Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!


"Không được." Xích Dương không hề nghĩ ngợi lập tức liền cự tuyệt.

"Để cậu ta bảo hộ em, là nhiệm vụ chủ yếu của cậu ta, bên trong quá trình cậu ta thi hành nhiệm vụ chủ yếu, cậu ta còn có nhiệm vụ chi nhánh anh quy định cho cậu ta.

Chỉ có hoàn thành mỗi một hạng nhiệm vụ tốt đẹp, đạt được điểm số tổng hợp cao, cậu ta mới có thể thông qua kiểm tra."
"Thông qua kiểm tra sẽ như thế nào?"
"Thông qua kiểm tra, cậu ta liền có thể chính thức trở thành cấp dưới của anh."
Chung Noãn Noãn vón dĩ còn muốn cầu tình giúp Dương Nghị, nhưng mà nghĩ đến về sau người này muốn trở thành cấp dưới của Xích Dương, kề vai chiến đấu cùng anh, liền không có lại cầu tình giúp anh ta.
Dù sao Xích Dương làm đều là chuyện lớn vào sinh ra tử, hiện tại giúp đỡ cậu ta, chính là không chịu trách nhiệm với sinh mệnh của cậu ta.
Chung Noãn Noãn trở lại địa điểm ước định cùng đám bạn cùng phòng, lại phát hiện nhiều hơn một người.

"Lãnh Kỳ Duệ, sao cậu lại ở chỗ này?"
"Cánh tay của quản gia nhà tôi bị cậu bẻ, không có cách nào nấu cơm cho tôi ăn, tôi muốn đi nhà cậu ăn chực."
"Chẳng lẽ bình thường nấu cơm cho cậu chính là quản gia tao bao kia?" Có thể đem lý do ăn chực nói đến càng quang minh chính đại một chút sao?
"Tôi mặc kệ, dù sao tôi chính là không có cơm ăn, tôi muốn đi nhà cậu ăn cơm." Lãnh Kỳ Duệ chơi xấu, anh cũng muốn ăn đồ ăn anh Xích tự mình làm.

Quan trọng nhất, bình thường đều là anh bị Xích Dương ngược, lần này, anh muốn Xích Dương phục vụ cho anh một lần.

Dù chỉ là một lần, anh cũng vui vẻ.
"Noãn Noãn, tìm được điện thoại chưa?"
"Ừ, tìm được.

May mắn, không có bị lấy."
"Vậy là tốt rồi."
Nhìn xem bao lớn bao nhỏ trong tay đám bạn cùng phòng, Chung Noãn Noãn sững sờ: "Các cậu đây là làm gì?"
"Bọn mình đi tay không đến nhà cậu không tốt lắm.

Chỉ là tùy tiện mua chút đồ vật ăn, cậu đừng ghét bỏ." Mục Khanh Tuyền cười nói.
"Các cậu quá khách sáo.


Đi thôi."
Một đoàn người đi vào chung cư, ấn vang chuông cửa.
Khi Xích Dương mở cửa, mặc một bộ quần áo thoải mái, bên hông buộc một cái tạp dề xuất hiện ở trước mắt mọi người, ngoại trừ Chung Noãn Noãn, tất cả những người còn lại đều ngây dại.
Đặc biệt là Lãnh Kỳ Duệ nhìn quen mặt lạnh diêm vương của Xích Dương, tròng mắt đều nhanh trợn lồi ra.
Quả thực hủy tam quan!
"Anh..

Anh Xích, anh vậy mà mặc tạp dề!" Thanh âm Lãnh Kỳ Duệ đều biến nhọn.
Mục Khanh Tuyền hơi kinh ngạc nhìn Lãnh Kỳ Duệ một chút, hóa ra Lãnh thiếu quen biết anh sư trưởng nhà Noãn Noãn, khó trách sáng sớm hôm qua hai người sẽ xuống từ cùng một chiếc xe.
Mà đổi thành hai người bên ngoài thì là một mặt hâm mộ nhìn về phía Chung Noãn Noãn.
Tuy nói biết đồ ăn đêm nay là anh sư trưởng tự mình xuống bếp vì bọn họ, thế nhưng là khi thấy người đàn ông cùng ngày xuất hiện ở phòng học, ngay cả chủ tịch trường học đều muốn cúi đầu khom lưng với anh giờ phút này vậy mà vì Chung Noãn Noãn trở nên như thế, tam quan của bọn họ vẫn là bị Xích Dương đẹp trai đến nổ bể ra đến.
Xích Dương trực tiếp không để ý đến Lãnh Kỳ Duệ, nhìn về phía Chung Noãn Noãn, ánh mắt dịu dàng thành một vũng nước: "Trở về?"
Vừa hỏi, Xích Dương còn thuận tay tháo xuống túi sách đặt ở trên vai Chung Noãn Noãn.

"Vâng." Chung Noãn Noãn gật đầu, cười tủm tỉm giới thiệu cho Xích Dương: "Giới thiệu cho anh một chút, đây là Mục Khanh Tuyền, đây là Diêm Phương Phương, đây là Cố Hiểu Lệ."
Xích Dương gật đầu với ba người: "Chào mọi người."
Ba cô gái đều có chút câu thúc, nhao nhao chào hỏi Xích Dương.

Sau đó liền cúi đầu không dám nói tiếp nữa.

Khác biệt hoàn toàn với dáng vẻ bình thường líu ríu lúc nhìn thấy cô.
"Mời vào."
Nhìn ra các dáng vẻ không được tự nhiên của các cô, Xích Dương cũng có chút bất an, nhưng lại không biết làm như thế nào mới sẽ không dọa đến bọn họ, chỉ có thể mau nhường đường, mời bọn họ đi vào..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận