[trọng Sinh] Sợ Yêu

  Do chuyện chết đi sống lại của Trác Nhiên nên Mạc Quân Thần mới đưa cô về căn nhà của mình, căn nhà lần đầu hai người họ gặp nhau, không ngờ lại gây ra nhiều rắc rối cho cô như vậy.

Mạc Quân Thần ngồi chờ điện thoại từ Nghiêm Triết, hai tay nắm chặt thành quyền, cảnh sát nói anh cần chờ điện thoại từ Nghiêm Triết để cảnh sát có thể xác định được vị trí, khi chưa có điện thoại, chắc chắn con tin sẽ không nguy hiểm.

Mới hơn một tháng mà cô đã bị bắt cóc đến hai lần, tin tức bị rò rỉ ra ngoài khiến anh càng ngày càng khó chịu. Bố mẹ anh bên Mĩ nhanh chóng bay về, bên Hiểu Thị và Giang Thì cũng gấp rút cho người điều tra, đồng thời mua lại Trác Thị, vực Trác Thị trở lại.

Mạc Quân Thần lo lắng không thôi, mỗi một cú điện thoại gọi đến, anh đều nóng lòng đến phát điên. Bên Dương Khiết cũng đang cho người theo dõi khắp các nẻo đường, kiểm tra tất cả các camera an ninh trên toàn phía Bắc. Chờ đợi là cách tốt nhất mà anh có thể làm bây giờ.

"Reng Reng."

Số điện thoại lạ gọi đến, Mạc Quân Thần nhanh chóng nhấc máy, cảnh sát đeo máy nghe trộm vào, đồng thời dò tín hiệu vị trí tại đầu dây bên kia.

"Hello bạn thân, khỏe chứ?" Đầu dây bên kia là giọng nam trầm ấm, quen thuộc, đã từng khiến những cô gái si mê điên đảo.

Mạc Quân Thần nghiếm chặt hàm răng, anh gằn giọng:" Cô ấy thế nào?"

Bên kia cất giong cợt nhả:" Ha ha, rất ổn, mày yên tâm, tao không cho cô ta chết dễ dàng."


Mạc Quân Thần nắm chặt điện thoại như muốn nát vụn, anh nói:" Mày muốn gì?"

"Tao biết có không ít cảnh sát đang ở chỗ mày, nhưng chuyện này tao chỉ muốn nói riêng với mày. Thế nào? Dám không? Mạng của cô ta nằm trong tay mày đấy."

"Được." Mạc Quân Thân không hề chần chừ, anh lập tức đồng ý.

Cảnh sát lập tức bỏ máy nghe trộm ra, đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại một mình Mạc Quân Thần." Nói đi."

"Chỉ cần mày mở đường cho tao trốn ra nước ngoài, tao sẽ thả cô ta ra."

"Tao cần nghe giọng của cô ấy." Mạc Quân Thần nói.

"Được thôi." Bên kia văng vẳng tiếng Nghiêm Triết:" Nói đi, cho thằng chồng mày biết, mày còn sống."

"Quân Thần, anh đừng đến."Trác Nhiên gào lên trong điện thoại, lại nghe thấy tiếng tát của Nghiêm Triết, Mạc Quân Thần trán nổi đầy gân xanh, anh gằn lên.


"Mày động vào một sợi tóc của cô ấy thử xem, tao không tha cho mày đâu, thằng khốn."

Nghiêm Triết cười vào điện thoại:" Ha ha, là con ngu đó lắm mồm, nếu mày muốn nó toàn mạng thì nhanh chóng đi, tao giết nó một lần rồi, không ngại ra tay lần hai đâu."

"Mẹ kiếp, địa chỉ."

"Sáng ngày mai, mở đường biển, chuẩn bị tàu cho tao, mày giở trò thì đừng trách tao ác."

"Được." Mạc Quân Thần liền đồng ý.

Nghiêm Triết lại nói tiếp:" Chuẩn bị tiền để ở trên tàu cho tao."

"Được, địa chỉ cụ thể."

"Tao sẽ báo cho mày sau. Tạm biệt."

Mạc Quân Thần cả người như bị dao cứa, chỉ cần tưởng tượng cảnh Trác Nhiên bị trói, lại bị Nghiêm Triết đánh, anh không sao chịu nổi.

Mạc Quân Thần đành phải bàn chuyện này với Dương Khiết, bí mật điều người tại các cảng biển, nhưng anh vẫn lo sợ hắn làm bậy, ra tay với Trác Nhiên.  


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui