Mặc dù nói chỉ làm đơn giản, nhưng giải quyết vẫn rất vụn vặt.
Từ khi chụp ảnh cưới, Trình Cẩm Chi cũng chủ động hơn với hôn lễ của mình.
Chủ động hơn, cũng hiểu tại sao năm đó Hạ Dữu bận đến mức sụp đổ.
Trình Cẩm Chi cũng chỉ giúp một ít, nàng phải quay phim, chủ yếu là Dung Tự bận.
Trong mấy ngày diễn ra hôn lễ, mời một số người thân và bạn bè, tất cả bạn bè đều biết hai người họ tan tan hợp hợp.
"Chỉ em ấy thôi sao?" Người bạn hỏi Trình Cẩm Chi.
"Chỉ em ấy thôi."
Họ hàng của Trình Cẩm Chi, cũng nhận thiệp cưới mới biết tin Trình Cẩm Chi sẽ kết hôn.
Trải qua lần "phá sản", những họ hàng thân với Trình gia cũng chỉ có mấy nhà.
Bên họ hàng cũng chỉ mời một số trưởng bối.
Một hai trưởng bối tương đối ngoan cố, nghe Trình Cẩm Chi muốn kết hôn với con gái.
Ném một câu hồ đồ.
Còn chưa nói hết, bà nội ở bên cạnh lấy điện thoại mắng lại.
Bà là bà nội cũng đã đồng ý hôn sự rồi, ai cho phép "người ngoài" đến "nói ẩu nói tả": "Thích tới thì tới không thì thôi."
"Theo nội, thì tụi con cũng đừng mời mấy ông bà già thế kỉ trước này đến nữa.
Mời mấy người trẻ của tụi con, náo nhiệt." Bà nội nói.
Cũng may là nghe theo bà nội, nếu không ngày kết hôn, còn phải trấn an những người già này.
Mấy ngày nay, vốn rất mệt mỏi.
Trình Cẩm Chi trò chuyện với bạn bè, Dung Tự ở bên cạnh nhìn.
Nói đến đoạn vui, Trình Cẩm Chi còn lấy bó hoa che mặt, dường như phải chú ý hình tượng.
"Chúc mừng." Cẩu Vũ đi nói chuyện với Trình Cẩm Chi, Phó Tân Bạch lạc đàn tìm Dung Tự chạm cốc.
"Cám ơn."
"Hôm nay cô rất đẹp." Phó Tân Bạch nói: "Dạo này hai người phải chú ý, Cẩu Vũ nói trên mạng có rất nhiều người tung tin về hai người."
"Ảo ảo thật thật, sẽ không ảnh hưởng đến sự nghiệp diễn xuất của Cẩm Chi."
"Cô bắt đầu tất cả mọi thứ đều từ Cẩm Chi." Phó Tân Bạch hơi trêu chọc: "Nghĩ tới công khai chứ?"
"Không cần điều này." Ngược lại Dung Tự trả lời khá nghiêm túc.
Nói chuyện mấy câu, Dung Tự đặt sâm banh xuống, bước về phía Trình Cẩm Chi.
Trình Cẩm Chi đã uống mấy ly, khuôn mặt đỏ đỏ.
Dung Tự cản rượu của Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi bĩu môi.
Không biết họ nói gì, có vẻ như Trình Cẩm Chi đang làm nũng với Dung Tự.
Phó Tân Bạch nhấp sâm banh, nhìn hai người này, biết họ đã rất lâu rồi, lúc đó đã cảm thấy bầu không khí giữa hai người họ khác với những người bình thường, đến khi họ quen nhau, Phó Tân Bạch cũng không bất ngờ lắm.
Ngược lại hai người chia tay, khiến Phó Tân Bạch giật mình.
Nghĩ đến cũng đúng, Dung Tự này khá cố chấp, có lẽ yêu đến cực hạn mà không biết.
Chỉ có Trình Cẩm Chi mới có thể chấp nhận Dung Tự quay lại, có lẽ cũng chỉ có Trình Cẩm Chi, mới có thể khiến một người cố chấp như vậy nhận sai.
Ai biết được, vòng vèo quanh co, vẫn là cùng một người.
Phó Tân Bạch nhìn Tiểu Cẩu Tử bên cạnh Trình Cẩm Chi.
A Cẩu của cô, có vẻ rất phấn khích.
Ánh mắt của Phó Tân Bạch dời đến ống tay áo của Cẩu Vũ, quả nhiên trong ống tay áo lóe lên một tia sáng đỏ, cơ bản sẽ không thấy nếu nhìn không kĩ.
Không ngoài dự đoán.
Đừng nói là Trình Cẩm Chi và Dung Tự, mặc dù A Cẩu đã kết hôn với cô, nhưng không quên phô tin thị phi của cô.
Rõ ràng cô ngủ cạnh em ấy, nhưng em ấy vẫn lắp camera mini của chó săn ảnh trong nhà.
Từ khi cô cởi quần áo trước camera, dụ dỗ sau camera, A Cẩu nhà cô lập tức bỏ hết những camera mini trong nhà: "Cay."
"Dáng cay nóng?"
"Là cay mắt, ảnh hưởng đến tâm trạng làm việc của tôi."
Tiểu Cẩu nghĩ một đằng nói một nẻo, rõ ràng là sợ cô dẫn người về nhà, còn nói là công việc.
Chẳng bao lâu cô Dung đã bóp nát camera mini của Tiểu Cẩu nhà cô, để phòng siêu sao Dung "giận cho đánh mèo" A Cẩu nhà cô, Phó Tân Bạch đặt sâm banh xuống đi giải vây.
Tiếp sau, hôn lễ cũng rất náo nhiệt.
Trình Cẩm Chi biết Cẩu Vũ đem camera vào hôn lễ của mình, vây quanh lâu đài bắt Cẩu Vũ đánh một trận.
Đến khi Trình Cẩm Chi trở về đoàn phim, không ngoài dự đoán của nàng, chu kì quay của "Tôi không phải quái vật" bị kéo dài.
Ban đầu tưởng kéo dài bình thường, kết quả là như mấy năm trước, kịch bản bị Thẩm Thuyên lật đổ, xây lại, xây lại rồi lại lật đổ.
Rất nhiều cảnh, quay rồi quay, còn có rất nhiều cảnh nền dựng tạm thời, có một số dựng đến nửa chừng, lại bị Thẩm Thuyên phá bỏ, bình thường mất gần nửa tháng để dựng cảnh nền.
Trình Cẩm Chi ở đoàn phim bao lâu, Dung Tự cũng đợi bấy lâu.
Mối quan hệ của hai người dường như là bán công khai, ngay cả truyền thông cũng trêu chọc: "Cô Dung, sao cô theo cô Trình hoài vậy?"
"Cô Dung, sao cô theo tôi hoài vậy?" Trình Cẩm Chi cũng theo truyền thông, hỏi Dung Tự ở sau lưng.
Dung Tự đứng sau lưng Trình Cẩm Chi, như một người quản lý.
Trình Cẩm Chi đùa như vậy, Dung Tự cũng cười cười, giọng nói nhẹ nhàng: "Đúng đó, sao em theo chị hoài vậy."
Video tung ra, weibo couple của hai người lại bắt đầu tăng lượng theo dõi.
"Chủ weibo mau ra đây, hình như thần tượng của mấy người yêu nhau thiệt."
"Tay của chúng tôi đã run rẩy, chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều năm rồi [khóc to] không ngờ...!không ngờ chúng tôi lại thắng?" "Món ngon Quả Hồng" đăng weibo như thế.
Đầu tiên video này bị "Quả Hồng trang chính thức" chia sẻ: "Bạn thân nhiều năm đã trở thành..."
"Quả Hồng trang chính thức" luôn theo tương tác giữa hai người, theo hướng tình bạn cũng theo hướng mờ ám, rất trung lập.
Không ít người tag "Trạm cung ứng Quả Hồng", cho đến nay "Trạm cung ứng Quả Hồng" vẫn luôn tuyên dương tình bạn.
Trạm cung ứng là weibo có lượng người theo dõi cao nhất, mấy năm nay đã thay đổi vài quản lý.
Cho đến thế hệ hiện tại cũng chia sẻ video này: "???"
"Thương cho weibo couple theo hướng tình bạn, ngồi đợi cô Trình và cô Dung công khai."
"Ăn nhiều tình bạn như vậy, hóa ra là thức ăn chó?"
Trình Cẩm Chi và Dung Tự không trả lời về những vấn đề này.
Về việc hai người công khai, cũng hai ba ngày là lại lên top bảng xếp hạng tìm kiếm.
Lúc trước tin đồn hai người bất hòa cũng như "chu kì tới tháng", hiện giờ hai người công khai cũng là "chu kì tới tháng".
Trên các công cụ tìm kiếm, "cuối cùng quan hệ giữa Trình Cẩm Chi và Dung Tự là thế nào" cũng lên top trong mấy bảng xếp hạng tìm kiếm.
"Đùng nói lớn [suỵt] tôi còn muốn xem phim của cô Trình." Shipper bình luận như thế.
"Tôi không phải quái vật" quay gần hai năm, ngày kết thúc, ngay sinh nhật của Trình Dĩ.
Trình Dĩ bây giờ đã là một cô bé xinh đẹp đáng yêu.
Hoàn toàn bỏ đi vẻ "xấu xấu dễ thương" của trẻ sơ sinh, dù Trình Cẩm Chi đã nói về con gái mình thế nào.
Nhưng mà con gái chỉ lớn số tuổi, những điều khác dường như cũng không lớn, luôn cười khanh khách.
Vào ngày sinh nhật, cũng sẽ đưa miếng bánh kem đầu tiên cho em gái Dung Cẩn của mình.
Hiện giờ Dung Cẩn có vẻ hơi hơi người lớn.
Ba tuổi thấy lớn bảy tuổi thấy già*, Trình Cẩm Chi cảm thấy con gái của mình còn có thể "cứu" được.
Sau đó đi quảng bá "Tôi không phải quái vật" về, thấy cục cưng của mình đứng ở trước tủ chén không nhúc nhích.
*Ba tuổi thấy lớn bảy tuổi thấy già: Nó tóm tắt quy luật chung về sự phát triển tâm lý của trẻ nhỏ một cách đơn giản và rõ ràng.
Từ những đặc điểm tâm lý và khuynh hướng cá tính của đứa trẻ ba tuổi, bạn có thể thấy được tâm lý và tính cách của đứa trẻ trong thời kì trưởng thành.
Và với đứa trẻ từ bảy tuổi, bạn có thể thấy được sự nghiệp và thành tựu của đứa trẻ sau tuổi trung niên.
"Trình Dĩ con bị sao vậy?" Lo lắng đến mức Trình Cẩm Chi nhảy lên nhảy xuống.
Trình Dĩ không nói gì, mắt chớp chớp.
Dung Tự biết, dẫn Dung Cẩn đến.
Dung Cẩn điểm vai Trình Dĩ, Trình Dĩ lại cười khúc khích.
Hỏi Trình Dĩ, Trình Dĩ nói mình đang chơi với Dung Cẩn, nói Dung Cẩn điểm huyệt thì mình không thể nhúc nhích.
Trông có vẻ rất hợp lý, Trình Cẩm Chi quay đầu hét với Dung Tự: "Dung Tự! Con gái em lại bắt nạt Trình Dĩ!"
Hóa ra là Dung Cẩn chê Trình Dĩ quá ồn ào, muốn Trình Dĩ yên lặng một lúc.
Vào thời điểm này Dung Cẩn đã bốn tuổi.
Lưng Dung Cẩn rất thẳng, hai tay đặt trên đùi, ngồi quỳ trước mặt mẹ Dung Tự.
Lưng Dung Tự cũng rất thẳng.
Hai người ngồi quỳ đối diện nhau, chỉ nhìn tư thế ngồi, không cần hỏi cũng biết đây là hai mẹ con.
"Con không được bắt nạt chị con nữa." Dung Tự lên tiếng: "Chị ấy là chị con, con phải nhường chị mình."
Trình gia luôn khác với những gia đình bình thường.
"Con biết rồi." Khuôn mặt nhỏ của Dung Cẩn rất nghiêm túc, tuy rằng giọng nói vẫn còn hơi mềm.
Mỗi lần mẹ Cẩm Chi của con nghe được tiếng con, đều phải xoa đầu con: "Ha ha ha cái con nhỏ này, sao đáng yêu vậy chứ."
Con muốn nói lý với mẹ, nhưng mẹ con nghe không lọt.
Ngay cả cậu Dung Trạm cũng nói mẹ con là một người phụ nữ không biết nói lý.
Nhưng chỉ có điều cậu con nói xấu, bị mẹ Dung Tự của con nghe thấy.
Bây giờ, đã hơn một tháng con không thấy được cậu con.
Nghe nói là bị mẹ ném qua Nam Phi.
Nếu không kéo đến mẹ Cẩm Chi và Trình Dĩ, mẹ Dung Tự vẫn là một người rất nói lý.
Nhưng đến kéo đến rồi, thì sẽ không nói lý nữa, mẹ Dung Tự giận lên, con phải trốn đằng sau mẹ Cẩm Chi và Trình Dĩ.
Con không hiểu, tại sao mẹ Dung Tự lại thích Trình Dĩ, Trình Dĩ hơi ngốc.
Chẳng hạn như bây giờ, con từ trong phòng đi ra, Trình Dĩ còn nắm tay áo của con: "Mẹ phạt em à?"
"Không có."
"Chị không có méc mẹ."
"Chị có méc." Nếu như vậy mà còn gọi là không méc, vậy cái gì gọi là méc?
"Chị không có."
"Chị có..."
Trình Dĩ ấm ức tủi thân, lại lộ ra đôi mắt đo đỏ.
"Rồi, chị không méc." Nếu Trình Dĩ khóc, mẹ Dung Tự sẽ lại xuất hiện.
"Chị đã nói là chị không méc." Trình Dĩ vẫn cảm thấy mình rất oan ức, giơ tay lên dụi dụi mắt.
"Ừ, chị đừng khóc, em không trách chị." Trình Dĩ cao hơn Dung Cẩn, Dung Cẩn không thể làm gì khác hơn là nhón chân lên, xoa xoa đầu Trình Dĩ.
Tự dưng khóc, tự dưng cười, ngốc tí cũng tốt, dễ dỗ.
Dung Cẩn an ủi mình.
"Tôi không phải quái vật" làm hậu kì hai năm, hiện đang chuẩn bị nhắm về Case.
Trình Cẩm Chi cũng bắt đầu quảng bá.
Mấy năm qua, Cẩu Vũ và Phó Tân Bạch vẫn cãi nhau ầm ĩ.
Năm đó Phó Thiên Sanh lấy lui làm tiến, bây giờ là người nắm quyền của tập đoàn.
Tất cả mọi thứ đều khác với đời trước.
Tất nhiên, sự khác biệt lớn nhất là ở bên cạnh có người này chạy trước chạy sau.
Một giấc mộng hai mươi năm, sợ nhất là hồi ức của bạn chỉ là giấc mộng Nam Kha*.
Đêm trước khi Case công bố, Trình Cẩm Chi vẫn có tâm trạng bồn chồn.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã đến tuổi trước khi nàng trọng sinh.
Tưởng rằng "Tôi không phải quái vật" không bao nhiêu năm, kết quả quay mất hai năm, làm hậu kì hai năm, bây giờ cắm ngay cột mốc bốn mươi tuổi quan trọng của nàng.
*Giấc mộng Nam Kha: Hình dung cõi mộng hoặc một ước muốn không tưởng không thể thực hiện được.
"Đừng lo lắng." Trên người Dung Tự vẫn mang theo mùi thơm, cũng như khi còn trẻ, ôm lấy Trình Cẩm Chi: "Đợi ngày mai tham gia xong, mình có thể về nước với cha mẹ."
"Dung Tự, thật ra chị có một bí mật." Trình Cẩm Chi nói: "Thật ra chị là..."
Người trọng sinh.
Chị đã thay đổi số phận của mình, và ảnh hưởng đến số phận của em.
Chị đã viết lại câu chuyện của chúng ta.
Dung Tự nhếch môi lên, không nói gì.
Chỉ ôm Trình Cẩm Chi trong lòng.
Rất lâu trước đây, bao nhiêu lâu Dung Tự cũng đã quên.
Khi đó có một vị sư phụ già, nhìn quẻ bói của cô nói mấy câu.
Có một số hiểu, một số không, thấy Trình Cẩm Chi lại biến thành mây khói.
Tại lễ trao giải, Trình Cẩm Chi và Dung Tự ngồi ở hàng ghế đầu.
Trình Cẩm Chi được đề cử nữ diễn viên chính xuất sắc nhất nhờ vào "Tôi không phải quái vật", tác phẩm được khen là xuất sắc hiếm có trong một thập kỉ qua.
Kiếm Hiệp Hay
Dung Tự nhìn Trình Cẩm Chi, dường như Trình Cẩm Chi cảm nhận được ánh mắt của Dung Tự, cũng nghiêng đầu nhìn cô.
Dung Tự nhếch môi lên, thì thế nào chứ, vẫn thích như vậy.
Nhìn Dung Tự mỉm cười, đầu tiên Trình Cẩm Chi sửng sốt, tiếp theo cũng nhếch môi, như hai mươi năm trước.
Trạng thái bây giờ của Trình Cẩm Chi là không căng thẳng, ngược lại còn thả lỏng.
"Người chiến thắng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất năm nay của Case là..."
Hoàn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...