Cả khu Đông Nam, giờ phút này xuất hiện một trận mưa gió.
Cái chết của Từ Lôi Bạo và sự phản bội của Bộ Xà đã làm cho Thiết Huyết Đoàn tựa hồ trở nên im lặng, không còn công kích sản nghiệp của tập đoàn Phong Chánh, nhưng Tiêu Thu Phong không dám xem nhẹ, chung quy bởi vì trước một cơn phong ba, bao giờ cũng sẽ có chút bình yên.
Điện thoại vang lên… Đây là số điện thoại riêng, ngoại trừ thần binh chiến đội ra, cũng chỉ có Bộ Xà biết.
Lần này người gọi đến đúng là Bộ Xà.
Bộ Xà gần đây rất là oai phong, trong mười mấy ngày liên tiếp xuống tay với các bang phái nhỏ, theo định lý, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết, vì có mấy tên binh vương trợ giúp nên hắn cơ hồ không tốn một tí khí lực. Mấy lão già cằn cõi ngày xưa luôn ngạo mạn thái quá giờ đây gặp hắn cũng phải tôn một câu Xà ca.
"Tiêu thiếu gia, cấp trên điều vài con chó đến, còn muốn ta đàm phán" Bộ Xà vẫn còn đang hưởng thụ cái cảm giác sung sướng này, tựa hồ như mình đã lựa chọn rất đúng, là con chó cho kẻ có tiền, còn thoải mái hơn là làm ăn mày.
Tiêu Thu Phong lạnh lùng nói: "Vậy mày cứ đàm phán với nó đi, nói xong thì tiễn đi một đoạn".
Chỉ một câu nói, nhưng Bộ Xà cũng hiểu được, Sấu Cẩu lần này… chết chắc.
Sấu Cẩu được đề danh vào trong mười hai Đường Chủ, nghe nói, lúc này hắn dẫn theo hai ngàn người, chuẩn bị chiếm lĩnh Thượng Hải.
Đối phó với một đường chủ nho nhỏ như vậy, Tiêu Thu Phong cũng không cần để ý, giờ phút này hắn chỉ tập trung vào một mục tiêu, Huyết Sát tổ, theo tin tức của Phượng tỷ thì, Huyết Sát tổ, một lực lượng khủng bố kinh khủng của Thiết Huyết đoàn đã bắt đầu hành động.
Cái này dùng để luyện binh thì quá tốt nên Tiêu Thu Phong cũng không quá vội vàng.
Sấu Cẩu thật ra cũng không gầy, mà ngược lại còn có vẻ đô con, nhưng do vóc dáng của hắn cao, nên thoạt nhìn có chút đơn bạc.
Lúc này hợp vây Xà đường cũng không chỉ có mình hắn, hắn đến nhanh bởi vì lộ trình của hắn gần nhất.
Hắn luôn luôn xem thường Bộ Xà, cái dáng ẻo lả, ốm yếu, căn bản là không xứng cùng hắn nói chuyện, cho nên hắn mời Bộ Xà đến, mục đích chính là đưa ra yêu sách.
Nếu hắn không dám đến, sẽ bị người đời cười chê lá gan nhỏ bé của mình. Nhưng nếu hắn đến, trong cái địa bàn này, có hơn hai ngàn huynh đệ của Cẩu đường vây quanh, hắn cũng chết chắc.
"Đường chủ, Bộ Xà đến…: Một người bên ngoài nhìn giống tiểu thái giám tiến vào, hướng về Sấu Cẩu bẩm báo.
Sấu Cẩu uống hết chén rượu, rồi hỏi: "Bọn chúng đến bao nhiêu người".
"Tính luôn cả Bộ Xà, chỉ có mười người".
Sẩu Cẩu vui vẻ nói: "Thằng này cũng có vài phần can đảm, bất quá lại tự tìm đến tử lộ, phân phó cho huynh đệ bên ngoài, đừng cho người khác xông vào. Chúng ta ở bên trong cứ từ từ mà chơi".
Khoảng mười phút sau, Bộ Xà chậm rãi tiêu sái bước vào, trên mặt tràn đầy vẻ tự tin, như một hán tử đã uống rất nhiều rượu mà chưa biết say. Giờ phút này, hắn vô cùng thanh tĩnh, hơn hẳn những người tại đây.
Sấu Cẩu đứng dậy, nhìn Bộ Xà và chín người thuộc hạ sau lưng, trên mặt nở một nụ cười tươi như hoa nói: "Xà huynh thật là nể mặt, đến đây, chúng ta vừa uống vừa nói chuyện".
Nhìn Bộ Xà bước đến, Sấu Cẩu cảm thấy công lao lần này đã đến tay, chỉ cần bắt tên này giao cho cấp trên, chắc chắn sẽ được rất nhiều tiền thưởng, nhưng trước hết, phải từ từ mà chơi cho đã trước.
Bộ Xà ngồi xuống, trong lòng không có được cái sự nhiệt tình như đối phương, lạnh lùng hỏi: "Sấu Cẩu, nói đi, tìm tao có việc gì, không cần phải lòng vòng, mắc *** thì cứ ***". - .
Sấu Cẩu hướng ra thằng nhóc đứng ngoài cửa, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói: "Xà huynh, không cần phải gấp như vậy, huynh đệ ta đã lâu không gặp mặt, uống một hai chén trước đã".
Trong mắt Bộ Xà chớp động một tia âm lệ, nhẹ nhàng lướt trên người Sấu Cẩu.
"Huynh đệ? Sấu Cẩu, nếu mày còn coi tao là huynh đệ, thì tao khuyên một câu, mang người của mày rời khỏi Thượng Hải, được không?"
Sấu Cẩu dù gì cũng là Đường chủ, rất là xem thường hắn, điều này hắn cũng biết.
Sắc mặt Sấu Cẩu từ từ biến đổi, thành một loại khinh thường, tựa hồ như muốn đùa cợt với Bộ Xà trước mắt, còn chưa biết tình cảnh của mình bây giờ ah, nơi này toàn người của hắn.
"Bộ Xà, làm người ai mà không mắc lỗi, nhưng đừng để nó trầm trọng thêm, chuyện của mày làm, lão nhân gia rất căm tức, nhưng chỉ cần mày hướng về nhận sai, hơn nữa nhiều anh em cầu xin cho mày, mày cũng có thể giữ được cái mạng. Nhưng không ngờ mày thật cố chấp, thật khó nói".
Bộ Xà ngay cả một tia biểu tình cũng không có, nhẹ nhàng nói: "Muốn giết tao, không dễ như vậy đâu. Chỉ sợ lúc tao về, cái vị trí đội trưởng phải thay người".
Cao ngạo, lạnh lùng, tựa như Thất bộ đoạn hồn xà.
Khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, Sấu Cẩu hình như đã rất tức giận, thân thể không nhịn được run lên.
"Bộ Xà, mấy ngày không gặp, mày thật sự điên cuồng, bất quá hôm nay mày đã đến, thì theo tao đi gặp đội trưởng, hi vọng hắn có thể lưu lại mạng cho mày".
Bộ Xà quay đầu đi, rất từ tốn nói: "Hiện giờ, tao không có hứng thú, thứ lỗi tao không thể phụng bồi".
"Mày không đi?" Vẻ mặt Sấu Cẩu đã đầy sát khí.
Bộ Xạ quay đầu lại, nhẹ nhàng hỏi: "Mày muốn giết tao?"
"Đó là do mày bức tao, người anh em, ai kêu mày phản bội Thiết Huyết Đoàn?" Nhìn bóng người ngoài cửa đã động, nghĩ rằng toàn bộ người của mình đã vây quanh đây, Sấu Cẩu cũng không cần giả bộ, lộ ra một nụ cười điên cuồng, hét lớn một tiếng: "Giết, giết toàn bộ…!"
Người bên ngoài đã bắt đầu động thủ, hai trăm người do một tay hắn bồi dưỡng, mỗi tên đều là những thằng khát máu, Sấu Cẩu tựa hồ như đã ngửi được mùi tanh của máu.
Hắn đắc ý cười, Bộ Xà cũng nở một nụ cười u ám, cái… nụ cười này, làm cho Sấu Cẩu cảm thấy không thoải mái.
Hắn rút ra một cây đao bên thắt lưng, chặt mạnh lên bàn, hướng về Bộ Xà quát: "Bộ Xà, bên ngoài đã chơi đùa vui vẻ như vậy, chúng ta cũng chơi chung cho vui, thế nào?"
"Đập gãy chân nó" Bộ Xà lui về phía sau, trên miệng lộ ra một sự vui vẻ.
Phía sau hắn, hai người đang lẳng lặng đứng, không nói gì, cũng không có bất kì động tác gì, nếu không chú ý cứ tưởng là hai cái đầu gỗ, nhưng giờ phút này, hai cái đầu gỗ đã di chuyển.
Sấu Cẩu giơ đao lên, mạnh mẽ bổ xuống, nhưng đến giữa chừng thì dừng lại, bị một người chộp lấy tay, chỉ nghe "Rắc… Rắc!" hai tiếng, Sấu Cẩu toát mồ hôi lạnh, hai đùi của hắn đã bị bẻ gãy, rất là đau đớn, nhưng hắn không kịp la lên, hình như đã không qua khỏi.
"Đường chủ, đường chủ…" Thằng nhỏ kia chạy vào, trên tay cầm cây chủy thủ, mặt đầy máu, là máu của huynh đệ nó. Ánh mắt nó chứa đầy sợ hãi, thứ mà Bộ Xà mang đến không phải người, mà là quái vật, hai trăm huynh đệ của nó như con kiến bị giẫm đập.
Nhưng đường chủ của bọn họ, giờ phút này giống như một con chó gần chết, hai chân quỳ rạp xuống mặt đất, mắt trợn tròn, nhìn thằng nhỏ miệng quát lớn: "Lý Hưng, giết bọn chúng, giết hết bọn chúng…"
Đến giờ phút này, thằng nhỏ Lý Hưng mới nhìn rõ, hai chân của đường chủ Sấu Cẩu đã bị chặt đứt.
Bộ Xà đến lại gần, lạnh lùng hỏi: "Tên mày là Lý Hưng?"
Thằng nhỏ lập tức gật đầu, nhìn gương mặt ác ma của Bộ Xà đầy sợ hãi.
"Nếu Sấu Cẩu chết, Thanh Lăng sẽ là của mày" Đây vốn là địa bàn của Sấu Cẩu, nhưng mà hôm nay, xem ra hắn khó có thể sống sót mà rời khỏi đây.
Lý Hưng đầu toát mồ hôi lạnh, hắn tuy là tâm ngoan thủ lạc, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa từng nghĩ đến việc phản bội lão đại của hắn, nhưng hắn cũng biết, giờ phút này đây chính là con đường sống duy nhất của hắn.
Sấu Cẩu túm lấy ống tay áo của hắn, nhưng chủy thủ trong tay cũng đâm nghiêng vào, hét thảm một tiếng, Sấu Cẩu từ từ đẩy hắn ra, trên bụng máu tươi đầm đìa, đỏ cả một khoảng rộng, mặc dù còn sống, nhưng chỉ còn lại một chút hơi tàn, đang nằm hấp hối.
"Mày… phản bội… tao…!"
Lý Hưng sắc mặt tái nhợt, chủy thủ trong tay đã rơi xuống đấy, Bộ Xà tiến lại gần, cười lạnh nói: "Cái này không gọi là phản bội, chúng ta chỉ là muốn sống sót, nếu có thể sống, không ai muốn đi tìm chết".
Bộ Xà đi lại gần Sấu Cẩu, ngồi xổm xuống trước mặt hắn, trong tay cầm một cái gạt tàn thuốc, hai mắt vừa chớp, đã cầm cái gạt tàn đập mạnh vào đầu Sấu Cẩu.
Máu phun, não vỡ, nhưng Bộ Xà chưa dừng lại, theo từng dòng máu là những tràng cười điên cuồng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...