Ninh Cảnh Thiên dắt cô vào trong, chiếc Maybach màu trắng nhanh chóng chạy
Ninh Viên Viên ngẩn người một chút, thấp giọng hỏi:"Chú nhỏ, ông ngoại cháu có đến không?"
Ninh Cảnh Thiên đảo mắt nhìn cô:"Có" Sau lại nói tiếp:"Ba cháu cũng đến, Từ lão gia trong giới giao thiệp rộng, mời đến không ít người nổi tiếng"
Ninh Viên Viên nghe xong, từ "Ba" kia trong miệng hắn nói phá lệ nghe có chút chói tai, đôi mày nhíu lại.
Ninh Cảnh Thiên thấy cô không vui, đưa tay xoa giữa ấn đường cô
Cô bị hành động đó của anh bất ngờ có chút kinh ngạc, mắt đan phượng nhìn sang hắn, mày đang nhíu cũng bị hắn xoa cho giãn ra
Ninh Cảnh Thiên cười, gương mặt toát lên sự ôn nhu hiền lành, thấp giọng như dỗ dành:"Cháu yên tâm, trước mặt nhiều người như thế, anh ấy sẽ không gây khó dễ cho cháu, với lại..." Âm cuối có phần nghiền ngẫm, pha chút ý cười:"Không phải có chú nhỏ chống lưng rồi sao?"
Ninh Viên Viên "A" lên một tiếng, gương mặt xinh đẹp tươi tắn hẳn lên.
Sự buồn bực cũng không cánh mà bay đi
"Đúng vậy, đã có chú nhỏ chống lưng rồi"
Cô gái niềm nỡ cười vui vẻ, đặc biệt đôi mắt cong lên hình bán nguyệt xinh đẹp, núm đồng tiền khả ái như ẩn như hiện.
Xinh đẹp động lòng người
Ninh Viên Viên chẳng qua cũng không hứng thú với các buổi tiệc hào môn gia thế gì đó, người muốn đi thường hay kiếm các mối làm ăn trong các bữa tiệc xã giao hoặc kết thông gia các con cháu...
Nghĩ đến thôi cũng cảm thấy đau đầu.
Ninh Viên Viên mang tâm lí xem kịch mà đến, cũng không có ý gì khác
Nếu như cô đi chung với Tần Mặc chả khác gì gián tiếp công khai quan hệ, tên đàn ông chó má đó còn mặt dày ngỏ ý mời cô đi cùng, có khùng mới cùng hắn đi
Thời gian tổ chức là 7 giờ, hơn 7 giờ mới đến nơi
Bước vào là một nơi trang hoàng dành các đại gia, phú nhị đại.
Cậu ấm cô chiêu, ăn mặc lộng lẫy không ít nam thanh nữ tú vay quanh nhau, cùng các ông bác lão luyện trên thương nhân...
Ở đây không khác gì một thế giới dành cho người giàu
Chiếc xe Maybach màu trắng dừng lại trước khuôn viên, người đàn ông diện mạo xuất chúng, đồ vest trắng bước xuống xe
Trên người lộ ra khí chất nhã nhặn lịch thiệp, cả hội trường không khỏi dời mắt nhìn sang
Ninh Cảnh Thiên thực nổi tiếng, vừa nhìn lướt qua người đàn ông thì ai cũng nhận ra hắn.
Cả đám người bỗng chốc huyên náo không ngừng, như được gặp nghệ sĩ nổi tiếng
Thấy người đàn ông vòng qua cửa xe bên cạnh, cả hội trường bỗng chốc im bặt, giống như đón chờ xem người bước ra là ai
Anh mở cửa xe, nhẹ nhàng khom người, đưa tay ra đỡ lấy người trong xe cứ như vị kị sĩ hộ tống
Một bàn tay trắng nõn đặt lên tay Ninh Cảnh Thiên, cô gái váy trắng tinh khiết bước ra, bộ dáng như tiên nữ giáng xuống
Cả hội trường như chết lặng, không ít người nhận ra cô
"Mẹ nó, tiểu thư Ninh gia!"
"Thật vậy không?
"Trời đất, cả một năm trời tôi không thường gặp cô ấy trong các buổi tiệc nữa, tưởng rằng mất tích rồi"
"Không phải là quá kinh nhiễm đi"
" Má ơi, quá xinh đẹp rồi!"
Vài tiếng xì xào bàn tán nổi lên, có rất nhiều người kinh ngạc rồi không khỏi hoang mang
Ninh Viên Viên cảm thấy cái thân thể này rất được mọi người hoan nghênh đi, một năm không xuất hiện liền bảo người khác mất tích
Nhưng cô cũng không quan tâm lắm, dù gì cũng đã từng làm việc trên ánh đèn sân khấu, cũng đã trải qua rất nhiều ánh mắt
Bị nhiều người nhìn như thế cô lại không mất tự nhiên, dáng vẻ tự tin xinh đẹp khoác lên tay Ninh Cảnh Thiên, dõng dạc hiên ngang bước bên cạnh hắn
Ánh mắt mọi người như nam châm mà liên tục bám trên người cô
Vào đến trong, lão gia tử một thân một bộ đồ hưu nhàn được một người đỡ đến.
Bước chân chậm chạp vẻ mặt phúc từ hiền hậu
Nhìn trông có vẻ ôn hoà, ông lão đi đến Ninh Cảnh Thiên bước chân có vài phần chậm chạp chống gậy đi đến
Ninh Cảnh Thiên nhanh bước một chút, niềm nỡ nở nụ cười hiền lành:"Chào chủ tịch, chúc ngài sinh thần vui vẻ"
Ông cụ Từ tuy vẻ mặt niệm theo ý cười vui vẻ, giống như đặc biệt đối với Ninh Cảnh Thiên vô cùng vừa ý:"Cảm ơn Ninh tổng đã đến đây"
Ông lão tinh mắt dời sang cô, ánh mắt không giấu được vẻ kinh ngạc:"Ninh tổng, cô bé này là ai, bạn gái ngài?"
Ninh Cảnh Thiên cười cười phủ nhận:"Đây là Ninh Viên Viên, cháu tôi, con gái anh trai tôi cũng là cháu ngoại Diệp Phù Tru"
Ông lão nhìn cô ánh mắt có vài phần kinh ngạc, Ninh Cảnh Thiên xoa đầu cô ôn hòa nói:"Kia, mau chào ông cụ Từ"
Ninh Viên Viên phản ứng nhanh, môi cong lên nụ cười nhẹ nhàng, ngoan ngoãn nói:"Chào ông ạ, chúc ông sinh thần vui vẻ"
Ông lão cười hiền hậu:"Cháu gái Diệp Phù Tru a, không ngờ lại có diệp gặp mặt như thế, thật là rất xinh đẹp"
Ninh Viên Viên cười ngại ngùng cảm ơn ông cụ
Từ lão lại nói tiếp:"Cháu không cần ngại ngùng, Diệp Phù Tru là bạn ta, từ hồi trẻ thật thân thiết, cứ coi như cháu gái hắn là cháu ta"
Cô nhỏ giọng dạ một tiếng, cười ngọt ngào
Cô gái cười lên khoé miệng cong cong đôi mắt tựa như ánh sao sáng giống như chứa cả dãy ngân hà, khiến người khác yêu thích không thôi
Ông cụ cùng Ninh Cảnh Thiên hàn huyên đôi câu, cô đứng một bên yên lặng lắng nghe, giống như người tàn hình mà giảm giá trị tồn tại của mình
Tần Mặc từ đại sảnh đi xuống, bên cạnh là một người đàn ông có dáng người xấp xỉ hắn, mái tóc nhuộm vàng tươi rói
Là soái ca có gương mặt tựa như thiếu niên mười tám, mà dáng người lại là một người đàn ông thành thục
Giống như câu nói: Gương mặt học sinh thân hình phụ huynh
Các tiểu thư thiên kim quý cô trong buổi tiệc giống như thấy vàng, ánh mắt sáng lên nhìn hai người đàn ông
Các cô gái giống như fan nữ gặp minh tinh, muốn đi tới chỗ hắn
Tần Mặc tâm trạng có vẻ không vui, gương mặt lạnh tanh bày ra dáng vẻ người sống chớ lại gần.
Nên không dám cô gái nào bước đến, bị khí tức hắn áp chế cũng không dám hó hé
Tần Mặc cùng Ninh Viên giống như hôn nhân chính trị, chỉ xét về giá trị môn đăng hộ đối mà cưới gả, đặc biệt chỉ đi đến cục dân chính mà kết hôn cũng không có tổ chức nên không ai biết đến
Bên trong hắn là một người đàn ông đã có vợ bên ngoài chính là người đàn ông độc thân, người tình trong mộng của các chị em
Vừa trẻ tuổi lại tài giỏi lại càng có sự nghiệp ổn trọng, không ít gia đình muốn gả con gái cho hắn, Tần Mặc giống như một miếng bánh thơm ngon đắt tiền được nhiều người nhắm đến
Một thân hắn tây trang đen gọn gàng, khí chất toát lên sự lạnh lùng cao lãnh, trang phục trên người chỉnh tề gọn gàng toát lên mười phần cấm dục
Bộ dáng toát lên hơi thở lười biếng, khuôn mặt đạo mạo xinh đẹp tựa như điêu khắc, khí chất nhã nhặn, rõ ràng chính là yêu nghiệt tu nghìn năm
Người tóc vàng bên cạnh hắn chính là công tử họ Cao_Cao Gia Kỳ, Cao Gia Kỳ khoác vai hắn xuống sảnh
Ánh mắt lướt qua lướt lại, sau đó trừng to:"Mặc ca, nhìn, kia...!Cô gái kia chính thần tiên giáng thế"
Tần Mặc nhìn theo hướng tay chỉ của hắn mà nhìn, đôi mắt đào hoa có chút kinh ngạc, hắn nhìn thấy cô
Dáng vẻ xinh động lòng người, khoác trên mình chiếc váy đuôi cá trễ vai tay phồng màu trắng, bộ váy mỹ lệ không quá khoa trương hỡ hang, nhưng lại vô cùng quyến rũ và thuần khiết, màu trắng tinh khôi làm nổi bật nước da trắng như sứ của cô, đây chính là vẻ đẹp động tâm kinh phách
Sau tầm mắt hắn nhìn đến cánh tay cô khoát lên tay một người đàn ông, là Ninh Cảnh Thiên
Tần Mặc thầm nhớ lại tuần trước ai đó từ chối hắn không muốn đi cùng, không ngờ lại xuất hiện cùng người khác
Trong mắt hắn Ninh Viên Viên không khác gì người phụ nữ bỏ chồng bơ vơ mà đi chơi cùng người khác
Tâm trạng hắn đã không tốt, lại thêm cực kỳ không tốt nữa
Cao Gia Kỳ cười híp mắt nhìn Tần Mặc:"Thấy chưa? Cô gái kia thực sự quá xinh đẹp rồi, mẹ nó, Mặc ca em sống trên đời hai mươi mấy năm nay chưa thấy ai xinh đẹp như thế, đúng là tuyệt sắc giai nhân"
Vừa dứt lời hắn nhìn thấy sắc mặt không vui của Tần Mặc nhìn qua, cặp mắt hoa anh đào sâu kín tựa như được kết băng ngàn năm mà hình thành, bị hắn nhìn như thế Cao Gia Kỳ cảm thấy lạnh thấu xương khớp
Hắn mím môi, làm động tác khoá miệng
Trầm mặt không nói bất kỳ cái gì, sau đó tự nhiên cảm thấy kỳ quái, cái gì mà hắn khen cô gái kia xinh đẹp liền giống gây thù chuốc oán với Tần Mặc vậy?
Chẳng lẽ...anh Mặc đang ghen?
Không phải là đang ghen vì hắn chứ, con mẹ nó hắn là trai thẳng chính hiệu đó, không phải là anh Mặc có tình ý với mình, mình khen cô gái đó anh Mặc liền không vui?
Đm! Cũng quá doạ người rồi!
Cao Gia Kỳ nơm nớp sợ hãi, ánh nhìn kỳ quặc nhìn vào Tần Mặc, hắn như nhìn thấu được suy nghĩ của Cao Gia Kỳ, ánh mắt như hình viên đạn mà thấp giọng đe doạ:"Mẹ nó, cậu liền suy nghĩ xằng bậy tôi liền móc não cậu ra!" Âm cuối như nghiến răng nghiến lợi mà nói
Cao Gia Kỳ hoảng sợ lập tức mím môi, lắc đầu
Ninh Cảnh Thiên thấy cô ủ rũ gục đầu, liền vuốt tóc cô đẩy nhẹ cô đến chỗ có thức ăn mà nhẹ giọng nói:"Cháu đến tìm cái gì ăn lót bụng đi, chốc nữa tìm cháu dắt đi gặp ông ngoại"
Ninh Viên Viên vui vẻ:"Dạ" sau đó chạy ra kia kiếm gì ăn
Đám người đang bàn bạc công việc với hắn thấy cảnh này liên ngạc nhiên không thôi, chưa từng thấy hắn đối với ai dịu dàng như thế, một người lên tiếng vui vẻ trêu chọc:"Ninh tổng thực cưng chiều cháu gái"
Ninh Cảnh Thiên cười cười:"Tiểu hài tử thì nên cưng chiều một chút"
Người kia phụ hoạ nói:"Cô bé kia xác định là một đại mỹ nhân lớn lên xinh đẹp như thế hẳn là còn đi học?"
"Cháu gái tôi mới vừa tốt nghiệp đại học một năm trước, đến đây cũng 23 tuổi rồi"
Người kia có chút kinh ngạc:"Chậc, tôi còn tưởng là một cô gái nhỏ mới lớn, hoá ra đã là thiếu nữ thành thục rồi"
"Ninh tổng dắt cháu gái ra mắt hẳn muốn kiếm vị hôn phu cho cô bé?"
Ninh Cảnh Thiên nhíu mày có chút không vui, đôi mắt đan phượng híp lại nhưng trên gương mặt vẫn giữ nụ cười chuyên nghiệp:"Ngài hiểu nhầm, tiểu hài tử nhà tôi cả ngày buồn chán tôi chỉ dắt con bé đi chơi cho khuây khỏa cũng không có định mai mối gì đó"
Có người tiếc nuối:"A, thì ra là thế"
Thấy sắc mặt hắn không vui, mấy lão già này không đui, nói chuyện liền không đề cập mấy vấn đề này nữa
Ninh Viên Viên nhìn một bàn bày đồ ăn trước mặt, đôi mắt sáng lên, ăn uống thỏa thích:"Quả nhiên là giàu có, đồ ngọt ngon đến nổi không thể chê"
"Viên Viên"
Tề Long vỗ vai cô, Ninh Viên Viên ngoảnh mặt lại, bộ dáng người đàn ông đẹp trai trước mắt trong bộ âu phục màu xám đơn bạc, gương mặt điển trai cuốn hút mang theo ý cười nho nhã nhưng không khác gì bộ dạng ngả ngớn thường ngày, hắn nhìn đồ ăn trên tay cô chậc chậc hai tiếng nhếch môi cười:"Con bé này thật không có ý tứ "
Ninh Viên Viên cười khẩy một cái, bĩu môi nói:"Như thế nào mới gọi là có ý tứ"
Tề Long:"......" Tại sao không tự chính mình nhìn lấy
Hắn cười ha hả:"Con bé vô lương tâm, đi đến đây cũng không thèm nói với anh trai một tiếng"
Cô liếm vị kem trên môi, trong miệng cảm xúc ngọt ngào hòa tan, người trước mắt lải nhải cái gì cô cũng không quan tâm, qua loa hỏi lại:"Anh cũng không phải ba em, cần thông báo làm gì"
Khoé miệng hắn giật giật, bị người ta ghét bỏ có phần không vui, đưa tay lên bẹo má cô gái, Ninh Viên Viên bị đau nhíu mày:"Đau, a!
"Hiện tại liền biết đau?
Cô tức giận phản bác:"Không đau mới lạ!"
Tề Long hừ hừ, cười cười vài cái, xoa xoa cái má ửng đỏ của cô:"Để ông đây nhìn xem tiểu mỹ nhân nhà mình hoá trang thành bộ dạng gì"
Ninh Viên Viên gỡ tay hắn ra không vui nói:"Cái gì mà hoá trang thành dạng gì"
Tề Long híp mắt đánh giá, cô gái nhỏ trong bộ váy đuôi cá màu trắng thuần khiết nổi bật lên nước da trắng như sứ, bộ dạng yêu kiều lại ngọt ngào, váy trễ vai lộ ra bờ vai non mịn bắt mắt, dáng người lả lướt thướt tha thân hình có lồi có lõm, là người đẹp cực phẩm trong cực phẩm
Tề Long hài lòng gật đầu:" Rất xinh đẹp" Sau đó hắn dừng lại một chút, liếc mắt đám người nhìn về phía cô, nhắc nhở:"Ninh tiểu thư nên cẩn thận đám phú nhị đại kia một chút, vừa lúc em mới bước vào đám đàn ông kia dùng đủ ánh mắt chằm chằm vào em, đúng là ghê tởm"
Hắn vẫy tay lại nói:"May mắn là em đi cùng Ninh tổng, bằng không đám lang sói đó chỉ canh em sơ hở liền vồ đi rồi"
Ninh Viên Viên cười cười, đấm nhẹ vào vai hắn, ngả ngớn trêu chọc:"Đúng vậy nha, hôm nay đành nhờ Tề thiếu làm vệ sĩ bảo vệ em rồi".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...