Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Đối với việc này người thanh niên này cũng không tức giận, nhìn Diệp Tinh cười nói: "Huynh đệ, cậu đi phía trước một trăm thước, lại rẽ trái đi thẳng là có thể nhìn thấy nơi giao dịch."

"Cảm ơn." Diệp Tinh cười nói.

"Không khách khí, những người con gái ở Nga Sơn này tuy rằng rất hung dữ, nhưng mà sư phụ các cô ấy rất lợi hại, các cô ấy quả thật có sức mạnh, huynh đệ tốt nhất không nên trêu chọc các cô ấy a." Vị thanh niên này liếc mắt nhìn người con gái bên cạnh nói.

Diệp Tinh cười cười, nói: "Tôi biết rồi."

Nói vài câu, Diệp Tinh biết vị thanh niên này tên là Lý Kiến, là một người luyện võ về võ thuật thoái pháp.

Nói vài câu, Diệp Tinh liền đi về phía nơi giao dịch.

Rất nhanh hắn liền đi tới một chỗ, trước mắt là một mảnh quảng trường thật lớn, quảng trường hai bên có rất nhiều quầy hàng, nhưng mà trên quầy hàng không có bày bao nhiêu đồ đạc. Quầy hàng đầu tiên có một số người tụ tập lại với nhau.

"Diệp Tinh." Một đạo âm thanh vang lên, cách đó không xa, một vị trưởng bối khuôn mặt có chút già nua đi tới, lại là Trần Hải.

Bên cạnh Trần Hải là Trần Dương và Chu Khôn Tường.


Chu Khôn Tường nhìn Diệp Tinh, trong mắt nhất thời lộ ra một tia sợ hãi, lần trước ông ta bị Diệp Tinh sửa chữa có chút thảm.

Diệp Tinh hướng Trần Hải gật gật đầu, tuy rằng trước kia hai người từng có mâu thuẫn, nhưng mà sự tình đã qua lâu như vậy, lúc ấy mâu thuẫn cũng đã giải quyết xong.

"Diệp Tinh, cậu cũng tới nơi này sao? Cũng đúng, thân thủ của cậu mạnh như vậy, xuất hiện ở chỗ này là rất bình thường.” Trần Hải cười nói: "Đúng rồi, sư môn của cậu cũng có người đến sao? Tôi ngược lại rất tò mò là ai có thể dạy cậu như vậy.” - Diệp Tinh trẻ tuổi lợi hại như vậy, Trần Hải khẳng định có sư môn cường đại bồi dưỡng.

"Lần này chỉ có một mình tôi." Diệp Tinh lạnh nhạt nói, không có nói thêm gì.

"Chỉ có một người?" Trần Hải nghe vậy, đành không hỏi thêm gì nữa.

Sau đó, Diệp Tinh đi về phía nơi khác.

"Chú Hải, sự kiện võ thuật lần này thật nhàm chán, chúng ta đi nơi khác dạo chơi một chút đi." Nhìn Diệp Tinh rời đi, Chu Khôn Tường nhịn không được mở miệng nói.

Trước kia Trần Hải cũng mang theo cậu ta tiếp xúc với một vài người luyện võ, nhưng mà những người đó bản lĩnh đều chỉ là bình thường mà thôi, cậu ta cũng không có hứng thú gì.

- Cháu cho rằng sự kiện võ thuật lần này sẽ rất bình thường sao? Trần Hải cau mày nói.

"Lần này đến đây đều là rất nhiều cao thủ đỉnh cấp, thực lực mạnh hơn chú rất nhiều."

- So với chú Hải còn mạnh hơn? Chu Khôn Tường ngẩn ra, những người trước kia cậu ta gặp qua nhiều nhất là ngang bằng với thực lực của Trần Hải mà thôi.

Nhưng mà ánh mắt cậu ta lại sáng lên, vội vàng hỏi: "Vậy có lợi hại hơn Diệp Tinh không?"

Trước kia cậu ta muốn bái Diệp Tinh làm sư phụ, nhưng trực tiếp bị đánh một trận, chỉ đành đè xuống ý niệm trong đầu.

"Cái này chú không rõ lắm, nhưng mà hẳn là có mấy người có thể địch nổi Diệp Tinh." Trần Hải gật gật đầu nói.

"Thật tốt quá." Trong mắt Chu Khôn Tường lộ ra một tia kinh hỉ.

"Tiểu tử ngươi ít gây chuyện một chút, những người đó đều là cường giả đỉnh cấp trong giới luyện võ, bọn họ bình thường sẽ không dễ dàng thu nhận đồ đệ đâu, cho dù thu, cũng sẽ để cho đệ tử của mình dạy dỗ." Trần Hải cau mày nhìn Chu Khôn Tường một cái.


Thật kiêu ngạo ngất ngưởng, không thấy rõ thực tế, trong mắt ông ta, Chu Khôn Tường giống như một bông hoa nuôi trong nhà kính, cái gì cũng cho là đương nhiên.

Cậu ta muốn bái sư thì người khác liền nguyện ý thu nhận sao? Đúng là suy nghĩ của một đứa trẻ.

Bị Trần Hải khiển trách, Chu Khôn Tường trong nháy mắt biến thành xấu hổ không dám nói gì nữa.

......

Bên kia Diệp Tinh nhìn khắp nơi nhưng mà cũng không có phát hiện gì.

"Rất nhiều người a, người trong giới luyện võ lần này tới nơi này thật nhiều, rất nhiều danh nhân đều tới."

"Đúng vậy, sự kiện võ thuật này là do mấy đại cao thủ đỉnh cấp trong giới luyện võ phối hợp tổ chức, có thể nói là hội giao lưu lớn nhất trong mười năm qua."

......

Một số người đang nói về sự kiện lần này.

"Nhìn kìa, đó là Lý Thiên Hằng! Cao thủ đỉnh cấp, đã luyện bát quái chưởng đến cực hạn.

- Bên kia là Trương Đoạn Sơn, trời ạ, lại có một vị cao thủ đỉnh cấp tới!


Nghe đồn Trương Đoạn Sơn một mình đi trên thảo nguyên châu Phi, thậm chí còn cùng đám bầy sói, sư tử chiến đấu, thực lực cực kỳ mạnh mẽ!"

......

Bỗng nhiên, trong đám người truyền đến một trận kinh hô, tất cả mọi người đều nhìn về phía hai chỗ người kia.

Cấp độ cường giả bận này rất khó nhìn thấy, không nghĩ tới đều xuất hiện ở nơi này.

Diệp Tinh cũng nhìn lại, Lý Thiên Hằng và Trương Đoạn Sơn thoạt nhìn đều là bốn mươi mấy tuổi, dáng người cường tráng, huyệt thái dương cao cao phồng lên, vừa nhìn đã biết là luyện võ rất nhiều năm.

Toàn bộ trên người còn có một cỗ khí thế rất có áp bách.

"Hai người này so với Trần Hải hẳn là mạnh hơn một chút, không biết so với Hoàng Viêm thì như thế nào?" Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.

Cấp độ của người lợi hại nhất hắn từng gặp qua chính là của Hoàng Viêm.

Đang suy nghĩ, xa xa lại truyền đến một trận kinh hô, ở nơi đó, hai vị trưởng bối hơn năm mươi tuổi đi tới, mà ở bên cạnh bọn họ, có một vị thanh niên tóc dài, nhìn bộ dáng của bọn họ đối với thanh niên rất là cung kính.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui