Gần đến cuối năm, trong cung cũng trở lên vui vẻ. trời hạ mấy trận tuyết, truyết làm mấy cây hoa quế cũng trắng một mảng. Cung nhân vội vàng quét dọn, nhưng cũng khoogn dọn tuyết trên cây, nhìn giống như cây quế nở hoa.
“ Hoàng thượng ở ngự thư phòng sao?” thần sắc mệt mỏi, quay đầu hỏi Tô Noãn.
“ Chắc là vậy, nghe nói phía nam có nạn, hoàng thượng và các vị đại thần đã thương nghị mấy ngày.” Tô Noãn đắp thêm chăn cho nàng “ hôm nay nương nương cảm thấy thế nào?”
“ Tốt, uống thuốc của Từ thái y nên không còn gì đáng ngại.” Dừng một chút nói “ Trước kia trong phủ có một nha hoàn phản bội chủ tử, bị loạn côn đánh chết, sau đó bị ném tới bãi tha ma… Sương trân cũng bị thế sao”
Tô Noãn không nghĩ tới tử Oánh lại nói đến Sương trân, trên mặt lại không biểu hiện gì, hành lễ “ Vâng”
Sau khi nàng ta lui ra, nàng nhỏ giọng nói với Đào nhi “ Xảo nhi vẫn nhìn chằm chằm Tô Noãn?”
“ hồi nương nương, Xảo nhi vẫn theo lời người để làm.” trong mắt Đào nhi xoẹt qua đau lòng “ Nương nương, người hãy dưỡng thân thể thật tốt, hài tử sau này sẽ lại có.”
“ nói cái gì vậy.” Tử Oánh cau mày quát lớn “ hài tử của ta còn ngoan ngoãn ở trong bụng! hiện tại chúng ta phải cẩn thận nhiều hơn. Loại lời này đừng để ta nghe thấy lần hai!”
“ vâng, nương nwuong.” Đào nhi biết bản thân lỗ mãng, chuyện đứa nhỏ chỉ có nàng ta và Tử Oánh biết, ngay cả Xảo nhi cũng không biết chuyện.
không phải không tin Xảo nhi mà càng ít người biết càng tốt.
“ tỷ tỷ.” Mai Ngôn thong thả bước vào, ở gian ngoài xua đi hàn khí mới tiến vào “ vẫn là chỗ của tỷ ấm áp.”
“ nói giống như chỗ muội không có than vậy” kéo tay nàng thấy lạnh “ Nha, sao lại lạnh thế này? Đào nhi, mau lấy lò sưởi tay.”
“ Muội mới đến chỗ hàn tỷ tỷ. Bên ngoài gió lớn, nên dứt khoát không mang lò sưởi tay.” Mai Ngôn cúi đầu cười, bộ dáng nhu hòa. Nàng giật mình một cái, trong đầu nhày ra một ý niệm.
“ Muội nha, phải yêu quý bản thân, bằng không sau này chỉ có muội là chịu khổ” Điểm trán Mai Ngôn nàng trịnh trọng nói.
Khi bị trúng gió lạnh, nữ tử rất khó mang thai.
“ Xem muội này, đến cả nửa ngày mà không hỏi xem tỷ thế nào? Hàn tỷ tỷ cũng muốn đến nhưng vì hoàng thượng bảo tỷ cần tĩnh dưỡng nên cũng không dám đến.”
“ Chỉ là bị kinh hãi, dưỡng mấy ngày đã tốt hơn rồi. Rất nhanh là cuối năm, muội có rảnh thì nên đến ngự thư phòng.”
“ Tỷ không nên lấy muội ra trêu đùa. Hoàng thượng đã hạ chỉ, bất luận kẻ nào cũng không được đi ngự thư phòng. Nghe nói mấy ngày rồi hoàng thượng cũng không dùng bữa tử tế. hoàng hậu avf Quý phi gấp gáp, sai người đưa điểm tâm đến cũng không thấy được bóng dáng hoàng thượng. vẫn là huệ tần có biện pháp. Ngày đó Nhị hoàng tử khóc nháo không chịu ăn mời hoàng thượng đến. Nhưng hoàng thượng chit ngồi một lát liền rời đi.”
Mấy ngày gần đây hoàng thượng bận rộn nàng cũng biết, đã mấy ngày hắn chưa đến Vính hòa cung. không biết bây giờ hắn thế nào. Ngày khác nàng tốt hơn sẽ đến thăm hắn.
Thấy Tử Oánh trầm tư, Mai Ngôn vẫn không ngừng thêu nói “ Tỷ không cần lo lắng, Hoàng thượng đã có Ngụy công công chăm sóc. Hôm nay lúc thỉnh an Hoàng hậu trào phúng huệ tần không biết cấp bậc lễ nghĩa, lấy hoàng tử để tranh thủ tình cảm. huệ tần thay đổi sắc mặt, tranh luận với hoàng hâu vài câu. hiện tại đang bị chép phạt nữ giới.” trên mặt là nét cười trào phúng
Nàng cũng phụ họa cười vài tiếng, trong lòng có cân nhắc nhưng trên mặt lại hiện lên mệt mỏi. mai Ngôn thấy thế thì ngượng ngùng “ Xem muội này, cứ mải nói chuyện mà quên mất tỷ không khỏe. Muội cáo từ trước, chờ tỷ khỏe hơn sẽ đến quấy rầy.”
“ Vậy ta không tiễn muội.”
Mai Ngôn đi rồi, Đào nhi thay cho nàng chén trà, bưng đến chút điểm tâm, Tử Oánh cân nhắc nói “ ĐÀo nhi, gọi Sương lạc đến đây.”
Tử khi Sương trân gặp chuyện, nàng không cho gọi Sương lạc hầu hạ. cung nữ trong VĨnh Hòa cung không đủ, nhưng vì trong và ngoài cung không yên ổn nên nàng không đề nghị thêm cung nữ.một là vừa chuyển cung nên nàng không muốn bị bắt lỗi, hai là nàng không muốn gióng trống khua chiêng, nạn dân còn đang ở bên ngoài giãy dụa, trong cung có thể tiết kiệm liền tiết kiệm.
Sương lạc bị đưa đến trước mặt nàng, sợ hãi dập đầu “ Nương nương, nô tỳ không biết tâm tư của Sương trân, mặc dù nô tỳ và nàng ta đến hầu hạ nương nương cùng một lúc nhưng no otyf là sau này mưới quen nàng ta..”
“ Được rồi” Tử oánh bị ầm ĩ làm cho đau đầu “ Hôm nay bản cung gọi ngươi đến là muốn người làm việc. làm xong chuyện này, bản cung sẽ cho ngươi xuất cung, và cho người một trăm lượng bạc.”
Sương Lạc không ngờ hôm nay tìm nàng ta đến không phải làm vấn tội, nhẹ nhàng thở ra đồng thời trong lòng nhảy nhót. Tử Oánh nhìn thấy cũng không nói gì, để Đào nhi cho mọi người lui xuống.
“ Ngươi biết cung nữ bên người của Thẩm tần?”
Sương lạc tinh tế cân nhắc “ Nô tỳ chỉ biết một tam đẳng nha hoàn, cũng không phải gần Thẩm tần.”
“không sao” Tử Oánh xoay vòng trên tay “ Ngươi lại gần đây.”
“…”
“ Nghe rõ chưa?”
“ Nô tỳ minh bạch.”
“ Được, từ hôm nay ngươi tiếp tục hầu hạ bên cạnh ta.” Sau đó hạ giọng “ Những lười ta nói với ngươi hôm nay không được phép lộ nửa chữ, bằng không bản cung có rất nhiều cách làm cho ngươi hối hận!”
Sương Lạc phủ trên đất nói “ Vâng” Nhìn Sương lạc ra ngoài, gọi Đào nhi “ Để Lâm Ngôn nhìn chằm chằm Sương lạc, có động tĩnh gì báo lại ta.”
“Vâng”
Sương lạc ra khỏi điện thấy Tô Noãn đi vào vội hành lễ “ cô cô cát tường.”
Tô Noãn nhăn mi “ Sao ngươi lại đi ra từ đây? không sợ nương nương thấy người liền không thoải mái.”
“ Cẩn tuân cô cô chỉ bảo, chỉ là vừa rồi nương nương nói trong cung thiếu người, để nô tỳ ở lại bên người hậu hạ. Nô tỳ trở về chuẩn bị, không cô phụ nương nương ưu ái.”
“ Như thế là nương nương muốn cất nhắc ngươi, ngươi phải hiểu cho nỗi khổ tâm của nương nương. Nương nương đã nghỉ ngơi chưa?”
“ Lúc nãy nương nương có chút mệt mỏi, Đào nhi tỷ tỷ đang hầu hạ nương nương nghỉ.”
“ Ân, ngươi đi xuống đi.” Tô Noãn gọi một cung nữ đang nhàn rỗi đi Mai lâm hái hoa. Nàng ta còn nhớ lần đó nương nương muốn đi Mai lâm hái hoa nên mới xảy ra chuyện, cũng mai lâm hữu kinh vô hiểm.
Xảo nhi luôn đi theo Tô Noãn, mấy ngày cũng chưa phát hiện được điều gì. Lại sợ bị Tô Noãn phát hiện nên không dám tiếp cận quá gần. Thấy Tô Noãn đi Mai lâm hái hoa thì chưa bao giờ đi cung, vào đông sương phòng bẩm báo Tử Oánh.
“ Nhiều ngày nay vẫn không có biểu hiện khác thường?” Tử Oánh nhíu mi, Tô Noãn truyền tin tức ra ngoài, không có khả năng không có động tĩnh.
“ Đúng vậy nương nương, nàng ta ngủ nô tỳ cũng không dám ngủ nhưng lại không phát hiện được điều gì.”
“ đi Mai Lâm a” Xảo nhi bốc một miếng điểm tâm bỏ vào miệng “ Nàng ta thương xuyên đi hái hoa?”
“ Đúng vậy, khi còn ở tỏng Hương vận hiên Tô Noãn cô cô thường xuyên chiết hương hoa, khi nương nương mang thai, không dùng đến hương hoa nên nàng ta thường đặt ở hành lang hoặc thiên điện, chẳng lẽ…”
Đúng rồi nhất định là lúc Tô Noãn nhân lúc đi hái hoa truyền tin ra ngoài.
“ Còn nhớ chuyện Đào nhi bị Lưu tần phạt roi? Ta luôn cảm thấy kỳ quái, Lưu tần có thai lại giữa trưa đi ngự hoa viên, cố tình lại chỉ gặp được Đào nhi. Nghĩ đến nhất định là có người mật báo..”
Nhất định là mật báo cho Quý phi, Quý phi lại hơi chỉ điểm cho Lưu tần, liền có một màn cứu trong mưa đó.
Xem ra người của QUý phi ở trong cung thật sự nhiều, nhưng người mấy năm nay nàng ta bố trí cũng không thể coi khinh.
Nàng có thể ra tay từ Liễu gia?
“ Xảo nhi, mời từ thái y đến một chuyến.” Có một số việc nàng phải dựa vào Từ thái y.
Từ thái y đến rất nhanh,, Tử Oánh chống đỡ thân thể xuống giường thi lễ “ Từ đại ca, nửa năm nay ít nhiều nhờ người chiếu cố, Thẩm tam nương không biết báo đáp thế nào.”
Từ thái y bị dọa nhảy dựng vội hành lễ “ Nương nương, xin hãy mau đứng lên, người làm vậy là tổn thọ của vi thần a? Huống hồ gia phụ luôn dặn dò phải chiếu cố nương nương, ngày đó cũng là Tân lão gia cứu gia phụ một mạng, phần ân tình này dù Từ gia làm trâu làm ngựa cho nương nương cũng phải làm.”
Tử oánh không đoán được ngoại tổ phụ của nàng lại cứu phụ thân của Tử thái y, nàng đối với ngoại tổ phụ không hiểu nhiều lắm, nghĩ đến thời còn trẻ ngoại tổ phụ cũng là nhân vật oai phong một cõi.
“ Như thế thì là Tam nương không khách khí với từ đại ca. Nghe nói gần đây Nhị hoàng tử không chịu ăn uống, thường hay khóc nháo, đại ca có biết là chuyện gì không?”
“ Nhị hoàng tử tuổi còn nhỏ nên khẩu vị không tốt hay khóc nháo là chuyện thường” Đây là nói lên không có ý hại người.
“ Nếu ăn quả sơn trà thì thế nào?”
Từ thái y nhìn thoáng qua Tử Oánh “ Nhị hoàng tử còn nhỏ nếu ăn sơn trà sẽ có bệnh trạng giống như bây giờ, không ăn được gì, còn nôn mửa.”
“ thai của Tuyết phi thì sao?”
“ tâm tư Tuyết phi tích tụ dẫn đến thai tượng không ổn. Lại dùng dược lung tung để bồi bổ, làm cho thân mình suy yếu, chỉ sở đến lúc đó chỉ có thể giữ lại một.”
Thở dài, nữ nhân trong cung đều không dễ dàng “ Thai của ta có thể giữ được bao lâu?”
“ Nhiều nhất là hơn một tháng nữa, đến mười năm bắt buộc phải đưa ra. Thỉnh nương nương sớm quyết định.”
“ Còn một chuyện thỉnh Từ thái y hố trợ, điều tra Liễu gia của Quý phi.”
“ Vi thần sẽ tận lực.”
Nằm trên sạp, nàng đau lòng lại không khóc được nên trong lòng rất khó chịu.
không biết giờ này hắn đang làm gì? Dù sao cũng không ngủ được, nàng gọi Đào nhi “ Ngươi làm chút canh mang đến cho Hoàng Thượng, không cần cầu kỳ, cho nhiều đường một chút.”
Nàng nhớ Chi Hoa nói hắn thích đồ ngọt.
“ Nếu Hoàng Thượng biết nương nương thương nhớ người như vậy, nhất định sẽ rất cao hứng.” Đào nhi che miệng cười treey ghẹo.
“ Còn không mau đi.” Tử Oánh làm bộ muốn đứng lên, làm Đào nhi sợ vội vàng đỡ nàng nằm xuống..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...