Trọng Sinh Mạt Thế Về Bên Người Yêu Cũ


Sau bữa ăn đó không biết Trần thúc nói gì mà vợ ông đã đến xin lỗi Phùng Doãn, y không làm gì chỉ cười nhẹ bỏ đi không để ý.

Thời điểm Nam Cung Thần xuống hắn một mặt thỏa mãn còn Quý Sênh thì đi không nổi bị hắn ôm xuống.

" Thiếu gia" Cố Phi đột nhiên đứng dậy.

Nam Cung Thần nhìn y" Chuyện gì? Cố thúc"
Ngay lập tức Cố Phi chuẩn bị một tấu sới dài do Nam Cung phu nhân chuẩn bị" Phu nhân yêu cầu thiếu gia tiết chế lại, thiếu phu nhân nhỏ tuổi không chịu nổi người, phu nhân ra lệnh sau lần này thiếu gia phải làm cho bụng thiếu phu nhân có bảo bảo"
Nghe xong mặt Quý Sênh đỏ bừng còn Nam Cung Thần bất lực, đã tiết chế còn bắt có bảo bảo!? Bằng niềm tin! Phó Thiên có từng nói hắn thuộc Alpha tinh anh rất khó có con, bà không cho hắn thỏa mái sao cho bà có cháu.

Lười nói nhiều vấn đề này hắn gật đầu rồi nói đến chuyện đi, hôm nay cả nhóm sẽ xuất phát nhưng cần một cái tàu để đi đến đảo hoắc máy bay! Máy bay ở nơi này khó tìm còn tàu thì đến căn cứ chỗ của Trần thúc sẽ có, về đám người kia coi như nể mặt ông cho họ hai lực chọn.


Một là tự kiếm xe đến căn cứ! Còn hai là sẽ kiếm xe đi cùng đến đảo khi về sẽ được chia phần nhận thưởng.

Họ tất nhiên sẽ chọn theo vì đi trên đường rất nhiều nguy hiểm.

Những chiếc xe được cải tiến sơ sài nhưng vẫn không đủ chỗ cho tất cả! Một trong những người sống là Mạc Quy đi lại chỗ Trần thúc.

" Trần thúc, có thể nói họ cho cháu đi cùng không!? Xe trật quá họ ép cháu thở không nổi" Không chỉ mình Mạc Quy có cả một minh tinh mới nổi tên Kỳ Linh cũng xin ngồi cùng.

Trần thúc thản nhiên cười" Được lên đi, để tôi nói họ là được"
Khi hai người kia vui mừng muốn lên xe thì bị một viên đạn bắn ra! Chử Hằng đầy sát khí nhìn chằm chằm vào họ.

" Xe chúng tôi rất chật, không chứa thêm" Y nói còn cầm khẩu súng xoay xoay.

" Nhưng tôi thấy xe các cậu rất rộng mà, cho tôi đi nhờ đi rồi tôi trả ơn" Kỳ Linh một mặt nước mắt.

Ả không tin đàn ông lại không động lòng trước dáng vẻ đó của à, mà ả không hề biết một chuyện! Bốn người Phùng Doãn đều chơi hai hệ và họ luôn ưu tiên nam hơn.

" Trả cái gì!? Thân thể!? Xin lôi ông đây đéo thích dạng bánh bèo đó đâu" Chử Hằng lạnh nhạt liếc Trần thúc ý tứ cảnh cáo.

Y quay lại xem đi đến chỗ Nam Cung Thần.

" Tao thấy Trần thúc đã đi quá trớn đó, không hỏi ý ai mà dám cho đám người kia lên xe" Thái độ của Trần thúc khác xa lúc mới gặp.


Quý Sênh nhớ lại lúc mới gặp ông rất được nhưng sau khi được nhóm mời dẫn đường thì thay đổi!! Có vẻ ông đã tự đề cao bản thân trong nhóm họ rồi hay nói đúng hơn là tự cho bản thân vào nhóm và quyết định.

Nam Cung Thần liếc qua cửa sổ nhìn một nhà đó.

" Xe này chỉ cho người trong đội, ai không phải thì ném ra và chúng ta với ông ta chỉ là hợp tác" Câu nói đó ý tứ quá rõ ràng, Trần thúc không phải người trong nhóm không thể ở trên xe của họ.

Chử Hằng gật đầu đi đến chỗ đó giải quyết, Quý Sênh nhìn xem" Anh nghĩ Trần thúc có khả năng là thủy quân không"
Cậu hỏi câu đó vì quả thật ngoài chút võ cùng kỹ năng ra đến cả súng ông cũng không thể sài!! Thủy quân canh giữ một nơi qua trọng gất giữ bản đồ tại sao lại không biết dùng súng.

" Đúng hay không đến lúc cần cũng nên loại bỏ, những kẻ thế này để lọt vào tay họ Trịnh kia thì cái kho đó coi như bỏ" Nam Cung Thần cười nhạt tay cầm múi cam đút cho cậu.

Phải dưỡng cho mập thôi ốm qua rồi!! Hai người nói chuyện vui vẻ mà phía ngoài có người dùng ánh mắt ghen tức nhìn họ! Kỳ Linh nắm chặt tay đến rỉ máu rách da, không cho ả lên thì thôi còn thẳng tay đuôi cả bùa hộ mệnh của ả là Trần thúc!
Đoàn xe xuất phát đến căn cứ quân sự ở gần biển, trên đường đi nhóm Trần thúc cứ lâu lâu lại gặp sự cố khiến cả quảng đường chạy có 2 tiếng thành ra 4 tiếng!! Căn cứ này tuy nhỏ nhưng bên trong có rất nhiều vũ khí đặc biệt là tiềm kích, ngoài ra bom có tận mấy kho.

Thấy đống đó Phó Thiên và Quý Sênh sáng mắt dùng tay chọt chọt chồng mình, cả hai cùng ý nghĩ cái đống đó phải yên vị trong không gian!! Nam Cung Thần cầm tay cậu lại.


" Tối nay đưa em đi chơi"
Tất cả không hiểu ý nghĩa của câu nói chỉ nghĩ đơn gian là hắn muốn đưa cậu đi dạo, sắp sếp hồi cũng đến chỗ tàu đậu Nam Cung Thần nói Trần thúc đi khởi động thử.

Ông bối rối ấp ấp úng úng hồi thì cũng đi xuống.

Thử cả buổi tối tàu vẫn như cũ không lên ông và vợ có chút run nhẹ, mà Nam Cung Thần vẫn cười rất tươi.

" Có lẽ tàu bị hư gì đó, ngày mai sửa" Hắn nói xong cả nhòm liền đi dọn dẹp tang thi.

Hắn có nói đừng dùng dị năng giết bình thường thôi, tốc độ của dị năng giả rất nhanh đám tang thi cấp hai kia chỉ là muỗi cho bọn hắn đập.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận