Trọng Sinh Thập Niên 80 Bày Quán Kiếm Tiền Trở Thành Nhà Giàu Số Một


Cô nhìn túi giấy đưa tới trước mặt thì thoáng lưỡng lự.

500 đồng, một số tiền lớn như vậy, theo bản năng thì cô muốn từ chối.

Nhưng nghĩ đến túi tiền chỉ còn hơn mười đồng của mình, cô không dám nói “không”.

Triệu Thanh Xuyên là giáo viên, lương tháng 38 đồng, số tiền này là tiết kiệm của anh ta trong một năm.

Cô còn phải nuôi hai đứa trẻ, tìm việc làm cũng không phải dễ dàng trong một sớm một chiều.

Đối mặt hiện thực, Tô Tình không thể không duỗi tay nhận: “Cảm ơn các người, tiền này coi như tôi mượn, sau này sẽ trả lại!”
Bạch Tuyết Kiều nghĩ cô đang ngại, càng không muốn sau này còn có liên quan tới nhau, liền vội vàng xua tay: “Không cần, đây là cho cô, cô cầm đi, Thanh Xuyên cũng thấy thoải mái hơn.


Nói rồi, cô ta còn ngượng ngùng nhìn Triệu Thanh Xuyên.

“Đúng vậy, cầm đi, sau này sống tốt nhé!”

“Ừ, còn một chuyện cần nói với anh!”
Cả hai người đều khẩn trương, sợ cô yêu cầu quá đáng, trước đây Tô Tình từng thà chết cũng không chịu ly hôn.

Nhưng Tô Tình không để ý, nói thẳng: “Tôi muốn ở lại Triệu gia vài ngày, nhà cửa còn cần dọn dẹp.


“Hóa ra là chuyện này!”
Cả hai cùng thở phào một hơi, Triệu Thanh Xuyên mỉm cười: “Không thành vấn đề, cô cứ ở đi.


Tô Tình quay sang nhìn Bạch Tuyết Kiều: “Chúc các người hạnh phúc, tôi và Thanh Xuyên chưa từng có gì, anh ấy luôn nghĩ về cô, các cô hãy sống tốt nhé.


Bạch Tuyết Kiều không ngờ nhận được lời chúc phúc, cũng cảm động: “Cảm ơn cô, Tô Tình! ”
Sau khi tách ra, cô đi thẳng đến ngân hàng.

Mang 500 đồng tiền lớn trên người thật không an toàn nên cô chọn gửi tiết kiệm không kỳ hạn.


Nhìn đồng hồ thấy thời gian còn sớm, cô quyết định về Tô gia thôn một chuyến.

Ba cô để lại năm gian nhà ngói khang trang, mới xây không lâu, ban đầu định để cô dùng khi kết hôn.

Sau đó, gia đình gặp biến cố, hiện giờ nhà đó là nơi ở của anh họ Tô Trung Hải và chị dâu Tôn Tiểu Mai.

Kiếp trước, cô không tranh thủ khiến họ chiếm được căn nhà này.

“Tô Tình, sao em lại đến đây?”
Đang do dự không biết làm sao, Tô Trung Hải vừa về đến thì nhận ra cô ngay.

“Anh cả, em đến xem nhà cũ, chuẩn bị vài ngày nữa sẽ dọn về.


“Dọn về đâu?”
Tô Trung Hải cao giọng, nếu cô dọn về thì bọn họ biết ở đâu?
“Sao em đang ở Triệu gia ổn định như thế mà lại muốn dọn về đây?”
Nhìn vẻ mặt của anh ta, cô thấy buồn cười: “Anh cả, em lớn lên ở đây, ba em đã mất, chẳng nhẽ em không thể về đây ở à?”
Tô Trung Hải khó nói, thấy cô nói cũng hợp lý.

Nhưng hiện tại hai vợ chồng anh ta đang ở đây, nếu cô về thì họ phải làm sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận