Mặc dù người quan sát được không nhiều, nhưng sức ảnh hưởng lại không hề nhỏ. Sau hai trận chiến diễn ra chỉ trong thời gian ngắn này, tất cả mọi người quan chiến đều có thể cảm nhận được lực lượng cường đại. Tiêu thiếu gia thần bí ở Đông Nam kia càng trở nên siêu việt hơn nữa.
Một tay tạo ra thần binh vô địch, sau đó lại do chính tay hắn phá. Lang Tổ xuất hiện, đây mới là Binh thần. Thiết Trụ và Lý Cường Binh không thừa nhận không được.
Mặc dù trong lòng bọn họ cảm thấy mất mát, cũng khó chịu. Nhưng sự thật luôn là sự thật. Chỉ cần có Tiêu thiếu gia, lực lượng đi theo hắn luôn là vệ đội đỉnh cao.
Ba ngày trôi qua, trong tay Tiêu Thu Phong đã có không ít đầu mối, nhưng đều là những việc nhỏ. Chẳng qua đối với Đinh Ái Quốc mà nói, đây lại là chuyện lớn. Bởi vì cơ sở ngầm của tổ chức đó lập ở Bắc Kinh, chỉ có cái mũi rất thính của Lang Khuyển mới cảm nhận được lực lượng ba động của chúng.
Chẳng qua nếu Tiêu Thu Phong không ra lệnh, bọn họ cũng sẽ không ra tay. Chỉ báo lên trên, sau đó Tiêu Thu Phong giao cho ông bố vợ. Là đại tướng Kinh vệ quân, lão có nghĩa vụ này. Hơn nữa làm những chuyện đó sẽ thể hiện lão làm tròn chức trách.
Dạ Ưng mới thăng chức cũng tham gia hành động lần này, rửa sạch tất cả các khu vực ở Bắc Kinh. Đây cũng là trách nhiệm của Long Tổ. Bảo vệ an toàn của các tướng lĩnh cao cấp của quốc gia, đây là trách nhiệm chung.
Đối với Tiêu Thu Phong mà nói, lúc này hắn đang nằm hưởng thụ. Trừ phi vũ khí hình người và Thất Sát xuất hiện, nếu không hắn sẽ không ra tay. Thực ra cũng không có ai đáng để hắn ra tay. Chẳng qua cuộc sống này cũng không buồn chán, bởi vì hắn rất hạnh phúc.
Người bình thường ngoại trừ hai thằng bạn cứ có thời gian là chạy đến. Còn đâu mấy lão già đều bận.
Đinh lão là thống soái tối cao của quân đội quốc gia, ngày rất bận rộn. Càng huống chi lão biết được tin tức của Thất Sát từ miệng Tiêu Thu Phong, càng thêm lo lắng. Liên tiếp hạ ba lệnh, yêu cầu các quân khu tăng cường phòng ngự. Có bất cứ tình hình đặc biệt gì phải lập tức báo cáo cho lão.
Nếu ba cao thủ tuyệt thế xuất hiện, quân đội căn bản không thể đối phó bọn họ. Chẳng qua cũng may còn có Tiêu Thu Phong, lão đã đẩy được áp lực của mình đi.
Giống như khi Số một nghe báo cáo của lão đã cười cười nói: "Lão Đinh, có cháu rể như vậy, lão đúng là lãi lớn. Nếu tôi có con gái, cũng sẽ gả cho cậu ta. Chuyện lão không xử lý được, vậy giao cho hắn xử lý đi. Dù sao hắn cũng đang rảnh rỗi"
Bắc Kinh mấy ngày hôm nay rất náo nhiệt. Long Tổ và Kinh vệ quân phối hợp hành động, đạt được không ít thành tích. Mà tất cả đầu mối đều đến từ Lang Tổ. Điều này làm người ta không thể một lần nữa đánh giá lại lực lượng của Lang Tổ.
Mặc dù chỉ có hai Lang tướng hiện thân, nhưng Lang Tổ rốt cuộc có lực lượng như thế nào, sợ rằng ngoại trừ Tiêu Thu Phong ra, không ai biết được.
Đinh lão xấu hổ cười nói: "Nói cũng đúng. Gần đây còn có không ít lão già hỏi tôi về tin tức của hắn. Đều muốn giới thiệu con gái cho hắn. Nhưng tôi đều từ chối hết"
Tiêu Thu Phong có không ít phụ nữ. Hơn nữa chuyện tốt này sao có thể làm loạn. Ai cũng biết Tiêu Thu Phong rất phong lưu, cô gái nào quen biết hắn đều không tránh khỏi. Đinh lão đương nhiên từ chối.
"Cậu ta đúng là có duyên với phụ nữ. Ngay cả Thanh Linh cũng không thể tránh, huống hồ là người khác. Sau này tất cả chuyện của hắn đều phải giữ bí mật. Điểm này bộ Quốc phòng nhất định phải kiên quyết chấp hành. Lúc này sự an toàn của hắn quan trọng hơn bất cứ điều gì. Lão hiểu chứ?"
Đinh lão gật đầu, nhưng vẻ mặt lại không hề khẩn trương. Đinh lão nói: "Lão Đại, lão yên tâm, với thân thủ của thằng ranh đó, có ai có thể làm hắn bị thương. Hơn nữa Lang Tổ rất cường đại, đúng là không phải ăn chay"
Nhưng Số một vừa nghe thấy cũng không quá hứng thú, nói: "Nói như vậy, quân đội của quốc gia đều là ngồi không sao? Người ta huấn luyện một thần binh mà không ai sánh bằng. Bây giờ lại còn xuất hiện một Lang Tổ. Đinh lão, lão lúc nào có thể làm ra một Hổ vệ đội cũng tương tự như vậy?"
Đinh lão lập tức đầy mồ hôi lạnh. Lão đã cố gắng rất nhiều, nhưng nhiều nhất chỉ huấn luyện được Quân thần mà thôi. Chẳng qua rất đáng tiếc, Quân thần mà so với thần binh đúng là quá kém, chứ đừng nói Lang Tổ bây giờ. Lão cũng muốn, nhưng thực sự lão không làm được.
"Xin lỗi Lão Đại, nhiệm vụ này tôi không thể hoàn thành. Tam Long bây giờ chỉ còn một mình Long thương, hơn nữa hắn đã xin rút lui. Huống chi mấy năm nay hắn cũng chỉ huấn luyện ra mấy cao thủ Long Tổ, miễn cưỡng đạt yêu cầu. Số còn lại đều không đáng nhắc đến. Tôi tìm không được huấn luyện viên như vậy"
"Ai, nếu như Long Thần vẫn còn, hoặc là hắn có thể so sánh với con trai mình... Tiêu gia đúng là không đơn giản" Số một thở dài một tiếng, đột nhiên hỏi: "Đúng, vậy hắn đã có con chưa?"
Đinh lão ngẩn ra, thầm nghĩ: "Không phải Lão Đại có hứng thú với việc này chứ?"
Nhưng trong miệng lại báo cáo: "Có, nghe cháu gái tôi nói thì hắn có hai con gái, hai con trai. Hơn nữa có một rất đặc biệt, đó chính là do Lâm Thu Nhã – con gái Lâm gia Đông Nam sinh ở Trung Đông, thể chất rất khác lạ, mơ hồ có phong thái của võ giả. Chẳng qua nghĩ thấy cũng đúng, hàng ngày sinh hoạt trong đống cao thủ, không muốn thành cường giả cũng khó"
"Lão nói không sai. Lão Đinh, lão không huấn luyện được Hổ, bởi vì lão không cho bọn họ hoàn cảnh đó. Tiêu gia có người kế nghiệp rồi. Đúng, Mỹ Đình có chưa?"
Đinh lão vừa nghe thấy thế không nhịn được nhảy dựng lên, nói: "Lão Đại, tôi vừa nghĩ được biện pháp. Chờ Mỹ Đình sinh con, tôi sẽ nuôi một đứa. Đinh gia tôi có mỗi một đứa cháu, không thể tuyệt hậu được. Chỉ cần có huyết mạch Tiêu gia, không biết chừng lại có lực lượng Võ chi phách, dù sao cũng là một con hổ"
"Lão và lão đạo sĩ thương lượng với nhau đi. Không phải vẫn còn Tiểu Mộng sao, tốt nhất là hai người đều có cháu kế nghiệp"
Bọn họ sống đã lâu, nhưng phải suy nghĩ đến dòng họ mình. Với lực lượng huyết mạch của Tiêu gia lưu lại ở Bắc Kinh, với thực lực của hai người bọn họ, vấn đề an toàn sẽ không sao hết.
Nghe Số một nói, Đinh lão coi như đã hiểu rõ. Xem ra Số một đã tính toán với con của Tiêu Thu Phong, quả nhiên là cao minh.
Chẳng qua lúc này Tiêu Thu Phong không biết hai lão già đó đang thầm tính toán. Điều này sẽ làm cho Đinh Mỹ Đình và Mộng Thanh Linh có áp lực lớn hơn. Sinh nam, sinh nữ, đâu phải muốn là Ok.
Một tuần sau, Tiêu Thu Phong vẫn lẳng lặng tĩnh dưỡng. Nhưng thật ra Đinh lão lại rất nhiệt tình. Lúc này Tiêu Thu Phong không chỉ là cháu rể của lão, còn được lão đối xử như lợn giống.
Nếu Tiêu Thu Phong mà biết, chắc là giẫm nát mặt lão.
"Mỹ Đình, con nhìn ông xem. Ông đã già như vậy, còn có bố mẹ con nữa. Hai người đó không nghe lời gì hết. Năm đó ông bảo bọn họ sinh thêm một đứa, nhưng cuối cùng lại không. Bây giờ con nếu không muốn Đinh gia chúng ta tuyệt tử tuyệt tôn, chuyện lần trước con nghĩ như thế nào rồi?"
Chuyện này lão tuyệt đối không dám nói với Tiêu Thu Phong. Chẳng qua chỉ nói với con dâu, sau đó con dâu chuyển ý của lão cho Đinh Mỹ Đình.
Lúc này Lão Đại kích như vậy, lão không cho Mỹ Đình cơ hội từ chối, không thể làm gì khác hơn là ra vẻ đáng thương.
Đinh Mỹ Đình đúng là rất khó xử. Đinh gia chỉ có một mình nàng. Mặc dù bọn họ bây giờ không cần ai chăm sóc, nhưng con người đều già đi, hơn nữa người già dễ dàng cảm thấy cô đơn, cần người thân ở bên.
Đây là trách nhiệm của nàng. Nhưng nàng đã là vợ của Tiêu đại ca, không thể nào ở lại Bắc Kinh. Cho nên Đinh lão nói cũng có lý.
"Ông nội, được rồi, con vẫn còn trẻ mà, sau khi con sinh con, nhất định sẽ để một đứa mang họ Đinh, vậy là được mà ạ"
"Được, được, ông nội biết Mỹ Đình là bảo bối của Đinh gia. Nhất định không được làm ông thất vọng"
Ở chỗ Mộng Thanh Linh, lão đạo sĩ cũng làm việc như vậy, căn bản không thể từ chối.
Hôm đó đã quyết định trong tương lai Tiêu Thu Phong sẽ thiếu hai thằng con trai. Chẳng qua lúc này hắn lại không biết gì hết.
Đáp ứng với hai ông nội chuyện này, hai người phụ nữ cũng trở nên nhiệt tình. Ngay cả tối cũng chuyển sang ngủ chung... Tiếng rên rỉ hấp dẫn vang lên, để hai nàng thực hiện khát vọng làm mẹ.
"Ông xã, nghe Phượng tỷ nói anh rất lợi hại. Bây giờ em và Mỹ Đình sẽ bỏ đi sự xấu hổ của phụ nữ, cả hai cùng anh. Nếu bụng còn không to lên được nữa, bọn em không để ý đến anh nữa"
Hai bức tranh kiều diễm làm người ta khó từ chối. Mộng Thanh Linh và Mỹ Đình khác hẳn Vũ và Ruth, các nàng không cần đợi nữa. Mấy ngày liên tiếp, ba người trốn trong phòng thực hiện nhiệm vụ gieo giống vĩ đại nhất.
Sắc đẹp đã che giấu vẻ phóng túng trong lòng nàng. Ngay cả Hoắc Thẩm Hà cũng phát hiện ra hai cô con dâu của mình gần như đêm nào cũng ngủ với con trai. Điều này làm cho bà là mẹ cũng có chút lo lắng, không ngừng tẩm bổ một ngày ba lần. :
Trẻ tuổi phóng túng là chuyện bình thường. Nhưng cơ thể cũng rất quan trọng. Hơn nữa bọn họ ân ái thì không lâu nữa Tiêu gia lại có thêm cháu, đây cũng là chuyện tốt.
Lần đầu tiên khi ba người cùng chung một giường, hai nàng có chút xấu hổ. Nhưng đối với Tiêu Thu Phong mà nói, hắn không kinh ngạc. Trước kia Phượng Hề và Liễu Yên Nguyệt cũng thế mà.
Nhưng đối với hai nàng Mộng Thanh Linh mà nói, nó còn xấu hổ hơn hôm đầu tiên. Chẳng qua sau mấy lần, hai người đã quen. Chỉ cần có tin tức tốt, như thế này cũng đáng giá.
Hai nàng không biết được, chỉ cần Tiêu Thu Phong muốn cho hai nàng có thai, đó là chuyện rất đơn giản.
Chẳng qua hưởng thụ hai nàng *** cùng lúc, là đàn ông sẽ không từ chối.
"Nào, Mỹ Đình, chỉ cần kiên trì một tháng, anh đảm bảo chuyện em muốn sẽ thành công" Vừa nói, tay đã sờ sờ lên da thịt trắng nõn của nàng...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...