Trọng Sinh Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài


Giai Chi ngồi thẫn thờ trên giường suy nghĩ về giấc mơ vừa rồi thì cánh cửa đột nhiên mở tung ra "bịch" một tiếng đập vào bức tường, rèm cửa bay phất phới theo làn gió lạnh ùa vào khiến cơ thể cô run lên cầm cập vội lấy chiếc áo mỏng để ở đầu giường khoác lên bước xuống giường đi về phía cửa sổ.
Giai Chi cầm lấy tay vịn chuẩn bị kéo cánh cửa vào thì cô nhìn thấy bóng dáng của ai đó cách không xa, cô nhìn mãi không ra là ai vội quay lại về giường lấy đèn pin ra rồi quay trở lại hướng đó bật đèn soi thì thấy đó chỉ là một chú mèo con lang thang.

Lúc này cô mới buông lỏng cảnh giác đặt đèn pin xuống sàn nhà rồi đóng chặt cánh cửa rồi kéo lại rèm cửa, cô quay người trở lại vào trong để đèn pin trên bàn nhỏ đầu giường rồi đi vào phòng tắm.
Giai Chi mở vòi nước ra tạt lên mặt mình liên tục để cho bản thân tỉnh táo hơn, nhìn vẻ mặt nhếch nhác ấy qua gương treo trên tường khiến cô lại một lần nữa liên tưởng đến giấc mơ vừa rồi.

Cô không biết mình mơ thấy giấc mơ đó là điều lành hay điềm gở nữa, theo như những gì cô nhớ về kiếp trước sau khi cô tỉnh lại thì bị ba mẹ giam lỏng ngay cả khi em trai là người bị đánh trước thì cô cũng chỉ biết cúi đầu nhận sai để cho qua chuyện.

Trong thời gian cô bị giảm lỏng Trương Thần không hỏi han cô lấy một câu, cũng là trong khoảng thời ấy cô bị bắt đi gặp mặt với vị hôn phu trước khi cô dùng tính mạng để uy hiếp ba đi hủy hôn.

Giai Chi bất lực thở dài một hơi rồi lại tạt nước lên mặt mình với lấy khăn mặt lau khô đi một lượt, nhìn bản thân trong gương cô không nhịn được mà đấm mạnh lên đó một cú rồi nói nhỏ nhắc nhở bản thân.
- Giai Chi mày nên nhớ kỹ mục đích thật sự của mày là gì, mày không thể cũng như không được phép để cho bản thân trở nên yếu đuối trước mặt kẻ thù được.

Nhất định mày phải mạnh mẽ lên để bảo vệ những người mày yêu thương!!!
Nhìn hình ảnh bản thân trên tấm gương lành lặn ấy đã xuất hiện những vết nứt mỏng manh xung quanh cú đấm cùng với vết máu đỏ đang chảy từ chỗ đấm thẳng xuống dưới rơi tí tách từng giọt vào chậu rửa mặt, cô bỏ cánh tay ra khỏi chiếc gương nhìn vào bàn tay bị trầy xước ấy cùng với dòng máu đỏ ứa ra xung quanh bất giác cô cười nhếch mép lên.
Cô rửa qua miệng vết thương trên bàn tay bằng nước sạch rồi đi về phía giường ngủ băng bó chúng lại, cô vén một góc chăn lên nằm xuống cảm giác mềm mại ấy đã rất nhanh khiến cô chìm vào trong giấc ngủ sâu, nhưng không bao lâu sau thì trong giấc mơ lại một lần nữa xuất hiện hình bóng ấy.
“Giai Chi, Giai Chi, chúng ta ghét con rất hận con Giai Chi.

Tại sao con lại đối xử với chúng ta như thế chứ, con mau đền mạng cho chúng ta đi...”
Trong giấc mơ Giai Chi bị chính ba ruột của mình bóp chặt cổ đòi lấy đi mạng sống của cô, Giai Chi cố gắng giãy giụa kéo cánh tay đang bóp chặt cổ mình ra nhưng không được.


Mặc cho cô dùng sức đánh lên cánh tay ấy nhưng người ba ấy mặc kệ không quan tâm, dường như người đứng ở trước mặt cô không còn là người ba tôn quý của cô nữa mà thay vào đó là một con người mang theo sự hận thù đến đòi mạng cô.
Vào giây phút cô không còn thở được nữa mà buông bỏ ý nghĩ rằng mình sẽ chạy thoát đi được thì sâu trong tiềm thức một phần lý trí còn sót lại bỗng chỗi dậy, ông buông tay ra nhìn vào đứa con gái của mình vội bảo.
“Chi Chi con mau đứng lên cho ba rồi chạy đi thật nhanh về phía trước, đừng bao giờ quay trở về đây.”
Giai Chi ngã nằm xuống trên mặt đất ho sặc sụa vỗ lấy ngực mình, ngước đôi mắt đỏ ửng nhìn về người ba của mình đang bảo cô chạy thật xa.

Ông thấy Giai Chi còn ngồi ngẩn ngơ nhìn mình ông quát lớn cảnh cáo cô, bởi vì ông biết ông sắp không trụ được nữa rồi.
“Chi Chi con còn ngồi ngây ra đó làm gì còn không mau chạy đi, nhớ kĩ nhất định phải chạy thật xa khỏi chỗ này có biết chưa!!!”
Giai Chi bị quát cho giật mình vội đứng dậy chạy đi, trên con đường cô đi xuất hiện những oan hồn vẫn là những câu nói đó xuất hiện văng vẳng bên tai khiến cho cô sợ hãi không thôi.


Cô vừa chạy về phía trước vừa lẩm bẩm lặp đi lặp lại một câu duy nhất.
“Đừng lại gần đây, đừng lại gần đây, đừng lại gần đây...”
Một bàn tay từ đâu xuất hiện che đi tầm nhìn phía trước của cô khiến cô giật mình sợ hãi hét lên một tiếng "aaa", Giai Chi lắc đầu không ngừng hai tay run rẩy nắm chặt lấy tấm chăn trong miệng chỉ lẩm nhẩm nói đi nói lại câu ”đừng lại gần đây, đừng lại gần đây, đừng lại gần đây.”
Cô giật mình mở to đôi mắt nhìn lên trần nhà rồi ngồi bật dậy thở dốc một trận, nhìn vào đồng hồ bây giờ mới gần hai giờ đêm mà thầm cảm thán “xem ra đêm nay không thể nào ngủ một giấc ngon lành được rồi.”
Vậy là đêm đó Giai Chi thức trắng bởi vì mỗi lần cô nhắm mắt vào thì sẽ thấy mình quay trở về lại nơi đó, ở phía bên ngoài chỗ gần cột điện đối diện căn phòng ấy chính là vị trí con mèo vừa nãy đứng mà Giai Chi đã nhìn thấy có một thanh niên khoác chiếc ngoài màu đen lén quan sát cô từ xa một lúc rồi mới rời khỏi nơi đó.
Anh đi đến công viên gần đó cầm một điếu thuốc lá lên hít lấy một hơi rồi nhả ra làn khói thuốc trắng nhàn nhạt hiện rõ trong màn đêm lạnh lẽo ấy, dựa cả người mình vào thành cầu thang của cầu trượt hít mạnh một cái rồi buông lỏng cánh tay xuống trầm ngâm một hồi lâu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui