Trong trường thi.
Cuộc thi chính thức bắt đầu.
Một lần này thi là đấu vòng loại, sau đấu vòng loại có thể thăng cấp, còn có trận chung kết!
Tần Nghị nhìn đề mục đấu vòng loại này, thật ra cũng là một cái đề thi định hướng, để bạn dựa theo yêu cầu của đề thi viết một tài liệu.
“Vẫn là rất không đơn giản!”
Hắn nhìn đề thi này, đề tài yêu cầu viết tài liệu tương đối toàn diện, xem như một cái khảo nghiệm năng lực viết tài liệu tổng hợp của thí sinh như thế nào.
Chẳng qua với hắn mà nói, không tính là khó!
Rất nhanh trong lòng hắn đã có hình thái ban đầu của nội dung.
Năm phút sau, khi không ít thí sinh trong trường thi đều đang đọc đề hoặc trầm ngâm suy nghĩ, Tần Nghị đã bắt đầu viết.
Tích lũy một kiếp trước, một kiếp này đã gặp qua là không quên được, loại suy, tư duy nhanh nhẹn khiến hắn viết tài liệu, tự nhiên là dễ như trở bàn tay.
Lại thêm mấy ngày này ở trấn Thanh Giang viết các loại tài liệu, cũng đọc lượng lớn các loại tư liệu, các loại sách, cho nên trình độ viết tài liệu của hắn bây giờ đã tới một mức cực cao.
Soạt soạt soạt!
Bút phát ra tiếng vang soạt soạt trên giấy.
Nửa giờ sau.
Một tài liệu đã bị hắn viết ra.
Xem thời gian, còn có hai giờ mới kết thúc cuộc thi.
Tần Nghị lại đọc kỹ một lần, sửa chữa một chút nữa, chẳng qua vẫn còn thừa lượng lớn thời gian.
“Cũng không cần phải nộp bài thi sớm, không cần phô trương như vậy.
” Tần Nghị nhịn xuống ý tưởng nộp bài thi sớm.
Vừa rồi Liễu Tư Tư đã hẹn với hắn, đến lúc đó thi xong, cùng nhau về khách sạn, cho nên hắn nếu rời trường sớm, đến bên ngoài cũng là chờ suông.
Rốt cuộc, giờ thi đã hết, Tần Nghị nộp bài sau đó liền đi ra bên ngoài trường thi.
Lúc này, các điểm thi tụ tập thí sinh từ trong phòng học đi ra.
Liễu Tư Tư đi ra khỏi trường thi, sau đó liền đi tới sân thể dục bên ngoài chờ Tần Nghị.
Cô vừa rồi gửi tin nhắn với Tần Nghị, nói mình ở sân thể dục bên này chờ hắn.
Đợi một lát.
Bỗng nhiên một người đàn ông đi về phía Liễu Tư Tư: “Liễu Tư Tư?”
“Giang Dật Vân?” Liễu Tư Tư ngẩng đầu nhìn người đàn ông đeo một cái mắt kính gọng vàng, hào hoa phong nhã trước mắt này, Liễu Tư Tư cũng có chút kinh ngạc.
Khi cô vừa mới từ tỉnh lỵ xuống rèn luyện, phân phối đến ban ngành kia chỗ Giang Dật Vân, cho nên hai người coi như đồng nghiệp.
“Vừa rồi anh đứng xa xa nhìn em đã cảm thấy rất quen mắt, quả nhiên là em.
” Giang Dật Vân lộ ra nụ cười ấm áp.
“Không ngờ anh cũng tới tham gia thi đua sáng tác văn thư, thật khéo.
”
“Ừm, thật khéo.
” Liễu Tư Tư cười nhẹ.
“Thi cử thế nào? Anh tin tưởng em hẳn là thi không tệ.
” Giang Dật Vân.
“Cũng tạm được.
”
“Đúng rồi, bây giờ cũng thi xong rồi, em cũng phải về huyện Tam Giang nhỉ, em là lái xe đến hay là ngồi xe đến? Em nếu ngồi xe đến, anh có xe, anh có thể chở em về.
” Giang Dật Vân vẻ mặt đầy nhiệt tình nói.
Thật ra, khi Liễu Tư Tư vừa điều đến ban ngành chỗ hắn, hắn đã bị đại mỹ nữ này hấp dẫn, đặc biệt nghe được cha mình nói, Liễu Tư Tư này bối cảnh rất mạnh, còn là từ tỉnh lỵ xuống.
Ngay cả phụ thân hắn cũng cổ vũ hắn theo đuổi Liễu Tư Tư, ngay từ đầu hắn nghĩ cách kéo gần quan hệ, về sau lại muốn mời Liễu Tư Tư ra ngoài ăn các thứ, nhưng Liễu Tư Tư hầu như đều uyển chuyển từ chối.
Chẳng qua Giang Dật Vân cũng không bỏ cuộc, hắn biết, nóng vội không ăn được đậu phụ nóng, hắn luôn tin tưởng, chỉ cần da mặt đủ dày, thì không có cô gái nào không theo đuổi được!
“Em ngồi xe đến, chẳng qua không cần, em còn có một người bạn, cảm ơn ý tốt của anh.
” Liễu Tư Tư mỉm cười uyển chuyển từ chối.
“Bạn của em, không sao, xe anh còn có thể ngồi ba người đó, thêm một người nữa cũng không sao.
” Giang Dật Vân sau khi bị Liễu Tư Tư uyển chuyển từ chối, cũng chưa từ bỏ việc mời.
“Không cần, cảm ơn.
” Liễu Tư Tư từ chối lần nữa, cô biết Giang Dật Vân có ý tứ đối với cô, nhưng cô không có hảo cảm gì đối với Giang Dật Vân này, cho nên cô từ trước tới nay đều giữ khoảng cách, chỉ coi hắn là đồng nghiệp mà đối đãi.
“Không sao.
” Nụ cười của Giang Dật Vân có chút cứng ngắc, trong lòng cũng bắt đầu âm trầm lạnh lùng, cô gái này nhiều lần từ chối hắn, khiến trong lòng hắn cực kỳ bực bội.
Lấy thân phận của hắn, cha lại là phó thị trưởng thành phố Giang Bắc, cô gái bình thường hắn nhìn trúng, người nào không phải lao đầu vào lòng hắn?
Nhưng Liễu Tư Tư này thật sự khiến hắn nhận hết các loại cảm giác thất bại.
“Tư Tư, em không đợi lâu chứ?” Tần Nghị đi về phía hai người.
Điểm thi của hắn cách bên này khá xa, cho nên đi vài phút mới tới.
“Không, em cũng vừa xong chưa bao lâu.
” Liễu Tư Tư cười ngọt ngào.
“Cậu ta chính là bạn của em?” Khi Giang Dật Vân nhìn thấy Tần Nghị xuất hiện, hắn có chút kinh ngạc.
Vừa rồi Liễu Tư Tư nói đang đợi bạn, hắn còn cho rằng là bạn nữ giới, không ngờ là một người đàn ông!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...