Hồ trưởng lão đi rồi Thu Sơn nhìn xuống Diệp Băng Băng đang cố gắng thoát ra khỏi tay hắn nhưng trông nàng cực kỳ bất lực.
- Nghe nói ngươi muốn giết Thu Sơn?
Bỗng nhiên Thu Sơn nói.
- Sao... sao ngươi biết ta muốn giết hắn??? Ngươi là ai???
Diệp Băng Băng sợ hãi đáp.
- Nhưng căn bản cô không giết được hắn, hắn mạnh hơn cô rất nhiều, nếu cứ như vậy thì mãi mãi cô cũng không thể giết được hắn.
Thu Sơn lắc đầu nói.
- Ngươi từng gặp hắn?
- Không chỉ gặp mà còn từng giao thủ với hắn, thậm chí còn không đánh lại hắn.
Diệp Băng Băng lúc này lao đầu vào trong suy nghĩ, nàng cứ ngỡ mình có thể đánh bại Thu Sơn trả thù cho ca ca nhưng khi nghe người này nói thậm chí hắn còn không đánh lại Thu Sơn khiến nàng hoàn toàn tuyệt vọng.
- Đến rồi.
Thu Sơn chợt thấy Hồ trưởng lão quay trở lại còn mang theo toàn bộ người hắn muốn gặp.
- Rất tốt.
Thu Sơn hài lòng nói.
Hắn nhìn mọi người xung quanh 1 lượt, ai ai đều khác xưa nhưng vẫn khiến hắn có thể dễ dàng nhận ra.
- Được rồi, phiền cô lấy chiếc mặt nạ của ta xuống.
Thu Sơn đặt Diệp Băng Băng xuống nói.
Mọi người ai cũng khó hiểu nhìn Thu Sơn, Diệp Băng Băng cũng có chút hoảng sợ khi nhìn vào mặt nạ của Thu Sơn.
Nàng từ từ đưa cảnh tay lên gỡ chiếc mặt nạ xuống, khuôn mặt của Thu Sơn lộ ra ngoài.
- Chiếc mặt nạ này có thể giúp cô che lấp khí tức, biết đâu sau này có ích trong việc đánh lén ta, tặng cô đấy.
Thu Sơn cười nói.
- Ngươi... ngươi là...
Diệp Băng Băng là người bất ngờ đầu tiên, sau đó là mọi người xung quanh đều không kém.
- Mới chỉ 6 năm không gặp chẳng lẽ mọi người quên ta rồi sao?
Thu Sơn tươi cười nói.
- Thu Sơn!
Mọi người sau khi nhận ra Thu Sơn liền vui mừng lao đến ôm lấy hắn, Thu Sơn nhất thời buồn cười.
- Tiểu tử ngươi, còn dám dọa cả sư phụ ta cơ đấy, ra bên ngoài lâu quá rồi nên không coi ta ra gì rồi phải không?
Hồ trưởng lão tức giận gõ đầu Thu Sơn 1 cái thật mạnh.
- Sư phụ là do người không nhận ra con chứ?
- Ngươi đeo chiếc mặt nạ thế thì nhận bằng cái đầu ngươi à?
- Đúng rồi, chỉ có con mới đặc biệt như vậy mà.
- Ngươi còn nói?
Thu Sơn 6 năm không gặp, mọi người có rất nhiều chuyện muốn nói với hắn và hắn cũng vậy, thậm chí Yên Tử còn mếu máo khi gặp hắn, nàng thật vẫn là trẻ con hay sao chứ???
- Tối nay lại làm phiền chỗ Lục trưởng lão 1 chút rồi.
Thu Sơn cười nói.
- Được, vậy tối nay kẻ nào gục trước sẽ là con rùa.
Lục trưởng lão đáp.
Mọi người tươi cười vừa đi vừa chuyện trò vui vẻ.
- Băng Băng, cô không đi sao? Biết đâu trong lúc ta say rượu cô có thể giết được ta a.
Thu Sơn chợt quay lại nói.
- Ta không có hèn hạ như vậy.
Diệp Băng Băng tức giận quát.
- Nhưng cũng hi vọng tối nay cô sẽ tới.
Thu Sơn nói xong liền cũng mọi người tiếp tục những chuyện còn dang dở, Thu Sơn 6 năm qua hắn vẫn là như vậy, chỉ vài chén là hắn gục, hắn cũng không hiểu tại sao tửu lượng của hắn không cách nào khá lên được nên hắn luôn luôn phải dùng Chu Hồi Quả mỗi khi muốn uống rượu.
Thu Sơn nói chuyện cùng mọi người mới biết, sau khi hắn đi Thiên Sơn tông đã chọn được Thiên Kiêu mới là Linh Tiên Cơ nhưng những năm sau đó liền lại rơi vào tay Lưu Nhất Thiên. 6 năm nay là 6 lần tuyển chọn những đệ tử mới của Thiên Sơn Tông ( Trước mình có để là 3 năm 1 lần nhưng muốn đổi lại thành 1 năm 1 lần, có time mình sẽ sửa dần ^^) vì vậy có rất nhiều người không biết Thu Sơn từng đánh bại Lưu Nhất Thiên như thế nào a.
- Thu Sơn, 6 năm qua ngươi có thu hoạch gì không?
Lệnh Hồ Xung hỏi Thu Sơn.
Thu Sơn lắc đầu sau đó để 6 năm qua hắn đã đi khắp Ngạo Đế Quốc nhưng kết quả vẫn chỉ là vô dụng, chính vì vậy hắn mới trở lại Thiên Sơn Tông thăm mọi người, sau đó hắn vẫn muốn tiếp tục tìm kiếm, hắn chưa bao giờ có suy nghĩ bỏ cuộc a.
- Nếu đã vậy thì ngươi nên ở lại Thiên Sơn Tông, 3 tháng sau sẽ diễn ra 1 cuộc thỉ thí giữa 3 nước: Ngạo Đế Quốc, Nhật Nguyệt Quốc và Khai Nguyên Quốc. Thiên Sơn Tông sẽ có 3 đại diện để tham gia cuộc tỉ thí này, Tông chủ trước đó cũng chọn ra được 3 người đó là Lưu Nhất Thiên, Linh Tiên Cơ và Lệnh Hồ Xung. Lần này tỉ thí sẽ được tổ chức tại Khai Nguyên Quốc, vậy nên ngươi cũng sẽ có cơ hội được tới Khai Nguyên Quốc 1 chuyến.
Lục trưởng lão nói.
- Đúng vậy, nếu đệ muốn ta có thể nhường cho đệ.
Lệnh Hồ Xung vỗ vai Thu Sơn nói.
- Thật sự không cần, chỉ là ta cũng không muốn tham gia vào cuộc tỉ thí này, ta chỉ muốn đến đó tìm kiếm 1 chút mà thôi, nhưng thật sự ta cũng biết người của Quốc gia khác tới Đại Ngàn Sơn Lâm thật sự rất ít, nhưng ta không thể bỏ cuộc được.
Thu Sơn lắc đầu cười nói.
Mọi người thấy Thu Sơn nói vậy cũng không nói gì thêm nữa, thế là Thu Sơn cũng chuẩn bị 1 số thứ để bắt đầu cho đại tiệc tối nay.
*Năm mới qua rồi, cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng truyện trong thời gian qua, mong rằng năm mới mọi người tiền vào như nước, lộc đến đầy nhà, sức khỏe dồi dào, thật nhiều may mắn. Tạm biệt 2019 ^ ^
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...