Trưởng ban Tang vô cùng khó chịu, cũng không thèm nhìn tới Hạ Quân, nhấc chân muốn bước vào trong viện.
Hạ Quân bắt lấy cánh tay cô ta: “Tôi hỏi cô đó! Tại sao cô đánh đứa nhỏ?”
Hai đứa nhỏ đứng bên cạnh, một đứa nghẹn ngào nén khóc nhưng mắt đã đỏ bừng, một đứa thì đang khóc hu hu, trên tay xuất hiện nhiều vết trầy.
Trưởng ban Tang hừ một tiếng: “Một đám súc sinh, không đánh không được!”
Cô ta trực tiếp đẩy tay Hạ Quân ra khiến Hạ Quân chao đảo!
Vừa lúc bị Hà Loan Loan mở cửa bước ra xem có chuyện gì ồn ào nhìn thấy!
Gần đây Hạ Quân rất đầu tư vào chuyện nấu ăn, từ một quý phu nhân sống trong nhung lụa đã dần dần trở thành một người phụ nữ ưu tú của gia đình.
Hà Loan Loan nói muốn mời bảo mẫu giúp đỡ nhưng Hạ Quân không chịu, nói bây giờ bà ấy rất hưởng thụ cảm giác thành tựu khi được làm việc nhà.
Thật ra Hà Loan Loan biết Hạ Quân chỉ là muốn bù đắp cho cô và Cố Dục Hàn.
Muốn thừa dịp người một nhà ở bên nhau làm cho bọn họ một ít chuyện.
Bảo mẫu sao có thể so với mẹ ruột?
Cho nên Hà Loan Loan cũng thật sự yêu thương Hạ Quân, là sự yêu thương phát ra từ tận đáy lòng.
Bỗng nhiên nhìn thấy có người đánh Hạ Quân, cô trực tiếp bước lên đẩy trưởng ban Tang: “Lại là cô! Cô tới nhà tôi quậy cái gì?”
Trưởng ban Tang sửng sốt, lúc này mới nhớ ra, ngày đó cô ta chỉ lo làm khó Hà Loan Loan mà không chú ý tới người đi cùng Hà Loan Loan, bây giờ mới nhận ra Hạ Quân chính là người bên cạnh Hà Loan Loan lúc đó!
Xong rồi! Hoàn toàn xong rồi!
Trưởng ban Tang nhanh chóng giải thích: “Đều là hiểu lầm, hiểu lầm! Chào đồng chí, chúng ta vào nhà rồi nói, hôm nay tôi tìm cô là có chuyện quan trọng, tôi có mang theo vài thứ, cô đừng ghét bỏ! ”
Chính Chính nức nở, lau nước mắt đứng ra: “Thím nhỏ, bọn con đang chơi bao cát thì dì ấy đi ngang qua, bao cát vô tình đập trúng dì ấy, con đã nhanh chóng xin lỗi, nhưng mà, nhưng mà dì ấy lại đánh đầu con, em gái lo lắng cho con nên chạy lên ôm chân dì ấy, dì ấy lại đá em gái ra xa.
Bà nội nghe thấy tiếng khóc của hai đứa con mới bước ra hỏi tại sao dì ấy đánh người, dì ấy mắng bọn con là súc sinh, còn đẩy bà nội! ”
Phỉ Phỉ khóc lóc kêu: “Dì ấy đẩy bà nội, đẩy bà nội!”
Sắc mặt trưởng ban Tang vô cùng khó coi: “Là hiểu lầm thật mà, tôi không biết bọn họ là người nhà của cô.
Hôm nay tôi tới đây là muốn cùng cô! ”
Hà Loan Loan bước tới kéo quần áo của Phỉ Phỉ thì thấy đùi con bé đã xuất hiện những mảng xanh tím dù cách một lớp bông rất dày! Tay cũng bị trầy xướt rách da!
Ngày thường Phỉ Phỉ ở chỗ này luôn được cô đối đãi như con gái ruột, nuôi cho trắng trẻo mập mạp, buổi tối còn dặn dò Hạ Quân nhất định phải thoa kem dưỡng da cho Phỉ Phỉ, con bé lại bị một người không biết từ đâu tới đánh đến mức như vậy!
Đúng lý thì có thể bắt người phụ nữ này xin lỗi và bồi thường!
Nhưng nếu chỉ như vậy thì không thể nào nuốt trôi cục tức này được!
Hà Loan Loan không thiếu tiền, bản thân cô cũng biết chữa trị vết thương, cho nên bây giờ thứ cô muốn là nợ m.
á.
u trả bằng máu!
Cô đứng lên quay đầu nhìn trưởng ban Tang: “Không nhắc lại chuyện trước kia nữa, hợp tác là sự đồng thuận của hai bên, cô không đồng ý hợp tác thì tôi đi tìm người khác, cũng không có vấn đề gì.
Chính Chính ném bao cát trúng vào cô, nó đã xin lỗi, trong lòng cô không thoải mái, cô đánh nó, việc gì cũng phải nói tới công bằng, chuyện kia cũng coi như là nó xui xẻo, ai bảo nó ném trúng cô làm gì đúng không?”
Trưởng ban Tang thấy cô nói như thế thì trong lòng thở phào một hơi: “Đúng vậy, lúc nãy là tôi nóng nảy, nếu nó không ném trúng tôi thì tôi đâu có rảnh rỗi đi đánh con nít làm gì? Tôi, hôm nay tôi tới tìm cô là có việc! ”
Hà Loan Loan ngắt lời cô ta: “Nhưng mà Phỉ Phỉ vì che chở anh trai nên đánh chân cô hai cái, con bé mới hơn ba tuổi, lúc nó đánh cô cảm nhận được đau đớn sao? Vậy mà cô nhấc chân đá con bé văng xa hai mét? Đá đến mức khiến đùi con bé bầm tím một mảng, tay còn bị rách da? Vị đồng chí này, vì để đảm bảo công bằng, món nợ này tôi thay Phỉ Phỉ tính với cô!”
Hà Loan Loan nói xong đã lập tức xông lên vung một quyền vào mặt trưởng ban Tang!
Bụp! Mắt thành mắt gấu trúc!
Bụp! Lại rớt một cái răng!
Trưởng ban Tang liên tục lui về phía sau, phịch m.
ô.
n.
g ngã xuống đất, toàn thân choáng váng vì bị người ta đánh!
Hạ Quân ở bên cạnh cuối cùng cũng hết giận, Hà Loan Loan hô lên: “Mẹ, chúng ta về nhà!”
Sau đó cô đưa hai đứa nhỏ vào nhà xem xét vết thương!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...