Trọng Sinh Hào Môn Nữ Học Bá Đại Chiến Thương Trường


Bởi vì bà cụ Cố quá tức giận nên trực tiếp nói ra những lời mà Cố Tiêu Tiêu nói lúc nãy.

Đương nhiên là bà ta không thật sự muốn đuổi 2 mẹ con Cố Mạn đi mà chẳng qua chỉ là hù dọa bọn họ một chút thôi.Cố Tiêu Tiêu ở bên cạnh nghe thấy vậy thì nhướng mày, có chút cười trên sự đau khổ của người khác.“Mẹ…” Cố Mạn bất lực kêu lên, bà muốn phản bác nhưng mà bà đã nức nở không nói nên lên.Cố Ninh lập tức cầm lấy điện thoại từ trong tay Cố Mạn đưa lên tai rồi lạnh lùng nói: “Bà già, tôi cứ không xin lỗi thì sao nào? Muốn đuổi 2 mẹ con chúng tôi ra khỏi nhà chính đúng không! Được thôi! Chúng tôi dọn đi là được.

Nhưng mà bà nhớ rõ những lời bà nói ngày hôm nay, tôi - Cố Ninh không phải là cháu ngoại của nhà họ Cố các người.


Sau này các người dù là có chuyện gì cũng không liên quan đến tôi.”Cố Ninh nói xong thì hung hăng cúp điện thoại.Cố Mạn cũng không ngăn cản hay chỉ trích hành động của Cố Ninh, bà vô cùng thất vọng với thái độ mà Bà ngoại Cố đối xử với hai người.Mà ở bên kia, Bà ngoại Cố nghe những lời nói vô lễ của Cố Ninh lại còn dám cúp điện thoại của bà ta thì tức giận đến run rẩy, mắng to đồ con hoang.“Lệ Quyên, nếu như ngày mai 2 mẹ con Cố Mạn không dọn ra khỏi nhà chính thì sai người đem 2 mẹ con bọn họ đuổi ra khỏi nhà chính.” Vốn là Bà ngoại Cố cũng chỉ muốn hù dọa bọn họ một chút để Cố Ninh đi xin lỗi Cố Tiêu Tiêu.Nhưng mà bây giờ sau khi nghe những lời nói giận dữ của Cố Ninh thì bà ta quyết định đuổi hai người cút khỏi nhà chính.Lúc này Cố Tiêu Tiêu vô cùng hưng phấn, Lâm Lệ Quyên cũng vui vẻ khi thấy người khác gặp nạn, hoàn toàn không hề cảm thấy có lỗi với 2 mẹ con Cố Mạn.Ở bệnh viện.“Mẹ, mấy ngày tới chúng ta tạm thời ở trong bệnh viện đi! Trưa mai con sẽ về nhà chính bên kia đem những đồ vật quan trọng mang đến đây.

Mấy ngày này con sẽ nhanh chóng chọn được nhà mới, mua xong thì chúng ta lại chuyển qua đó.” Cố Ninh nói.Mặc dù Cố Ninh đã quyết định mua nhà ở khu biệt thự Phượng Hoa, nhưng bởi vì cuối tuần này cô muốn đi thành phố G để kiếm tiền trước rồi khi quay về mới mua cho nên lấy lý do tìm một căn nhà tốt để trì hoãn.“Được.” Bây giờ Cố Mạn chuyện gì cũng nghe Cố Ninh.Bởi vì Cố Mạn ở trong phòng bệnh VIP cho nên có y tá đặc biệt phục vụ ăn uống, lại có thêm An Thiến đặc biệt quan tâm chăm sóc nên Cố Ninh không cần phải lo lắng.Vậy nên sáng ngày hôm sau cô đến trường học.Cố Tiêu Tiêu cũng đến trường học từ sớm, cô ta không thể chờ đợi được để bỏ đá xuống giếng* với Cố Ninh.*bỏ đá xuống giếng: thấy người gặp nguy thừa cơ hãm hại, gây thêm rắc rối.Mặc dù chuyện ngày hôm qua làm cho Cố Ninh cảm thấy rất tức giận nhưng mà cũng không bị ảnh hưởng gì.


Sáng sớm đã cùng với Mục Khê và Vu Mễ Hi chạy bộ, lần này còn có cả ba người Hách Nhiên, Tần Tử Huân và Trương Thiên Bình.Về việc chạy bộ buổi sáng, Cố Ninh không cố ý yêu cầu bọn họ phải chạy bao nhiêu vòng.

Bởi vì bọn họ không cần yêu cầu đã tự mình chạy đến khi không thể chạy nổi nữa mới thôi.Ba người Hách Nhiên đã có căn cơ vững chắc, thậm chí còn tốt hơn Mục Khê.Cố Tiêu Tiêu đang chìm đắm trong sự đắc ý của bản thân không hề phát hiện sắc mặt của mấy người Mục Khê không tốt, khi vừa nhìn thấy Cố Ninh thì ngay lập tức cười trên sự đau khổ của người khác nói: “Cố Ninh, tôi kêu cô xin lỗi tôi thì cô không chịu lại còn quát bà nội.

Giờ thì tốt rồi, bà nội nói 2 mẹ con các người phải dọn ra khỏi nhà chính ngay hôm nay nếu không thì sẽ cho người đuổi các người ra khỏi nhà chính.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận