Edit: Ntsubasa04
Beta: Tiểu Tuyền
Liên Mạn Nhi nghe được tin tức này, là do Liên Diệp Nhi thuật lại.
Các nàng ở cửa hàng, vừa mới ăn qua cơm trưa. Người một nhà, bao gồm
Liên Chi Nhi, còn có Ngũ Lang cùng Tiểu Thất học xong trở về ăn cơm,
đương nhiên, còn có Triệu thị ở lại cửa hàng ăn cơm.
Trương thị cùng Liên Thủ Tín đều có chút không tin, sợ là Liên Diệp Nhi nghe lầm.
“Diệp nhi, con không có nghe sai chứ? Người của Triệu gia tới, thật sự là nói như vậy?” Trương thị hỏi.
“Tứ thẩm, con khẳng định không có nghe sai.” Liên Diệp Nhi gật đầu xác nhận nói.
“Ai nha, ” con mắt Liên Mạn Nhi vòng vo chuyển, ý tưởng Triệu Tú Nga
đề suất ở riêng, ở trong quan điểm của đám người Liên Thủ Tín, Trương
thị xem ra, là không thể tưởng tượng. Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, cũng
rất hợp tác phong làm việc Triệu Tú Nga cùng người Triệu gia.
Triệu Tú Nga cùng với Nhị lang một mình phân ra, không cần một phân
tiền của Liên gia, chỉ cần đồ cưới của chính nàng, còn có tòa nhà ở trấn trên kia.
“Nào có chuyện trưởng bối còn không có ở riêng, nó là đứa cháu dâu
lại muốn đi ra ngoài ở riêng. Còn nói không cần gì, phòng ở trấn trên
kia, giá trị không rẻ tiền a.” Liên Thủ Tín nói, “Sớm biết rằng như vậy, lần trước nàng trở về, lão gia tử cùng lão thái thái không nên nhận lấy nàng.”
Lần trước Triệu Tú Nga rời đi Liên gia đến trấn trên, Liên gia có thể trấn trụ nàng, nói nếu nàng không trở lại, liền hưu nàng bảo Nhị lang
lấy người khác. Nhưng mà hiện tại tình huống không giống, trong bụng
Triệu Tú Nga có cốt nhục Liên gia. Ở thời đại này, chuyện nối dõi tông
đường, kéo dài hương khói là chuyện lớn quan trọng nhất trong cuộc đời
cùng trong gia tộc, hơn nữa lại có ý thức huyết mạch gia tộc mãnh liệt,
Liên gia sẽ không để cốt nhục của mình bị người khác mang đi.
Triệu Tú Nga lấy lý do có đứa nhỏ trong bụng, mới đúng lý hợp tình chiếm tòa nhà trấn trên như vậy.
” Sao con cảm thấy, Tú Nga tẩu dường như đã sớm tính kế trước rồi?” Liên Mạn Nhi nghĩ nghĩ nói.
“Sao lại nói vậy?” Trương thị vội hỏi.
“Cha, mẹ, tam thẩm, mọi người không biết là, ngày đó Tú Nga tẩu làm
ầm ĩ là có chút quá hay sao?” Liên Mạn Nhi nói, Triệu Tú Nga tính tình
mạnh mẽ, nhưng người cũng khôn khéo. Nàng hẳn là biết ở Liên gia ai có
thể chọc, ai không thể chọc, mặc dù ầm ĩ, cũng sẽ chuyển biến thấy tốt
hãy thu, đem sự tình khống chế ở hạn độ nhất định.
Nhưng nàng ở Liên gia khắp nơi gây thù hằn không nói, còn đi trêu
chọc Chu thị cùng Liên Tú Nhi, cái này hiển nhiên là không sáng suốt.
“Con chỉ đoán thôi, Tú Nga tẩu không giống như là người có thể sống
cuộc sống của người nông.” Liên Mạn Nhi tiếp tục giải thích nói, “Vì
không có biện pháp mới chuyển đến trong thôn.”
Sau khi mang thai, nàng liền cố ý khiêu khích, nói ra chuyện Chu thị
không đối đãi tốt với nàng, làm cho dư luận có khuynh hướng hướng về
nàng, rồi mượn cơ hội đại náo một hồi, bàn chuyện trở về trấn trên. Sau
đó coi đây là lấy cớ, lại ỷ vào đứa nhỏ trong bụng, chiếm lấy tòa nhà
trấn trên, mượn sức giữ Nhị lang, rồi cùng Liên gia đưa ra chuyện ở
riêng.
“Thật là có khả năng này.” Trương thị cùng Triệu thị nhìn nhau liếc mắt một cái, gật đầu nói.
“Vậy sao ban đầu nó còn cầu khẩn van xin được trở về?” Triệu thị nói.
“Khi đó nàng không phải là còn chưa có con sao?” Trương thị nói.
Liên Mạn Nhi gật đầu, không có con là một nguyên nhân, một nguyên
nhân khác, là người Tống gia đã tới. Có thể nàng cho rằng, Liên gia có
thể nương tiền tài quyền thế của Tống gia. Nhưng là kết quả, Tống gia
muốn Cổ thị đi thị trấn chiếu cố Liên Hoa Nhi, lại bị Liên lão gia tử cự tuyệt. Liên lão gia tử cùng Tôn đại nương nói chuyện, ý tứ nói trong
nói ngoài, Tống gia là Tống gia, Liên gia là Liên gia, Liên gia không
tính mượn hơi Tống gia.
Mà sau đó, Tống gia lại không có động tĩnh.
Làm nàng cảm thấy cơ hội dựa vào Tống gia xa vời, mà cuộc sống ở nhà
cũ lại quá gian nan, cho nên dứt khoác những gì có thể nắm chặt trước
mắt thì nắm lấy, sống cuộc sống tiêu dao của chính mình sao.
Dù sao, Nhị lang tuổi trẻ lực khỏe, dù thế nào cũng có thể làm ra
tiền. Triệu Tú Nga có lễ hỏi Liên gia cho, còn có đồ cưới dày, hơn nữa
tòa nhà trấn trên kia rất lớn, mở một cửa hàng nhỏ, thì không có gì gánh nặng, còn cách nhà mẹ đẻ gần, vợ chồng son sống riêng, thì còn có
chuyện gì đẹp hơn thế này sao?
Chỉ sợ tòa nhà trấn trên vẫn chưa bán được, cũng có liên quan đến Triệu gia.
Triệu Tú Nga tính thật giỏi a!
“Người nhà lão Triệu tới nói, về sau nhà lão Triệu cho thêm tiền, để
Nhị lang ca cùng Tú Nga tẩu tử ở trấn trên cũng mở cửa hàng, chẳng cần
chia gì trong nhà, cũng có thể nuôi sống chính bọn họ.” Liên Diệp Nhi
lại nói.
“Căn nhà đó giá trị bao nhiêu chứ?” Liên Thủ Tín tức giận nở nụ cười, “Nó muốn chia là chia à, nhị ca cùng nhị tẩu đồng ý sao?”
“Vừa rồi ông nội bảo Tứ lang ca lên núi đi kêu Nhị bá trở về.” Liên Diệp Nhi nói.
“Ngày hôm qua lúc để Tú Nga tẩu các nàng đi rồi, Nhị bá cùng Nhị thẩm khẳng định không có nghĩ qua, Tú Nga tẩu lại muốn ở riêng như vậy.”
Liên Mạn Nhi nói.
Người một nhà đều nghe ra câu nói của Liên Mạn Nhi có hàm ý khác.
“Ngày hôm qua, con sợ đã đoán sai, con nghĩ còn chưa đầy đủ.” Liên
Mạn Nhi ngẩng đầu lên, “Cha, mẹ, hai người ngẫm lại xem, ngày hôm qua,
Nhị bá có phải đặc biệt khác thường hay không?”
“Đúng vậy, người Triệu gia tới, Nhị bá con cùng anh của Triệu Tú Nga
không biết nói thầm cái gì, sau đó cũng chưa nghe thấy hắn nói chuyện.”
Trương thị nói.
“Đúng vậy. Người Triệu gia đến nâng đồ đi, nếu như bình thường, nhị
ca phải là người đầu tiên ngăn cản, đồ gì cũng không thể để bọn họ lấy
đi.” Liên Thủ Tín cũng nói, “Nhưng ngày hôm qua, nhị ca căn bản là không ngăn cản. Sau đó, còn bảo ta cùng Tam ca tránh ra.”
“Phải, sau khi chuyện qua đi Nhị bá còn không thừa nhận, còn thầm oán cha cùng Tam bá.” Liên Mạn Nhi nói.
“Con là nói, việc Triệu Tú Nga muốn ở riêng này, Nhị bá cùng lão
Triệu đã bàn trước?” Liên Thủ Tín nói, “Nhưng nếu Nhị lang một mình phân ra, còn chiếm tòa nhà trấn trên, vậy về sau Tam lang, Tứ lang, Lục lang bọn họ làm thế nào, Nhị bá con cũng không chiếm được lợi gì a.”
Liên Mạn Nhi gật đầu, cũng đúng, mọi lợi ích đều để Triệu Tú Nga chiếm.
“Cha, tính tình của Nhị bá, hắn muốn giải quyết thế nào, đây cũng
không phải là chuyện một sớm một chiều.” Liên Mạn Nhi không có nói rõ,
chỉ nhắc nhở thôi.
“Một hồi xem Nhị bá con trở về nói thế nào? Biết chuyện chắc sẽ kêu gào.” Trương thị nói.
Ngồi một hồi, Ngũ Lang cùng Tiểu Thất lại đến trường, một nhà Liên Mạn Nhi trở về nhà cũ.
Mới vừa đi vào đại môn, liền thấy Liên Thủ Nghĩa đưa chân từ trong thượng phòng đi ra, trên mặt nổi giận đùng đùng.
“Ta tìm hắn, cái đồ vương bát đản, không một cái nào tốt. Ta nuôi hắn lớn như vậy, cưới vợ cho hắn, phúc một ngày ta còn chưa hưởng qua, bọn
họ đã nghĩ muốn bỏ chúng ta ở riêng. Nhà lão Triệu nghĩ thật đẹp, muốn ở riêng, hai bọn nó đều mang mình không mà đi ra ngoài, gì cũng đừng nghĩ đến. Con ta nhiều, muốn cháu nội bao nhiêu đều có…”
Liên Thủ Nghĩa một bên mắng, một bên đi ra ngoài, thấy Liên Thủ Tín ở trước mặt, liền đứng lại.
“Lão Tứ, đệ xem, chuyện này là do đệ làm đó.” Liên Thủ Nghĩa chỉ vào Liên Thủ Tín, thực bất mãn nói.
“Nhị ca, đệ khi nào lại đắc tội với ca?” Liên Thủ Tín khó hiểu.
“Ngày hôm qua không phải đệ, thả người Triệu gia, để bọn họ đem đồ
đạc của vợ Nhị lang đều nâng đi, ta giữ đồ của nàng, nàng cũng không dám đề nghĩ ở riêng.” Liên Thủ Nghĩa đúng lý hợp tình nói.
Liên Thủ Tín ngày hôm qua liền cảm thấy quái dị, vừa rồi lại nghe
Liên Mạn Nhi phân tích, đã nhận định ngày hôm qua Liên Thủ Nghĩa là có ý làm như vậy. Ngày hôm qua hắn để hai người mình cùng Liên Thủ Lễ chịu
tiếng xấu thay cho người khác, hôm nay còn trả đũa, Liên Thủ Tín dù cho
tính tình tốt cũng nổi giận.
“Nhị ca, ca còn không biết xấu hổ mà nói. Ngày hôm qua không phải tại ca, xua tay bảo ta cùng Tam ca thả người sao? Sau đó ca còn không thừa
nhận, hại ta cùng Tam ca mang tiếng, còn ca thì làm người tốt. Nhị ca,
chúng ta là huynh đệ, đệ không muốn vạch trần ca, là ca bức đệ…. Ca nói
một chút, Triệu Phú Quý đến đây, hai ngươi cũng không vào nhà, mà lén
mọi người nói cái gì? Ai chẳng biết nói ca, cho phép vào không cho phép
ra, hòm xiểng này từ trong phòng ca nâng đi ra ngoài, lúc đó, ca đã sớm
mặc kệ, ngày hôm qua ca nói gì cũng không nói, liền trốn phía sau cha
xem náo nhiệt không phải sap?”
“Đệ…” Liên Thủ Nghĩa một chút bị Liên Thủ Tín nói á khẩu không trả
lời được. Hắn thực giật mình, Liên Thủ Tín luôn luôn ít nói, thế nhưng
lại có bản lãnh nói ra những lời này.
“Lão Tứ, đệ đừng có nghi ngờ bậy.” Liên Thủ Nghĩa có chút chột dạ
nhìn thoáng qua phương hướng thượng phòng, lại nói chuyện với Liên Thủ
Tín, khí thế không kiêu ngạo giống vừa rồi như vậy.”Ta khờ chắc? Ta có
thể nguyện ý để Nhị lang bọn họ phân ra như vậy sao? Đây là không thể
nào? Ta ngày hôm qua… Ta chính là cùng mẹ nó ở một chỗ, nổi nóng, cân
nhắc vợ Nhị lang cũng đã mang đứa nhỏ Liên gia chúng ta, nàng còn có thể mọc cánh bay à, làm ầm ĩ thế nào, nàng cũng phải trở về,… Bọn họ nâng
đi ra ngoài như thế nào, ta nâng trở về thế ấy.”
“Nhị ca, chính ca biết ca đang làm gì là được.” Liên Thủ Tín thực bất đắc dĩ nói với Liên Thủ Nghĩa.
“Ta đi trấn trên, tìm lão già Triệu Văn Tài kia tính sổ đi!” Liên Thủ Nghĩa nói xong, liền vội vã đi ra cửa.
Lúc đi đến viện, trong thượng phòng liền truyền ra đến tiếng Liên lão gia tử nói chuyện.
“Lão Tứ đã trở lại?”
“Dạ, cha, con đã trở về.” Liên Thủ Tín biết, đây là Liên lão gia tử
bảo hắn đi thượng phòng. Liên Thủ Tín liền xoay người nhìn Trương thị,
muốn cho Trương thị cùng hắn cùng đi.
Xảy ra chuyện như vậy, Liên lão gia tử cùng Chu thị khẳng định phiền
lòng. Làm con cùng con dâu, Liên Thủ Tín muốn cùng Trương thị đi an ủi
Liên lão gia tử và Chu thị.
Trương thị nghĩ nghĩ, vẫn lắc đầu cự tuyệt.
“Ta trước hết không qua, bà nội bọn nhỏ thấy ta, khẳng định lại tức giận.” Trương thị nhỏ giọng nói.
Ngày hôm qua sau khi đoàn người Triệu Phú Quý đi rồi, Chu thị ngồi ở
trong phòng, vẫn mắng đến thời gian đốt đèn. Từ Triệu Tú Nga bắt đầu, cả một nhà, cơ hồ không có người may mắn thoát khỏi.
Chu thị còn mắng Cổ thị, Trương thị cùng Triệu thị, oán các nàng
không đi đánh vợ Triệu Phú Quý. Cuối cùng còn mắng các nàng lòng dạ đen
tối, khuỷu tay để ra ngoài.
Trương thị, Triệu thị, mang theo Liên Mạn Nhi, Liên Diệp Nhi cùng
Liên Chi Nhi trở về Tây sương phòng, chỉ có Liên Thủ Tín là đi thượng
phòng.
Sau một lúc lâu, Liên Thủ Tín mới từ thượng phòng trở về.
“Cha, ông bà nội nói thế nào ?” Liên Mạn Nhi liền hỏi.
“Còn có thể nói thế nào, không đồng ý Nhị lang bọn họ ở riêng.” Liên Thủ Tín đáp.
“Lão thái thái bị chọc tức, nói muốn bỏ vợ Nhị lang, để cho Nhị lang lại tìm vợ.” Liên Thủ Tín nói với Trương thị.
“Vậy đứa nhỏ làm sao?” Trương thị nói.
“Chờ vợ Nhị lang sinh hạ đứa nhỏ, lại bắt về.” Liên Thủ Tín nói.
“Vậy nội nói thế nào?”
“Nội không đồng ý, nói vợ Nhị lang mang thai cho Liên gia, phàm là
còn có một đường hy vọng, vẫn muốn cho Nhị lang cùng nàng…. không ở
riêng được.” Ý tứ của nội con là để nhị ca cùng nhị tẩu cùng lão Triệu
gia náo loạn đi.”
Để người Triệu gia đem đồ cưới chuyển đi, Liên Thủ Nghĩa đã mất đi tiên cơ, không biết làm ầm ĩ lên, ai thua ai thắng.
“Chuyện chuồng gà, chàng có nói với nội không?” Trương thị ngừng một hồi. Lại hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...