Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Âu Dương Thiên Thiên kinh ngạc nhìn Kỳ Ân rơi nước mắt, cô ngay lập tức chạy lại, lo lắng lên tiếng:

- Kỳ Ân, cô làm sao vậy? Tại sao lại khóc?

Ánh mắt Kỳ Ân ngập nước, cô ấy không trả lời câu hỏi của Âu Dương Thiên Thiên, cũng không lên tiếng nói gì, đôi con ngươi vô hồn không chút màu sắc, toàn thân đều đứng bất động, hệt như bị ai đó rút đi sự sống vậy.

Elsa cũng bất ngờ không kém, cô tiến gần tới, lay lay người phụ nữ, hỏi:

- Kỳ Ân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Anna đã nói những gì?

Nhưng mà, dù Elsa và Âu Dương Thiên Thiên có ra sức gọi như thế nào, người phụ nữ cũng không hề có dấu hiệu đáp lại, thậm chí đến mắt cũng không chịu nhìn họ.

Âu Dương Thiên Thiên lau nước mắt trên má Kỳ Ân, đau lòng lên tiếng:

- Kỳ Ân, cô nói đi, đừng làm tôi sợ.

"Cạch" - Khẩu súng trên tay người phụ nữ rơi xuống đất, Elsa và Âu Dương Thiên Thiên thấy vậy, chỉ biết nhìn nhau, không biết phải làm gì.


Đúng lúc này, tiếng bước chân và la hét kéo đến, Elsa quay đầu, thấy đám Mafia đã đuổi tới gần, cô hoảng hốt nói:

- Nhị tiểu thư, chạy đi, nhanh lên!

Âu Dương Thiên Thiên cắn môi, cô cúi người nhặt chiếc súng dưới đất lên, rồi nắm lấy tay của Kỳ Ân kéo đi.

Elsa chạy theo sau, vừa chạy vừa ấn nút bộ đàm của mình, hét:

- Anna, cô đâu rồi, Anna!!!

"Pằng pằng pằng" - Tiếng súng từ phía sau vang lên dày đặc, Âu Dương Thiên Thiên cúi đầu, vừa né vừa di chuyển thật nhanh về phía trước.

- Chết tiệt! - Elsa chửi thề một tiếng, cô tháo bộ đàm trên tai ra, vứt xuống đất, sau đó giật lấy bộ đàm của Kỳ Ân, gắn lên tai của mình, hét tiếp một lần nữa:

- Khốn kiếp Anna, mau nói chuyện cho tôi!!

- Rè.... rè.... Kỳ Ân....Kỳ Ân. - Sau tiếng hét của cô gái, một giọng nữ vang lên, Elsa nghe thấy, vội nói:

- Anna, tôi là Elsa, nói cho tôi biết phải chạy đường nào, mau lên!

Cô gái đầu bên kia nghe thấy, ngay lập tức đáp:

- Rẽ trái, vào trong chỗ hốc tường đó.

Elsa nghe xong, liền nắm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, kéo cô qua một bên:

- Nhị tiểu thư, hướng này!

Mắt Anna đảo liên tục trên màn hình máy tính, cô mấp máy môi, lên tiếng:

- Đi thẳng sẽ có ba ngã rẽ nữa, bỏ ngã đầu bên phải, vào ngã rẽ thứ hai bên trái đi.


- Tiếp tục rẽ trái, cách hai hốc tường nữa thì rẽ phải.

Elsa và Âu Dương Thiên Thiên chạy theo lời của Anna nói, dần dần, tiếng súng phía sau cũng nhỏ dần đi, đám người Mafia đó dường như đã không thể đuổi theo kịp. Thế nhưng hai người vẫn không chủ quan, tiếp tục chạy.

Mục tiêu của bọn họ là thoát ra khỏi nơi này, chứ không phải chạy trốn khỏi bọn Mafia. Còn giây nào ở trong nhà thờ Siena, thì bọn họ sẽ còn đối mặt với nguy hiểm, tính mạng có thể bị đem ra đánh cược.

- .... Dừng lại, vào bên trong căn phòng chứa đồ nhỏ đó đi. - Anna đột nhiên nói.

Elsa phanh gấp, khiến Âu Dương Thiên Thiên và Kỳ Ân cũng dừng lại đột ngột, không nói gì, cô ngay lập tức kéo hai người vào trong theo sự chỉ dẫn của Anna.

- Có chuyện gì vậy? - Elsa nghi ngờ hỏi.

Anna liếm môi, ngón tay lướt trên bàn phím, đáp:

- Theo kính tầm nhiệt thì phía trước có một đám người, tôi sẽ đánh lạc hướng bọn chúng bằng còi báo động giả, các cô tạm thời cứ trốn ở đó đi.

Elsa nghe thấy, gật đầu trả lời:

- Được rồi.

Cô nhìn về phía Kỳ Ân và Âu Dương Thiên Thiên, nhẹ nhàng gật đầu, ra hiệu đã an toàn.


Dừng một chút, Elsa như nghĩ đến gì đó, liền lên tiếng hỏi:

- Anna, lúc nãy cô đã nói gì với Kỳ Ân vậy? Cô ấy bây giờ đang rất lạ.

Tay trên bàn phím của Anna thoáng dừng lại, cô mím môi, chợt im lặng trong giây lát. Nhưng không quá lâu, cô lại tiếp tục các thao tác của mình, tuy nhiên giọng nói đã thay đổi:

- Không phải tôi, bộ đàm lúc nãy bị nhiễu do Lữ Uyển Thành cố gắng liên lạc với tôi để báo tin, vậy nên Kỳ Ân là nghe Lữ Uyển Thành nói.

Elsa nhướn mày, hỏi tiếp:

- Lữ Uyển Thành sao? Anh ta nói gì?

- ... Anh ta báo tin.... Ellie Lennon chết rồi!

*Cho những ai không nhớ, Ellie Lennon là chồng đồng tính hợp pháp của Kỳ Ân, đã từng xuất hiện trong những chương đầu tiên của truyện (cụ thể là từ chương 83)*

****Đôi lời của tác giả: Thật ra Tiêu cũng không định nói nhưng thấy mọi người ý kiến nhiều quá nên Tiêu giải thích một chút nhé. Về chuyện bỏ phiếu, Tiêu luôn cầu 5k phiếu trong vòng 2 ngày, chưa từng hơn, và NẾU có hơn, thì nó chỉ hơn từ 100 - 300p số lẻ, chứ chưa bao giờ hơn 1 -2k phiếu cả. Tiêu cầu, là để bù lại công sức của Tiêu viết chương để bão, chứ không phải cầu không mà không làm gì. Nếu Tiêu thật sự không để ý đến phiếu, thì Tiêu sẽ không cầu, lúc đó Tiêu cũng không cần ra nhiều chương làm gì, cứ thích khi nào đăng thì đăng, thích nhiều hay ít, sớm hay muộn thì cũng được. Tuy nhiên, nếu đã cầu phiếu thì Tiêu chắc chắn bão, có thể sẽ bão trễ vì bận chuyện riêng nhưng không bao giờ thất hứa với mọi người cả. Vả lại, Tiêu cũng trả bão một nửa số chương nếu mọi người không đủ phiếu, hoặc ra thêm ngày, để mọi người kịp, Tiêu nhân nhượng và làm tốt nhất để cả hai bên cùng có lợi, chứ chưa bao giờ để các bạn chịu thiệt. Vậy nên, hãy suy nghĩ cho Tiêu một chút, Tiêu không có kể lể, cũng không có ý trách mọi người, nhưng thật sự có chút buồn khi nghe mọi người nói rằng việc Tiêu cầu phiếu là "càng ngày càng quá". Mà so ra thì hơn 5k người theo dõi truyện này, cầu 5k phiếu trong hai ngày, thì mỗi người chỉ cần bỏ 1p là đủ rồi, tuy nhiên.... có lẽ không phải ai đọc cũng bỏ phiếu nhỉ? Cảm ơn mọi người đã đọc đến đây *****


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận