Trọng Sinh Thập Niên 80 Bày Quán Kiếm Tiền Trở Thành Nhà Giàu Số Một


Triệu Thanh Xuyên thấy cô như vậy, có chút bối rối, không biết nói gì.

“Vậy! sáng sớm ngày mai tôi tới đón cô, chúng ta đi làm thủ tục.


Tô Tình nhìn anh ta, nói với giọng thoải mái: “Không cần, ngày mai tôi tự đi, chúng ta gặp nhau ở cửa Cục Dân Chính.


Không ngờ cô lại nói vậy, trong lòng anh ta có chút hụt hẫng.

Như thể anh ta không bằng cầm thú, rõ ràng cô chẳng làm gì sai cả, mà anh ta còn đòi ly hôn.

“Tô Tình, cảm ơn cô!”
Tô Tình cũng sửng sốt, cô không muốn anh ta áy náy, dù không ly hôn cũng chẳng có kết cục tốt đẹp nào.

Anh ta và Tuyết Kiều vẫn sẽ ở bên nhau, cô không cần phá hoại nhân duyên của họ.

Hiện tại cô chỉ nghĩ đến bù đắp cho hai đứa nhỏ, không còn tâm tư dây dưa với anh ta nữa.


Năm 1982, cô mới có hai mươi tuổi, sau khi ly hôn, không thể ở lại nhà họ Triệu.

Cô phải về lại nhà Tô, lấy lại căn nhà ba cô để lại, sau đó mang hai cháu gái vào thành phố làm công.

Triệu Thanh Xuyên nói đúng, cô có thể đi dán hộp giấy, bán đồ ăn vặt, làm công việc rửa bát cũng được.

Nhưng trước mắt, việc chính yếu vẫn là ly hôn.

Hôm sau, Tô Tình đến huyện thành từ sớm.

Tháng Mười, thời tiết ở miền Bắc đã khá lạnh.

Cô mặc chiếc áo lông màu trắng, là món quà do thím Quế Hoa mua cho cô khi kết hôn.

Dù Triệu Thanh Xuyên đối xử lạnh nhạt với cô, nhưng Triệu Hữu Tài và Vương Quế Hoa luôn đối xử tốt với cô và hai cháu gái.

Sau khi ba cô đột ngột qua đời, chú Hữu Tài đã giữ lời hứa mà đưa họ về nhà chăm sóc chu đáo.


Chỉ có điều, Triệu Thanh Xuyên hờ hững đã tạo nên tình cảnh hiện tại.

Việc ly hôn diễn ra thuận lợi, vì thời này ít người ly hôn, nên họ đã thu hút nhiều ánh mắt tò mò của mọi người.

Khi con dấu được đóng xuống, rõ ràng cô nhìn thấy Triệu Thanh Xuyên thở phào nhẹ nhõm.

Đã từng, cô cũng dành tình cảm và hy vọng cho anh ta, nhưng Triệu Thanh Xuyên không sai.

Tại sao anh ta phải chịu trách nhiệm cho cuộc đời bi thảm của cô chứ? Điều đó thực không công bằng.

Ra khỏi cửa, Bạch Tuyết Kiều đang chờ, cô ta mặc áo khoác màu kaki rất thời thượng và cao quý.

“Tuyết Kiều, chúng ta có thể kết hôn với nhau rồi!” Triệu Thanh Xuyên nắm tay cô ta, trong ánh mắt của Bạch Tuyết Kiều lóe lên niềm vui.

Tới lúc họ kịp phản ứng lại thì Tô Tình đã đứng phía sau đợi một lúc.

Gia đình Bạch Tuyết Kiều rất khá giả, nghe nói cha mẹ cô ta đều là cán bộ trong chính phủ, vừa có tiền lại có quyền.

Bạch Tuyết Kiều yêu Triệu Thanh Xuyên, đối với anh ta mà nói thì dâu là một chuyện tốt.

“Tô Tình, cảm ơn cô, đây là 500 đồng tiền, coi như đền bù cho cô.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận