Đối mặt với sự cường thế của Tiêu Thu Phong, không ai dám ngẩng đầu cả, ngay cả tổng thống cũng được vài tùy tùng thân cận bảo vệ, chật vật tránh né, để lại một mình Nghị Trưởng đối mặt, trên đời này không có lợi ích nào quý giá bằng cái mạng của chính mình.
Lang tổ ở ngoài quấy rối, Tử Dao thì đứng ở cửa dùng kiếm khí phong tỏa nơi này lại, mục tiêu của Tiêu Thu Phong chỉ có một người, chính là Nghị Trưởng, ba đợt tấn công, đã để lại trong này mấy chục cái xác, máu chảy thành sông, cả đại sảnh đã thành một biển máu.
Ngoài cái này ra, thì không còn một dấu hiệu nào khác.
"Đã có gan xâm lấn phương đông, vậy thì đám Mafia bọn mày, sẽ phải nhận sự giáo huấn của máu, Nghị Trưởng, bây giờ đến lượt mày, tao cho mày chọn một phương án trước khi chết, cho mày một trận chiến"
Không ai có thể ngăn cản được bước chân của Tiêu Thu Phong, mỗi lần hắn tiến một bước,thì lại có mấy người của Mafia ngã xuống, rồi từ từ, những người phía sau lưng Nghị Trưởng ngày càng ít, mà bọn chúng đã bị dồn đến góc tường, không còn đường lui.
Người ở địa vị càng cao, thì càng sợ chết, khuôn mặt lạnh lùng lúc bình thường của Nghị Trưởng, đã tràn đầy sự kinh hoảng, đã bó tay chịu chết, tuy rằng hắn ta cũng là cao thủ, nhưng hắn hiểu được, bản thân không phải là đối thủ của người đàn ông này, cái gọi là kế hoạch xâm lấn phương đông, giờ phút này xem ra, cũng chỉ như một trò đùa.
Một cái nháy mắt, vài thành viên Mafia còn lại đã chụp lấy những tay phóng viên còn đang hoảng loạn, quát: "Không được lại đây, bằng không những người này sẽ chết"
Tiêu Thu Phong cười, thật không ngờ, kỹ xảo như vậy mà Mafia cũng dám dùng trước mặt hắn, dùng những người này ra uy hiếp hắn, thật sự có tác dụng sao?
Một đao khí hư vô, đã lăng nhiên bổ tới, tên Mafia đang dùng con tin làm lá chắn kia bị một đao chặt làm hai nửa, nhìn thấy thảm trạng này, người phóng viên kia kêu lên một tiếng rồi ngất xỉu.
"Nhân phẩm ti tiện như vậy, căn bản là không xứng đánh với ta, chịu chết đi!"Muốn cho hắn một cái chết có ý nghĩa, giống một thằng đàn ông, thật không ngờ, chỉ vì cơ hội sống, mà bọn chúng lại dùng con tin để uy hiếp, thật sự là sống thêm một phút cũng là lãng phí, thân hình của Tiêu Thu Phong biến ảo, đã động.
Năm tiếng hét thảm vang lên, những tên đang bắt giữ con tin trong tay chưa kịp phản ứng gì, đã bị đánh nát sọ, tuy rằng loại giết chóc này có phần hơi tàn nhẫn, nhưng đối với những kẻ đã bắt cóc con tin như vậy, thì đã rất nhẹ nhàng rồi.
"Mày có biết tao là ai không, minh hữu của tao chính là Ma Tôn của Hắc Dạ. Mày có thể tưởng tượng hậu quả khi giết chết tao không?"Đến giờ phút này, chỉ còn lại một mình hắn, thậm chí ngay cả dũng khí động thủ cũng không có, mặc dù để ngồi lên được cái ghế này, hắn cũng phải bước đi trên con đường của xương và máu. Nhưng thủ pháp giết người của người đàn ông này, quả rất kinh hãi thế tục, phá vỡ tất cả sự kiên định của hắn.
Lạnh lùng cười, Tiêu Thu Phong đã đá một cước lại, Nghị Trưởng thấy Tiêu Thu Phong không nói câu nào mà đã động thủ, dưới sự kinh hãi, cũng đã nhảy vọt lên tránh né, nhưng một cước kia, như lôi kích đá tới, đến giữa ngực hắn.
Một cước này mang theo lực lượng của thần, đã xuyên thấu ngực hắn, máu tươi ào ạt chảy ra, thân thể thì lao thẳng vào vách tường, giống như một khúc lạp xưởng vậy. Đập vào thành một đống bầy nhầy.
Đợi đến khi Tiêu Thu Phong và Tử Dao đi ra, vệ đội nơi này, đã dừng công kích. Lần tấn công trước, dưới sự giết chóc của Lang tổ, đã chết không ít người. Sau khi biết được ý đồ của Tiêu Thu Phong, cùng với thân phận của Nghị Trưởng. Tại sao phải bảo vệ cho một tên thủ lĩnh hắc bang độc ác tàn bạo chứ, hơn nữa kẻ địch lần này quá cường đại. Thật sự là mất nhiều hơn được, cho nên chỉ vây mà không công, giảm bớt tổn thất.
Lúc nhìn thấy Tiêu Thu Phong và Tử Dao bước ra, bọn họ tự giác lui thành một con đường, để cho bọn họ rời đi. Có lẽ họ đã biết rằng, cho dù có nhiều binh lực hơn nữa, cũng không thể ngăn cản được nhũng người này, không bằng cứ "lùi một bước trời cao biển rộng".
Mặc kệ là chính phủ che dấu thế nào, thì các phóng viên tận mắt chứng kiến sự việc ở đây, đều đem chuyện này làm ầm ra bên ngoài. Sự báo thù của hắc bang thế giới, đụng chạm đến giới chính trị của Đài Loan, có thể xem như đây là một sự châm chọc. Huống chi, những người này còn thêm mắm muối vài, nói rằng với lực lượng của phủ tổng thống, cũng không thể khống chế được.
Một khu vực như vậy, làm gì còn cảm giác an toàn, những nhà đầu tư, những người du lịch, đều đã mất đi sự tin tưởng với Đài Loan.
Thanh trừ Cao Lão bang, coi như là làm chuyện tốt cho dân chúng Đài Loan, mà Lang tổ cũng đã đuổi giết toàn bộ dư nghiệt của Mafia, tiêu diệt hắc bang quốc tế cuối cùng và lực lượng của chúng tại phương đông.
Cũng giống như hiện trường giết chóc khi đó, và cũng là một chuyện gây chấn động trên toàn thế giới.
Một tuần sau, khi bầu không khí náo nhiệt nơi này còn chưa chấm dứt, thì nhóm người Tiêu Thu Phong đã lặng lẽ rời khỏi Đài Loan.
Lần này đến đây, tốn hết nửa tháng, hủy diệt lực lượng của Mafia, Nghị Trưởng đã chết, cũng giống như ba mươi năm trước, Mafia buộc phải ẩn thân mấy chục năm nữa, chậm rãi nghỉ ngơi lấy lại sức.
Tất cả lực lượng bây giờ, chỉ cần đối mặt với Thất Sát, vậy là đủ rồi, nghe nói Thất Sát vì tu luyện vũ khí hình người, nên mới có thể ẩn thân lâu như vậy. Nghĩ đến ngày hắn ta xuất thế, cũng là lúc vũ khí hình người đại thành, trời đất sẽ một lần nữa đổi màu.
Trong thời điểm Tiêu Thu Phong trở về HongKong, thì ở trong một sơn trai của tổng bộ Hắc Dạ tại HongKong, một thân ảnh quỷ dị chậm rãi bay vào, nhìn tóc tai bù xù, vô cùng thê thảm, chính là Ma Tôn Tham Lang ngày đó ở Trung Đông bị Tiêu Thu Phong đánh cho tan xương nát thịt, chỉ còn lưu lại một nguyên thần chạy trối chết. - https://truyenfull.vn
Hắc Dạ ở Trung Đông thảm bại, đến HongKong thì bị chặn giết, đã trở nên hoang tàn vô cùng, nhưng bây giờ, trong cái sơn trai trống rỗng kia, vẫn còn có một kẻ lén lút ở đó, là một người đàn ông đã lâu chưa từng lộ mặt, và ai cũng tưởng rằng đã chết.
Hắn chính là Bộ Xà!!!
Ba năm trước, hắn nhận lệnh của Cảnh Trưởng cũ, bí mật đến Đông Nam, chuẩn bị quấy nhiễu Tiêu gia, nhưng thật không ngờ, hắn còn chưa kịp động thủ, đã nhận được tin Cảnh Trưởng bị giết, một nhiệm vụ nguy hiểm như vậy, hắn đương nhiên từ bỏ, giữ được tính mạng mới là điều quan trọng nhất.
Hành trình đến HongKong lần này, hắn ở trong đại bản doanh, mấy này trước, nhận được tin Cảnh Trưởng mới và toàn quân bị tiêu diệt, bang chúng còn sót lại, kẻ thì trốn người thì bỏ chạy. Chỉ còn mình hắn, vẫn ở đây xem thứ gì đáng giá để cuỗm đi. Xem ra, muốn sống tại Châu Á là điều không thể rồi, trộm ít tiền, tìm đến một quốc gia nào đó, im lặng sống hết cuộc đời.
Đối với sự hiểu biết về Tiêu Thu Phong của hắn, chỉ cần bị túm được, tuyệt đối sẽ không còn mạng. Hơn nữa, thế lực ở Đông Nam đã càng lúc càng trở nên cường đại, chỉ một mình hắn, muốn đánh rắm cũng không làm được.
Không biết là khi nào, khi hắn tập trung tinh thần tìm kiếm, thì cái bóng đen đã lặng lẽ tiến đến gần, nhìn thấy thể chất của Bộ Xà rất bình thường, bóng đen lặng lẽ thở dài, vốn định mình một thân thể thích hợp, nhưng không ngờ, kết quả lại là một tên phế vật.
Hành trình hai tháng này, đã làm cho nguyên thần của Tham Lang cần một nơi ký sinh cấp bách, vì thế bây giờ cũng không còn lựa chọn nào khác.
Tiếng thở dài này, đã bị Bộ Xà nghe được, hắn nhanh chóng quay đầu lại, quát: "Là ai?"Nhưng sau lưng lại không có gì cả.
Chính vào lúc đó, một giọng nói lạnh như băng truyền đến từ không khí: "Bản Ma Tôm muốn mượn thân thể của ngươi, đây chính là phúc khí của người tu được kiếp trước"
Cái bóng nhoáng một cái, đã lao vào lòng ngực của Bộ Xà, giống như một luồng không khí lạnh vậy, mạnh mẽ xuất hiện ở gân mạch tứ chi của hắn, từ từ khống chế tư tưởng của hắn.
"Là ai, đi ra, đi ra... cứu mạng..."Âm thanh khủng bố, mang theo một sự chiếm cứ vô hình, Bộ Xà phát hiện ra ánh mắt của hắn đã chậm rãi phát sinh biến hóa, hắn thấy được thân thể của bản thân, thấy được đầu óc của bản thân, thấy được ánh mắt của mình tản ra một khí tức âm lãnh.
Hắn bị người ta đuổi khỏi thân thể của chính mình, linh hồn phiêu động, "tân Bộ Xà"đã nhìn "hắn"cười nói: "Bản tôn cần lực lượng sinh mệnh, tuy rằng thể chất của ngươi rất kém cỏi, nhưng bản tôn cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận"
Giơ tay lên, một cỗ ma lực màu đen, đã nắm chặt nguyên thần sinh mệnh của "hắn", làm cho một sinh năng lượng sống cuối cùng này, hoàn toàn tan ra, những gì thuộc về Bộ Xà trước kia, đã theo làn gió mà từ từ biến mất. Trong tương lai, "hắn"đã không còn tồn tại.
Còn sống, chỉ có Tham Lang, chỉ có Ma Tôn.
Ánh mắt phát ra sát khí lạnh lùng, cảm thụ được sự suy yếu của thân thể, Tham Lang phẫn nộ kêu lên: "Tiểu tử Tiêu gia, chờ Bản Tôn dung hợp xong thân thể mới, tu thành Thiên Huyễn Tuyệt của Thần Phổ, nhất định sẽ làm cho ngươi đẹp mắt"
Giờ phút này, Tiêu Thu Phong vẫn còn chưa phát hiện ra, Tham Lang bị một tay hắn hạ gục, thế nhưng vẫn có thể sống lại.
Về đến HongKong, hắn không thông báo cho chúng nữ biết, trực tiếp đi đến chổ ở của Liễu Yên Nguyệt, còn Lang tổ đương nhiên về Ngạo Thiên Minh, nhiều người như vậy, cũng không thể dẫn đi trên đường cái được!
Không giống như lần trước, phải thông báo mới được vào, Tiêu Thu Phong mang Tử Dao, nhảy vào từ trong cửa sổ, muốn tạo cho Yên Nguyệt, Vũ, Ngọc Thiền một sự bất ngờ.
Đại sảnh có thể nghe rõ giọng nói của phụ nữ, nhưng khi Tử Dao và Tiêu Thu Phong nhảy vào từ cửa sổ, là vào ngay phòng của Liễu Yên Nguyệt, cũng là cái phòng mà Tử Dao ở vài ngày trước, nhưng bây giờ, nơi này còn có một cô gái khác, hơn nữa còn có một sự trùng hợp nữa là, cô ta đang làm một việc rất... khó nói quá.
Mặc một bộ đồ lót màu trắng gợi cảm, đang đứng trước một cái gương ở đầu giường, tinh tế cẩn thận ngắm nhìn thân mình, tựa hồ như đang thưởng thức cái đẹp vậy.
Dáng người thon dài, quả thật rất xinh đẹp, chổ nào lòi thì lòi, mà chổ nào lõm thì lõm, ý nhị mười phần.
Nhưng từ trong gương, nàng ta phát hiện ra có hai bóng người, sau khi kêu lên một tiếng sợ hãi, nàng ta che lấy ngực, vội vàng quay đầu lại, cả kinh kêu lên: "Sắc lang..."
Tiêu Thu Phong cũng chấn động, thật không ngờ, tiểu nha đầu này lại xuất hiện ở HongKong, hơn nữa còn len lén đi thử đồ lót gợi tình của chị nữa chứ, không ai có thể tưởng tượng được, thế nhưng lại bị hai người này phá vỡ.
Thân hình Tử Dao vừa động, đã chắn trước mặt Tiêu Thu Phong, quát: "Không được nhìn loạn..."
Nhưng Tiêu Thu Phong đã nở nụ cười gian tà quen thuộc, nói: "Yên Hồng, thật không nhìn ra, dáng người lép xẹp trước kia của em, lại có thể nở nang như vậy, quả thật rất sống động, tốt, thật sự rất tốt!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...