Hai ngày tiếp theo, ngày nào Trần Di cũng không ra khỏi cửa.
Ngay cả đi vệ sinh cũng là vào ban đêm.
Bởi vì thanh niên trí thức khác đều cố ý cô lập cô, như vậy cũng sẽ không xấu hổ.
May mắn, bây giờ không phải đi làm, nếu là đi ra ngoài, cô sẽ phải đối mặt với nhiều ánh mắt hơn.
Tóm lại, Trần Di hai ngày qua đã suy nghĩ rất nhiều.
Sáng sớm nay, Phương Hiểu Lệ giúp cô gọi Lý Thanh Lâm qua.
Mấy ngày nay Lý Thanh Lâm bận giết lợn cùng đại đội, hắn cũng đang bận túi bụi.
Nhưng chuyện của Trần Di thật sự rất phiền phức, hôm nay Phương Hiểu Lệ đến gọi hắn ta, hắn cũng chưa nói cái gì, trực tiếp lại đây.
Trần Di nhìn thấy hắn đến, liền nói, "Đại đội trưởng, ngài bận như vậy mà tôi lại làm phiền lúc này, thật ngại quá.
"Cô cũng nghe nói về việc giết mổ heo trong đại đội, cho nên người ta có thể đến đây thật tốt.
Lý Thanh Lâm xua xua tay đáp: " Không có việc gì, cô có chuyện gì liền nói đi, lát nữa chúng ta sẽ đi bắt lợn.
"Một đống người đang đợi ở đại đội, bất quá nước vừa mới sôi, còn có một chút thời gian.
Trần Di mím môi, biết rằng chuyện hôm nay là một việc trọng đại.
"Đại đội trưởng, tôi đồng ý kết hôn với đồng chí Hạ Minh Thành.
" “Cái gì?!”Phương Hiểu Lệ, người đang đứng bên cạnh, nghe xong lời này rất ngạc nhiên, đột nhiên lại như vậy!Lý Thanh Lâm tốt hơn một chút, hắn gật đầu nói: "Tiểu Trần, Thành Tử là một thanh niên tốt, ngươi sau này sẽ không khổ đâu.
"Hắn biết rằng mấy cô nương đến từ thành phố này ánh mắt rất cao.
Hơn nữa không ai nguyện ý lưu lại cái thâm sơn cùng cốc này, cũng là nhân chi thường tình*.
* Nhân chi thường tình : Chỉ tình cảm thông thường.
Phương Hiểu Lệ cau mày nắm lấy tay Trần Di, "Làm sao có thể đồng ý? Cậu không muốn trở về thành phố?"Tuy rằng hoàn cảnh hiện tại rất khó khăn, nhưng sau khi trở về thành, tương đương với tái sinh.
lưu lại nơi này có cái gì tốt!Trần Di vỗ vỗ tay cô đáp: "Không sao đâu, dù sao tớ cũng không về, ở đây cũng vậy.
Hơn nữa, ai có thể nói trước sau này sẽ xảy ra chuyện gì, cậu cũng biết hoàn cảnh của gia đình tớ cũng không dễ dàng mà.
"Không dễ để quay lại thành phố.
Phương Hiểu Lệ im lặng, không ai giúp Trần Di, việc trở về thành phố giống như người si nói mộng.
Cô nhìn người con gái trước mặt bằng tuổi mình, chỉ mới mười chín tuổi, vậy mà còn muốn làm vợ người ta.
"Cậu cứ quyết định đi, nếu như sau này Hạ Minh Thành dám bắt nạt cậu, tớ liền đánh hắn một trận!"Phương Hiểu Lệ hung tợn nói, như thể Hạ Minh Thành chính là một người xấu.
“Được.
” Trần Di cười nói: “Về sau cậu chính là người thân của tớ, nhất định phải giúp tớ a!Mặc dù cô có khả năng đánh thắng Hạ Minh Thành, nhưng lòng tốt của Phương Hiểu Lệ, cô nhận.
Lý Thanh Lâm biết cô đồng ý kết hôn, vì vậy hắn ta đi giết lợn trước.
Bởi vì chuyện này không thể trì hoãn, hai ngày nữa nói chuyện của bọn họ sau.
Tiễn đại đội trưởng đi, Trần Di thu dọn nhà cửa một chút.
Cô kéo Phương Hiểu Lệ nói, "Hiểu Lệ, về sau có người khi dễ cậu nhớ liền đi tìm tớ.
Tuy rằng tớ không có bản lĩnh gì nhưng là có nhiều người đứng bên cạnh cậu, bọn họ muốn khi dễ cậu cũng phải suy nghĩ lại một chút.
"Nếu những người này dám khi dễ người, cô tuyệt đối sẽ không bao dung.
Cô không đánh lại mười mấy người, nhưng là có thể bắt riêng một người đánh chết hắn mới thôi.
Phương Hiểu Lệ gật đầu vẻ miễn cưỡng, " Cậu mới trở về mấy ngày a, lại phải đi, thật là.
"Vốn dĩ hai người có thể ở bên nhau đã không dễ dàng, còn không có vui vẻ mấy ngày, lại phải xa nhau.
Trần Di không đáp lại, trên đời làm gì có bữa tiệc nào là không tàn?Trưa hôm đó, mọi người cùng nhau đi đến đại đội xem giết lợn rồi ăn ở đó.
Trần Di cũng đi, chuyện này cũng không thể trốn tránh mãi.
(hết chương).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...