Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Bình nguyên rộng lớn mênh mông vô tận, toàn bộ bình nguyên thoạt nhìn lại tràn đầy cổ xưa, hoang vắng, không có bất kỳ dược thảo, linh quả nào sinh trưởng.

Toàn bộ bình nguyên rất hoang vắng, nhưng ở sau trong lòng đất bình nguyên lại có một dòng sông dung nham, cho dù là đại đạo chi chủ tiến vào trong đó đều sẽ bị trọng thương, những dung nham này lại ẩn chứa rất nhiều bảo vật, chỉ cần xuất hiện là có thể nhanh chóng hiện ra trong sông.

Thế nhưng những dung nham này cũng sẽ hình thành một phần cự nhân dung nham, thực lực có mạnh có yếu, có đôi khi sẽ đột nhiên xuất hiện, vận khí không tốt mà nói coi như là đại đạo chi chủ cũng đều sẽ bị những cự nhân dung nham này đánh chết.

Ngoại trừ những dung nham kỳ dị này ra, trên bình nguyên này còn xuất hiện một ít cơ duyên, hoặc lớn hay nhỏ, rất nhiều đại đạo chi chủ đều thích lang bạt ở trên đó.

"Đi thôi! Lang bạt ở trên bình nguyên, xem có thể hấp dẫn cường giả Huyễn tộc chú ý hay không.”

Tựa như hắn có thể ngụy trang, những Huyễn tộc khác tự nhiên cũng có thể ngụy trang, đương nhiên cùng là cường giả Huyễn tộc, ngược lại có thể có một ít cảm ứng kỳ dị.

Nhìn chuẩn một phương hướng, thân ảnh Diệp Tinh xẹt qua, nhanh chóng bay về phía nơi đó.

......

Thời gian trôi qua nhanh chóng, một tháng... hai tháng...

Chẳng bao lâu thời gian đã trôi qua một năm.


Trong hư không, một thân ảnh đang nhanh chóng bay.

"Đây là vận khí cứt chó gì vậy, một năm thời gian mà cũng không phát hiện cái gì, thậm chí một vị cường giả cũng không có gặp được." Diệp Tinh có chút bất đắc dĩ.

Trên bình nguyên hoang vắng khổng lồ này chỉ có một mình hắn bay đi bay lại suốt một năm, tự chơi một mình.

"Hả?"

Đang suy nghĩ, bỗng nhiên sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến.

"Rầm rầm!" Trên mặt đất bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt thật lớn, sau khi những vết nứt này xuất hiện từng dòng dung nham điên cuồng tuôn ra.

"Dung nham bạo động?" Nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ khó coi: "Vận khí của mình sẽ không kém như vậy chứ?"

Sau khi dung nham bạo động, những dung nham này lại là điên cuồng tổ hợp lại, lập tức hình thành một cự nhân dung nham khổng lồ.

Trên người cự nhân dung nham toàn bộ là bùn đá tản ra nhiệt độ cao, phía trên còn có từng ngọn lửa bộc phát ra, toàn bộ thân thể giống như hình người, chẳng qua hai con mắt rất trống rỗng, cánh tay thật lớn cơ hồ dài như thân thể, nhìn thấy Diệp Tinh nhất thời gầm nhẹ một tiếng.

- Rống!

Tiếng gầm gừ phẫn nộ phảng phất có thể chấn nát hư không, lập tức một cánh tay thật lớn trực tiếp bắt tới Diệp Tinh.

Ầm ầm!

Đồng thời một cỗ khí thế dao động khủng bố bao phủ lại hư không xung quanh.

- Cư nhân dung nham, đã vậy lại còn là cự nhân dung nham vượt qua cấp bậc đại đạo chi chủ cấp hai! Diệp Tinh sắc mặt khó coi.

Ở chỗ này thực lực cự nhân dung nham cường đại nhất có thể đạt tới cấp độ đại đạo chi chủ cấp ba, yếu nhất thậm chí chỉ ở bất tử cảnh, nhưng không nghĩ tới hiện tại hắn gặp phải loại cường đại nhất.

“Đi!”


Diệp Tinh không dám ngăn cản, muốn rời đi, thế nhưng hư không xung quanh đều phảng phất bị cự nhân dung nham phong tỏa, tốc độ của hắn thoáng cái yếu bớt gấp trăm lần!

Rầm!

Bàn tay của cự nhân dung nham đánh lại, tốc độ không nhanh, nhưng sau khi tốc độ Diệp Tinh giảm xuống gấp trăm lần căn bản không kịp ngăn cản nữa.

- Áo giáp Tinh Thần! Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng. Năng lượng căn nguyên của đạo tắc vũ trụ điên cuồng tràn vào bên trong áo giáp Tinh Thần. Trên người hắn thậm chí còn có từng tia sáng màu đen phát ra.

Nhưng áo giáp Tinh Thần vừa thúc dục, bàn tay thật lớn đã đánh tới, trực tiếp vỗ vào lồng ngực hắn.

"Rầm rầm!" Diệp Tinh đều cảm nhận được xương cốt trong cơ thể mình từng tấc từng tấc bị đứt gãy.

"Phụt!"

Diệp Tinh không chịu nổi, lục phủ ngũ tạng bị ép rất nhiều, từng ngụm máu tươi trong miệng phun ra.

- Uy năng thật cường đại! Diệp Tinh biến sắc, hắn có áo giáp Tinh Thần mà vẫn chật vật như vậy, dưới một kích liền bị thương.

- Rống!

Cự nhân dung nham thấy Diệp Tinh không chết, phẫn nộ gầm nhẹ một tiếng, lại đánh tới, bàn tay thật lớn huy động.


Hư không xung quanh rung động, thậm chí xuất hiện từng khe nứt, kéo theo khí lưu hỗn độn, tựa như tình cảnh tận thế.

Không có lực phản kháng, Diệp Tinh lại bị bàn tay thật lớn trực tiếp đánh bay.

"Diệp Tinh, vận khí của ngươi không tốt lắm ha." Bên trong nhẫn không gian, một con sâu rõ nhỏ đang ôm một cái máy tính, tùy ý mở miệng nói.

Trong mắt nó tràn đầy ý cười trêu chọc, nói: "Đã lâu không thấy ngươi chật vật như vậy."

“Câm miệng lại!” Nghe vậy, Diệp Tinh nhất thời truyền âm quát nhẹ: "Ngươi còn không mau giúp ta nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này."

Đã đến lúc này rồi mà Tiểu Hắc còn vui sướng khi người khác gặp họa.

"Ta có thể làm gì?" Nghe vậy, Tiểu Hắc trợn trắng mắt nói: "Dù sao ngươi cũng có áo giáp Tinh Thần, nhất thời cũng không chết được. Những cự nhân dung nham này sau một thời gian ngắn ra tay sẽ lui ra phía sau, không có khả năng vĩnh viễn ra tay không ngừng, kiên trì chờ đến khi nó dừng lại không phải ngươi sẽ được cứu sao?"

Rầm!

Dứt lời, Diệp Tinh lại giống như một cái bao cát, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui