Cơ Hương Nguyệt rất tò mò về Thu Sơn, 1 người như hắn có cảnh giới cao hơn nàng rất nhiều hơn nữa còn có thể lấy ra được Chân Khí Đan đã thất truyền này thì ắt không phải người có thể chọc vào.
Còn Thu Sơn lúc này nhanh nhẹn rời khỏi Hương Nguyệt Lâu đến 1 nơi vắng người, hắn quay đi quay lại xem có ai theo dõi hay không.
- Cũng biết điều đấy chứ.
Thu Sơn đã xác định không có ai bám theo liền cởi lớp áo choàng bên ngoài ra.
- Chủ nhân, tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Linh Nhi hỏi Thu Sơn.
- Về nghỉ ngơi thôi, ngày mai lại đến Hương Nguyệt Lâu 1 chuyến.
Thu Sơn liền cùng Linh Nhi trở về quán trọ, vừa về đến nơi thì hắn bị 1 nhóm quân binh vây lấy.
- Cha, chính là hắn.
Thu Sơn chợt hiểu ra, tên công tử lúc sáng hắn gặp không phải bình thường a.
- Hừ, bắt lại cho ta.
Đám quân binh được lệnh liền lao tới, Thu Sơn hắn nhìn cũng không thèm nhìn, ở đây toàn Luyện khí tầng 2 là nhiều, mấy người này hắn phẩy tay 1 cái cũng thịt được cả đám.
- Rầm!
Thu Sơn nhấc chân phải lên giậm 1 cái xuống đất, nội lực bắn ra khiến đám quân binh bay ngược về sau.
- Người này là ai vậy? Thật mạnh.
- Dám đắc tội với Diệp gia, xem ra cũng không phải người thường.
- Nói cho ngươi biết mỹ nữ bên cạnh hắn còn gọi hắn là chủ nhân a.
- Không phải chứ? Số hắn sao lại tốt như vậy?
Mọi người xụng quanh xúm lại xem chuyện vui, Thu Sơn nghe loáng thoáng được hắn đã đắc tội với Diệp gia a.
- Ngươi dám đánh người Diệp gia ta?
- Bớt nói nhảm đi, còn không cút đi ta đánh luôn cả 2 ngươi.
Thu Sơn trừng mắt nhìn 2 người khiến cả 2 sợ hãi bỏ chạy.
- Ngươi đợi đấy, Diệp gia nhất định không bỏ qua cho ngươi.
Trước khi bỏ chạy họ không quên câu này a, Thu Sơn nhìn thì 2 cha con này cũng không khác người bình thường lắm, chỉ là Diệp gia này nhất định không đơn giản như vậy.
- Đều do cô hết!
Thu Sơn lúc này lại quay qua trách Linh Nhi, hắn đúng là giận cá chém thớt, nhưng chuyện này đúng là do nàng gây ra thật...
Thu Sơn bước vào nhà trọ, hắn cần chuẩn bị 1 chút cho ngày mai.
Ngày hôm sau.
Thu Sơn lúc này trông khá uể oải, chả là hôm qua hắn mãi mới tống được Linh Nhi qua phòng bên cạnh, hắn nói thế nào nàng cũng nhất định không đi nên hắn đành phải dụ khéo nàng mãi đến tận đêm khuya.
- Đến Hương Nguyệt Lâu thôi.
Thu Sơn vỗ vỗ mặt mình lấy lại tỉnh táo nói.
Thế là Thu Sơn lại cùng Linh Nhi đến Hương Nguyệt Lâu.
Hương Nguyệt lâu hôm nay cực kỳ đông đúc, hơn nữa còn là đích thân bà chủ Cơ Hương Nguyệt tự mình ra đón tiếp khiến đã đông nay còn càng đông.
- Tiên sinh, ngài đến rồi.
Cơ Hương Nguyệt thấy Thu Sơn bước tới liền vui mừng đón tiếp.
- Mời ngài đi theo Hương Nguyệt.
Cơ Hương Nguyệt trước mặt bao nhiêu khách nhân liền tỏ ra cung kính với Thu Sơn như thế khiến mọi người cũng tò mò về vị tiên sinh bí ẩn này.
Thu Sơn được đưa tới 1 căn phòng ở lầu 2, từ đây có thể nhìn xuống toàn bộ bên diễn biến bên dưới.
- Ngài cần gì cứ nói với người bên ngoài họ sẽ lập tức đưa tới.
Cơ Hương Nguyệt nói xong liền lui xuống.
Thu Sơn âm thầm gật đầu, chỗ ngồi này không tệ, hơn nữa những phòng như của hắn đều được bố trí kết giới khiến người khác không thể nhìn được bên trong.
- Linh Nhi, ngươi có linh tệ không?
Thu Sơn ngồi xuống 1 chiếc ghế nói.
- Linh tệ? Thánh thú đâu cần thứ này.
Linh Nhi đáp.
Thu Sơn cười cười nói:
- Linh tệ có thể vô dụng với Thánh thú các ngươi nhưng đôi khi ngươi lại rất cần đến nó, thứ ở trần thế này đều dùng tiền tệ để quy đổi, ví như Tịnh Hỏa Liên ngươi cần được bọn họ đấu giá bên dưới nhưng ngươi bây giờ 1 xu cũng không có, vậy ngươi sẽ làm gì?
- Cướp.
Linh Nhỉ chỉ đáp 1 từ.
Thu Sơn cũng âm thầm cười khổ, hắn biết tính nàng nặng nhẹ đều không ưa, nàng luôn làm theo sở thích của mình a.
- Ngươi cướp nổi sao?
Thu Sơn cười hỏi.
- Cướp không được thì chạy.
Thu Sơn nghe nàng đáp mà muốn cười đau cả bụng, con Hổ giấy này quả thật vẫn coi mình là Thánh thú sao?
Thu Sơn không đùa với Linh Nhi nữa bởi buổi đấu giá đã bắt đầu.
- Cảm tạ mọi người đã dành chút thời gian đến Hương Nguyệt Lâu ngày hôm nay, Hương Nguyệt Lâu hôm nay ắt không để mọi người thất vọng. Không làm mất nhiều thời gian của mọi người, sau đây là vật phẩm đấu giá đầu tiên: Du Long Đao.
Phong Vô Ưu bắt đầu buổi đấu giá.
Thu Sơn nhìn thanh Du Long Đao này cũng đến Hoàng giai trung phẩm, cũng là 1 món vũ khí bình thường đối với hắn nếu không muốn nói nó đối với hắn giống 1 cục sắt vụn a.
- Du Long Đao này là binh khí Hoàng giai trung phẩm, giá khởi điểm là 1 vạn kim tệ, mỗi lần ra giá không dưới 500 kim tệ.
- 1 vạn 5000 kim tệ.
- 2 vạn.
- 2 vạn 500 kim tệ.
- Ngươi vậy mà cũng đòi tranh, 3 vạn.
Mới món đồ đầu tiên đã nhộn nhịp như vậy rồi, cuối cùng thanh Du Long Đao được bán với giá 5 vạn kim tệ.
Tiếp sau đó Thu Sơn cũng không muốn xem, vũ khí hắn đều không thuận mắt, đan dược thì toàn thứ vô dụng, công pháp lại còn càng tệ hơn, nói tóm lại hắn đều không muốn xem.
- Tiếp theo đây là 1 thứ vô cùng mới lạ, đây là 1 Xà nhân mới được có mặt ở Hương Nguyệt Lâu lần đầu tiên, ai muốn mua nàng về xin mời ra giá, giá khởi điểm là 10 vạn kim tệ, mỗi lần ra giá không thấp hơn 1 vạn kim tệ.
- Đây rồi.
Thu Sơn cuối cùng tìm được nàng rồi, mục đích hắn đến đây là vì nàng a.
- 12 vạn.
- 15 vạn.
- 20 vạn.
- ...
Thu Sơn cứ để mặc người bên dưới ra giá, hắn muốn đợi 1 lát nữa rồi mới ra tay.
- Haiz, nhìn Xà nhân này cũng không đến nỗi, chỉ vì vết bớt trên mặt cô ta khiến ta có chút buồn nôn.
- Nhưng ta muốn, 30 vạn.
Mọi người khó tìn nhìn người vừa ra giá, 1 Xà nhân xấu xí như vậy liền đáng giá 30 vạn kim tệ.
- 50 vạn.
Bỗng 1 âm thanh phát là từ lầu 2 khiến mọi người chao đảo.
Âm thanh này không phải của Thu Sơn mà là của 1 người khác, hắn cũng tò mò không biết ai muốn mua 1 Xà nhân xấu xí như vậy với giá 50 vạn kim tệ a.
- Diệp gia ra giá 50 vạn kim tệ, còn ai muốn ra giá cao hơn nữa không?
Thu Sơn lúc này mỉm cười, hắn không ngờ lại gặp Diệp gia ở đây a.
- Nếu không còn ai ra giá, ta tuyên bố...
- 100 vạn.
Thu Sơn lúc này lên tiếng.
- 1..100 vạn?
- Người này điên rồi.
- Kẻ này thừa tiền lắm hay sao chứ???
Mọi người cho rằng Thu Sơn hắn điên rồi, 100 vạn kim tệ đối với mọi người là 1 con số khổng lồ nhưng đối với Thu Sơn thì phần thưởng cái nhiệm vụ này cũng là 1000 điểm tích lũy rồi a, coi như là không lỗ.
- Vị khách nhân lầu 2 ra giá 100 vạn kim tệ, còn ai muốn ra giá cao hơn nữa không?
Mọi người đều im lặng trước câu hỏi của Phong Vô Ưu, còn đấu nữa thì chỉ có người điên thôi a.
- Ta tuyên bố, Xà nhân này được mua với giá 100 vạn kim tệ bởi vị khách nhân trên lầu 2.
- Bây giờ là vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá ngày hôm nay, 2 lọ Chân Khí Đan gồm 9 viên. Chân Khí Đan này là đan dược đã thất truyền từ lâu, ngày hôm nay Hương Nguyệt Lâu có được vinh hạnh đấu giá đan dược này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...