Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Âu Dương Thiên Thiên đi ra khỏi Âu Dương gia, cô ngồi lên xe, thẳng tiến trở về nơi ở của Âu Dương Vô Thần. Lượt về này, vì Sherry muốn an toàn, nên đã đổi chỗ ngồi với tài xế, làm tay lái ngồi chung một xe với Âu Dương Thiên Thiên.

Trên đoạn đường đi, Âu Dương Thiên Thiên ngồi im lặng ở phía sau, Sherry nhìn qua gương chiếu hậu, thấy nét mặt cô suy tư, mím môi gọi:

- Nhị tiểu thư!

Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, chớp mắt hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Sherry rút trong túi áo vest ra một chiếc USB, hướng phía cô đáp:

- Thứ này, cô đưa tôi trước khi đến Âu Dương gia, bây giờ chúng ta trở về rồi, tôi nghĩ cô nên cầm lại nó.

Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt nhìn chiếc USB, vốn dĩ đó là vũ khí mạnh nhất của cô, định là để lấy ra làm bằng chứng buộc tội Âu Dương Hạ Mạt nhiều lần bày trò hãm hại cô từ nhỏ đến lớn, nếu trong trường hợp Âu Dương Chấn Đông không chịu giao quyền thừa kế. Và cũng là cho ba cô thấy được bộ mặt thật của Âu Dương Hạ Mạt, để ông ấy cân nhắc ý định giao quyền thừa kế cho người khác.

Thế nhưng... sự việc lại chuyển biến không như cô dự đoán, vậy nên thứ này vẫn chưa được đem ra. Âu Dương Chấn Đông vẫn chưa thể biết bộ mặt thật của Âu Dương Hạ Mạt.

Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, mím môi nói:

- Tạm thời cô cứ để đó đi, tôi không thích giữ vật quan trọng bên mình, đến lúc nào đó tôi cần dùng, sẽ lấy từ cô.


Sherry nghe xong, gật đầu thu tay về, bỏ lại USB vào trong túi áo của mình.

Âu Dương Thiên Thiên hướng mắt ra ngoài cửa sổ, cô quay trở lại với những suy nghĩ của riêng mình.

Rốt cuộc, chuyện mà ba cô đang che giấu là gì? Tại sao Âu Dương Hạ Mạt lại muốn nói ra, trong khi Bạc Tuyết Cơ và Âu Dương Chấn Đông lại kiên quyết không cho phép?

Chuyện đông trời liên quan đến cô đó... có thể là gì đây?

========================

Ở căn biệt thự của Âu Dương Vô Thần, Eira vẫn đang loay hoay với chiếc hộp bưu phẩm.

Cô cầm nó lên, xem khối trọng lượng của vật bên trong, để thử đoán xem thứ đó là gì. Nhưng chiếc hộp không quá nặng cũng không quá nhẹ, không phải rỗng cũng không phải đầy, lúc lắc lên lại không phát ra tiếng va chạm gì, làm cô không thể liên tưởng được.

Bỏ lại chiếc hộp xuống bàn, Eira thả tay ra, nhìn một lượt xung quanh, lúc này, đột nhiên cảm nhận trong lòng bàn tay ẩm ướt, cô xòe ra nhìn, liền thấy một vệt máu đỏ tươi.

Eira nhíu mày, tự hỏi vết máu này ở đâu ra, rồi một suy nghĩ vụt qua, cô ngước mặt lên, nhìn lại chiếc hộp bưu phẩm, lần này căng mắt quan thật kĩ, cuối cùng cũng tìm thấy chỗ đáng nghi.

Trên vết băng dính của hộp bưu phẩm, có dính một vệt máu không quá lớn.

Eira đưa tay sờ vào vệt máu dính trên đó, phát hiện nó còn ướt, lại có độ dính nhất định, đoán chắc nó chỉ vừa mới xuất hiện, còn chưa kịp khô.

Nhưng mà... điều quan trọng là.... tại sao lại có máu dính trên bưu phẩm chứ?

Nghĩ nghĩ, Eira ngước đầu lên, cô lùi lại một bước, tránh xa chiếc hộp giấy, nheo ánh mắt suy đoán.

Khoan đã, không lẽ... bên trong đó... có thứ liên quan đến vệt máu này? Hay nói một cách khác, là thứ đặt trong hộp bưu phẩm, có khả năng đã tạo nên vết máu, đúng chứ?

*10 chương trả xong rồi nha, đăng vào lúc 3h sáng thế này không biết còn ai đọc không, mà thôi kệ, tỉnh dậy mọi người đọc cũng chưa muộn. 3 ngày tới bắt đầu tính từ hôm nay (15-16-17/12), đủ 190k phiếu, Tiêu bão 25 chương nha, trong ba ngày đó sẽ lên 5 chương, hai ngày đầu tiên (15-16) mỗi ngày 2 chương và một ngày cuối (17) một chương. Như vậy là tổng cộng 30 chương bão nha. Cầu chỉ hơn 7k phiếu thôi (cụ thể là 7.5k phiếu) nên mọi người hãy cố gắng để được bão nhé.*

Chương 670: Người Hầu Đường Gia!

Âu Dương Thiên Thiên đi ra khỏi Âu Dương gia, cô ngồi lên xe, thẳng tiến trở về nơi ở của Âu Dương Vô Thần. Lượt về này, vì Sherry muốn an toàn, nên đã đổi chỗ ngồi với tài xế, làm tay lái ngồi chung một xe với Âu Dương Thiên Thiên.

Trên đoạn đường đi, Âu Dương Thiên Thiên ngồi im lặng ở phía sau, Sherry nhìn qua gương chiếu hậu, thấy nét mặt cô suy tư, mím môi gọi:


- Nhị tiểu thư!

Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, chớp mắt hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Sherry rút trong túi áo vest ra một chiếc USB, hướng phía cô đáp:

- Thứ này, cô đưa tôi trước khi đến Âu Dương gia, bây giờ chúng ta trở về rồi, tôi nghĩ cô nên cầm lại nó.

Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt nhìn chiếc USB, vốn dĩ đó là vũ khí mạnh nhất của cô, định là để lấy ra làm bằng chứng buộc tội Âu Dương Hạ Mạt nhiều lần bày trò hãm hại cô từ nhỏ đến lớn, nếu trong trường hợp Âu Dương Chấn Đông không chịu giao quyền thừa kế. Và cũng là cho ba cô thấy được bộ mặt thật của Âu Dương Hạ Mạt, để ông ấy cân nhắc ý định giao quyền thừa kế cho người khác.

Thế nhưng... sự việc lại chuyển biến không như cô dự đoán, vậy nên thứ này vẫn chưa được đem ra. Âu Dương Chấn Đông vẫn chưa thể biết bộ mặt thật của Âu Dương Hạ Mạt.

Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, mím môi nói:

- Tạm thời cô cứ để đó đi, tôi không thích giữ vật quan trọng bên mình, đến lúc nào đó tôi cần dùng, sẽ lấy từ cô.

Sherry nghe xong, gật đầu thu tay về, bỏ lại USB vào trong túi áo của mình.

Âu Dương Thiên Thiên hướng mắt ra ngoài cửa sổ, cô quay trở lại với những suy nghĩ của riêng mình.

Rốt cuộc, chuyện mà ba cô đang che giấu là gì? Tại sao Âu Dương Hạ Mạt lại muốn nói ra, trong khi Bạc Tuyết Cơ và Âu Dương Chấn Đông lại kiên quyết không cho phép?

Chuyện đông trời liên quan đến cô đó... có thể là gì đây?


========================

Ở căn biệt thự của Âu Dương Vô Thần, Eira vẫn đang loay hoay với chiếc hộp bưu phẩm.

Cô cầm nó lên, xem khối trọng lượng của vật bên trong, để thử đoán xem thứ đó là gì. Nhưng chiếc hộp không quá nặng cũng không quá nhẹ, không phải rỗng cũng không phải đầy, lúc lắc lên lại không phát ra tiếng va chạm gì, làm cô không thể liên tưởng được.

Bỏ lại chiếc hộp xuống bàn, Eira thả tay ra, nhìn một lượt xung quanh, lúc này, đột nhiên cảm nhận trong lòng bàn tay ẩm ướt, cô xòe ra nhìn, liền thấy một vệt máu đỏ tươi.

Eira nhíu mày, tự hỏi vết máu này ở đâu ra, rồi một suy nghĩ vụt qua, cô ngước mặt lên, nhìn lại chiếc hộp bưu phẩm, lần này căng mắt quan thật kĩ, cuối cùng cũng tìm thấy chỗ đáng nghi.

Trên vết băng dính của hộp bưu phẩm, có dính một vệt máu không quá lớn.

Eira đưa tay sờ vào vệt máu dính trên đó, phát hiện nó còn ướt, lại có độ dính nhất định, đoán chắc nó chỉ vừa mới xuất hiện, còn chưa kịp khô.

Nhưng mà... điều quan trọng là.... tại sao lại có máu dính trên bưu phẩm chứ?

Nghĩ nghĩ, Eira ngước đầu lên, cô lùi lại một bước, tránh xa chiếc hộp giấy, nheo ánh mắt suy đoán.

Khoan đã, không lẽ... bên trong đó... có thứ liên quan đến vệt máu này? Hay nói một cách khác, là thứ đặt trong hộp bưu phẩm, có khả năng đã tạo nên vết máu, đúng chứ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận