Trọng Sinh Quân Hôn Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Mang Con Bỏ Chạy


"Hoắc Diên Xuyên, tôi nói rồi, tôi có thể tự nuôi sống chính mình, không cần anh quản.

"

Khương Ngư biết Hoắc Diên Xuyên có ý tốt, nhưng cô cũng không muốn nhận.


Hoắc Diên Xuyên đúng là bị chọc giận điên rồi, trong đầu cô gái này rốt cuộc đang suy nghĩ gì? Nhưng anh vẫn nén cơn giận xuống.


"Khương Ngư, cô không cần phải gây khó dễ với tôi, cũng không cần thiết phải làm khó dễ chính mình, tôi có thể bảo người sắp xếp cô đến một vị trí nhẹ nhàng trong nhà máy, các loại phúc lợi đãi ngộ đều có, chuyện này với tôi mà nói cũng không phải chuyện phiền phức gì.

"

Khương Ngư vẫn lắc đầu.


"Không cần, cám ơn anh, cho dù không phiền phức, tôi biết chuyện này cũng cần nhờ ân tình của anh, chính tôi không thích bị người khác trông coi, tôi cảm thấy làm ăn rất tốt.

Ở quân khu này có nhiều chị dâu như vậy, anh có thể đưa suất làm việc này cho người khác, chắc chắn bọn họ sẽ cảm kích anh.


"

"Người khác thế nào có liên quan gì đến tôi? !"

Hoắc Diên Xuyên cau mày, cô gái này rốt cuộc đang khó chịu cái gì.


Thế nhưng Khương Ngư nói đến nước này, Hoắc Diên Xuyên cũng không có khả năng nói tiếp nữa.


"Tùy cô!"

Nói xong, trực tiếp tức giận cầm áo của mình rời đi.


Khương Ngư không nhịn được có chút buồn cười, cô lại chọc giận được Hoắc Diên Xuyên, ha ha, đúng là thú vị.


Có điều Khương Ngư cũng không có thời gian quản anh, cô phải nắm chặt thời gian làm xà phòng.


Cách làm xà phòng không phức tạp, nhưng trong đó cần thông gió phơi nắng, chuyện này phải cần một chút thời gian, Khương Ngư không muốn lãng phí.


Cũng may mà nước hoa hồng và trà hoa làm xong có thể dùng trực tiếp, không cần chờ lâu.


Hoa hồng cũng là hoa dại, Khương Ngư kiếm được không ít, rửa sạch sẽ, tách cánh hoa, một nửa phơi nắng, một nửa khác làm nước hoa hồng.


Bỏ cánh hoa hồng vào trong nồi, cho thêm nước, sau khi nấu xong, bỏ đá lạnh kiếm được ở căn tin vào trong bình, hơi nước ngưng tụ lại, chính là nước tinh khiết, mười cân hoa hồng chỉ có thể làm ra được ba cân nước tinh khiết, bỏ nước tinh khiết vào trong bình nhỏ đã mua.


Hoa hồng phơi xong dùng cối nghiền thành phấn hoa, bỏ vào bình để dùng sau, tiếp theo bỏ tro bếp vào nồi nấu, nấu hai mươi phút, lọc ra, chỉ cần nước tro, để nguội, sau đó hong khô vỏ trứng gà bỏ vào trong cối, mài thành bột, cho vào nước tro.



Bắt đầu chưng mỡ heo, cắt miếng mỡ heo lớn thành những miếng nhỏ, đảo đều trong nồi lớn, chắt mỡ ra, bỏ nước tro và muối vào trong mỡ heo, không cần quấy, bắt đầu có sự phản ứng xà phòng hoá, vì để có mùi thơm, cho thêm nước hoa hồng tinh khiết, lại thêm một chút cánh hoa hồng, quấy đều, đổ vào khuôn đúc, để đó một đêm, tháo khuôn ra, hong gió một tháng là được.


Vất vả vài ngày, nhìn thành quả cuối cùng cũng hoàn thành, chút mệt mỏi này của Khương Ngư đã quét sạch.


Về phần Hoắc Diên Xuyên, mấy ngày gần đây, bọn họ có nhiệm vụ, vẫn luôn ở bên ngoài huấn luyện dã ngoại, căn bản không trở về nhà, Khương Ngư ở một mình ngược lại rất tự tại.


Vốn dĩ, cũng không có chỗ cần Hoắc Diên Xuyên giúp đỡ, Khương Ngư có chút không muốn nhìn thấy anh, dù sao người đàn ông này, từ tóc đến gót chân, hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của cô.


Khương Ngư cũng không muốn lại bị sắc đẹp của Hoắc Diên Xuyên hấp dẫn.


Khương Ngư mấy ngày gần đây bận rộn làm những thứ này, cũng không được ăn cơm ngon, căn tin cũng không đến, kỳ thật Hoắc Diên Xuyên tức giận thì tức giận, mặc dù bởi vì chuyện công việc của Khương Ngư mà kết thúc không vui vẻ, nhưng anh cũng sẽ không mặc kệ cô.


Trước khi xuất phát đã để lại cho Khương Ngư tiền và phiếu, nhưng cô cũng không động đến.


Bởi vì mấy ngày gần đây đều bận rộn chuyện làm xà phòng, cũng không nấu cơm cho mình cẩn thận, chỉ là tùy tiện nấu cho mình chút cháo, cơm tối tùy tiện đối phó mấy miếng, buổi tối Khương Ngư đun nước nóng cho mình, chuẩn bị tắm ngâm nước nóng.


Không nghĩ tới Hoắc Diên Xuyên vậy mà trở về sớm.



Hoắc Diên Xuyên về đến nhà, đèn trong phòng đã sáng, nhưng Khương Ngư không có trong phòng.


Có điều nhìn cửa phòng tắm đang đóng, Hoắc Diên Xuyên nghĩ thầm, đoán chừng là đang tắm, chỉ có điều nhìn tiền và phiếu trên bàn không nhúc nhích, trong lòng Hoắc Diên Xuyên có chút khó chịu, cô gái này nhất định phải khách khí với mình như vậy?

Hoắc Diên Xuyên dự định lát nữa chờ Khương Ngư tắm rửa xong đi ra, ngồi nói chuyện đàng hoàng với cô một chút.


Đầu tiên anh ra ngoài sân tắm nước lạnh, thay quần áo khác, ngồi ở trên ghế sofa đọc sách, thế nhưng nửa tiếng trôi qua, Khương Ngư cũng chưa đi ra.


Hơn nữa, Hoắc Diên Xuyên không nghe thấy tiếng động, anh căng thẳng, ở bên ngoài cửa phòng tắm gọi hai tiếng "Khương Ngư".


Không có ai trả lời, Hoắc Diên Xuyên trong lòng lộp bộp một trận.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận