôi phục sau khi đạt tới vương cảnh cường đại gấp nhiều lần!
Nếu như thật sự nắm giữ toàn bộ, vậy hắn cho dù chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng cũng có thể trong nháy mắt khôi phục chứ?
Đây quả thực chính là bất tử chi thân! Sau đó Diệp Tinh lại thử một chút Nguyên Thôn, thi triển Nguyên Thôn, linh lực hạt giống ở trong cơ thể hắn xuất hiện một vòng xoáy nho nhỏ, đông đảo linh lực chung quanh bắt đầu nhanh chóng tụ tập quanh vòng xoáy.
- Tốc độ hấp thu linh lực ước chừng tăng lên gấp đôi!
Trong mắt Diệp Tinh tràn đầy khiếp sợ. Bên trong tám cây cột khổng lồ màu đen ở tận thế đen tối kiếp trước cũng có một vài công pháp hấp thu linh lực, thế nhưng khi tốc độ nhiều hơn gấp đôi liền đã kết thúc, nhưng đối với Nguyên Thôn mà nói, mới chỉ là khởi đầu đã vượt qua những công pháp kia.
Hiện tại hiểu biết của Diệp Tinh đối với Sinh Nguyên Thuật rốt cuộc là bí thuật cấp độ nào cũng có một khái niệm rõ ràng.
"Cho dù đạt tới hoàng cảnh, Sinh Nguyên Thuật này cũng xem như là bí thuật cực kỳ cường đại đi!" Diệp Tinh trong lòng kinh hỉ, nhưng mà hắn lại lắc đầu.
"Tuy rằng bí thuật cường đại, đáng tiếc hiện tại vô dụng đối với mình."
Diệp Tinh hiện tại muốn gia tăng thực lực, đạt được bí thuật cường đại hơn nữa thì có ích lợi gì? Bí thuật này mặc dù mạnh, nhưng đối với việc Diệp Tinh đạt được bảo vật bên trong cây cột khổng lồ màu đen kia cũng không có tác dụng gì.
Trong lòng thở dài một tiếng, Diệp Tinh cầm lấy kiếm Sinh Mệnh, lại tản ra một tia linh lực tiến vào trong đó.
Lúc này màng mỏng kỳ dị ở mũi kiếm Sinh Mệnh đã biến mất không thấy, Diệp Tinh không hề trở ngại tiến vào một không gian kỳ dị bên trong.
Ầm ầm!
Ý thức của hắn vừa tiến vào, liền cảm thấy một cỗ linh lực khổng lồ đánh úp lại, trong toàn bộ không gian có một viên tinh thạch màu trắng cực nhỏ, chẳng qua lúc này viên tinh thạch màu trắng này đã ảm đạm, phía trên thậm chí còn xuất hiện từng khe nứt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...