Lữ Uyển Thành nghe lời của Kỳ Ân, nét mặt liền thay đổi 360 độ, ngạc nhiên nói:
- Cô chủ tương lai sao? Ý cô có phải là.... boss thích phụ nữ rồi đúng không? Thật chứ?
Kỳ Ân: "..."
Chứ từ trước đến giờ anh tưởng boss của anh thích con trai hay gì? Tính chơi gay với ngài ấy à? Hỏi kì cục!!
Cô nhướn mày, đáp:
- Chắc chắn với anh 100% là cậu chủ thích phụ nữ! Được chưa? Vậy nên, bây giờ anh là đang phục vụ cho bà Boss tương lai đó, hãy cảm thấy may mắn chút đi!
Lữ Uyển Thành há to một mồm, anh ta lắc đầu, nói:
- Tôi không thể nào tin được lại có chuyện này xảy ra, tôi đã thực sự nghĩ boss của chúng ta 26 năm cấm dục sẽ không đến gần nữ sắc, thậm chí là giới tính có vấn đề. Nhưng mà.... vẫn là lưới tình lồng lộng, tuy thưa nhưng khó thoát.
Kỳ Ân: "...."
Tự nhiên không muốn nói với anh ta nữa, cái trí tưởng tượng gì mà phong phú thế chứ?
Đổi cái câu thành ngữ của người ta cũng nghe lọt lỗ tai phết!
Kỳ Ân chẹp miệng, vỗ vai người đàn ông, lên tiếng:
- Lữ Uyển Thành, thảo nào anh cứ mở miệng ra thì ăn mắng, bị mắng là đáng lắm chứ có oan ức đâu. Về đi, tôi đi vào phục vụ tiếp bữa sáng của cậu chủ và cô chủ đây!
Dứt lời, cô xoay người đi vào trong. Để lại Lữ Uyển Thành với khuôn mặt không thể tin nổi.
Trời ơi, boss để ý phụ nữ rồi, có phải trời hôm nay sẽ rớt vàng xuống hay không đây?
Ây da ây da, có khi rớt kim cương cũng nên. Đâu đâu đi ra nhìn thử coi có không nào, rớt được là lượm liền!
Vừa nói, Lữ Uyển Thành vừa ló đầu ra phía ngoài mái đại sảnh thật, cứ như tin rằng kim cương sẽ rớt xuống.
Một người hầu vô tình đi ngang: "....."
Người này bị gì vậy??
Lữ Uyển Thành liếc mắt, nhìn nữ hầu mà ánh mắt như đèn sáng 50 Wat, liền lôi kéo cánh tay cô ta, hỏi:
- Này Anna, tôi hỏi cô, có phải cậu chủ đang ở bên trong ăn sáng với một người phụ nữ không?
Người hầu gật đầu, thành thật trả lời:
- Phải!
Nghe câu này, tâm trạng hóng hớt của người đàn ông càng lên cao, hỏi tiếp:
- Vậy.... đó có phải là... miss Boss tương lai của chúng ta hay không?
Anna: "...."
Miss Boss gì chứ, anh ít xem hoa hậu thôi anh trai!
Nữ hầu chớp ánh mắt bình thản, lên tiếng:
- Lữ Uyển Thành, anh lo việc của anh đi. Chuyện của cậu chủ hãy để ngài ấy giải quyết. Tôi phải đi làm việc đây!
Nói rồi, cô xoay người rời đi, trước khi đi còn không quên cảnh cáo người nào đang muốn đi vào bên trong đó:
- Mathan, đừng trách tôi không nhắc anh, cậu chủ cấm kị nhất là việc có người bước vào biệt thự này của anh ấy, đến thiếu gia Stefan và thiếu gia Andrew cũng không tới đây quá 5 lần, anh đừng có để mình là người đầu tiên bị đuổi khỏi nhóm an ninh đấy!
Lữ Uyển Thành chề môi, ghét bỏ đáp:
- Anna, cô đừng có trù ẻo tôi, làm tròn bổn phận vệ sĩ của mình đi!
Dứt lời, anh không thèm đếm xỉa đến cô gái đó nữa, lôi trong người mình ra một chiếc điện thoại, nhanh chóng vào trong một nhóm chat, bấm một hàng chữ:
"Anh em, có tin nóng, Boss thoát kiếp FA rồi!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...