Đây quả thật là một tin tốt lành, trong thời điểm Tiêu Thu Phong nặng nề nhất, như đang trong bể khổ mông lung mà vượt lên tất cả, đem những cái phiền muộn cùng sầu não vứt đi, ôm lấy Triệu Nhược Thần, trong lòng hắn chỉ còn lại sự chở che vô hạn.
"Nhược Thần, cảm ơn em"
Triệu Nhược Thần cười hihi, đưa tay vuốt mặt hắn, nói: "Anh sao vậy, giữa hai ta còn phải nói cảm ơn sao, hơn nữa, cho dù nói cảm ơn, phải là để em nói cảm ơn ông xã em yêu mến nhất mới đúng, anh cũng biết, giấc mộng này, Nhược Thần đã chờ đợi rất lâu"
Có con, có lẽ Triệu Nhược Thần đã thấy thỏa mãn, cũng đã nhận ra, nhìn người mình yêu trước mắt, nàng hạnh phúc đến nổi không muốn làm gì, chỉ muốn ôm lấy nhau, cả hai cùng sống đến răng long đầu bạc.
Có quan hệ huyết mạch, giữa bọn họ lúc đó quả thật đã có thể dùng tâm để cảm thụ tình yêu của nhau.
Hoắc gia chưa từng vui như vậy, hai ông bà Hoắc Phi Trữ cười đến híp mắt, tạm thời quên đi sự hối tiếc của hai nhà Tiêu Mộng, khi tin vui của Triệu Nhược Thần truyền ra, cơ hồ như tất cả thuốc bổ của Hoắc gia được đưa tới phòng nàng, ân cần chăm sóc, làm cho nàng rất ngượng ngùng.
Trời ơi, chỉ là sinh một đứa nhỏ thôi mà, có cần khẩn trương vậy không? Hơn nữa chỉ vừa mới có thôi, mười tháng hoài thai còn rất dài mà!
Có lẽ do hai ông bà hưng phấn, tâm tinh cũng được ký thác đi!
"Nếu tiểu Hà tỉnh lại, nhìn thấy mình có cháu, nhất định, nhất định sẽ rất cao hứng"Giờ phút này, bà lão lại nhớ đến con gái, xúc cảnh sinh tình.
Cảm nhận được sự đau thương trong lòng hai người, Tiêu Thu Phong âm thầm thề, sẽ đem tất cả giải quyết viên mãn, cứu mẹ tỉnh lại, để cho bà trở về thế gian này, hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc. Bạn đang đọc truyện được tại
"Thu Phong, chúc mừng anh"Mộng Thanh Linh nhẹ nhàng đi tới, nhỏ giọng nói: "Thật sự là làm cho tôi cảm thấy hâm mộ, phụ nữ cuối cùng đều cần phải có một đứa nhỏ, bằng không cuộc sống sẽ thiếu mất đi một phần"
Có lẽ chưa bắt đầu yêu, mà nàng cũng đã hưởng thụ hạnh phúc. Nhưng niềm vui của Hoắc gia, cũng làm cho nàng bị cuốn hút. Thì ra có một sinh mạng mới, lại có thể cho mọi người một hy vọng.
Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng gật đầu, quả thật, có con rồi, hắn cần phải càng thêm quý trọng, nói: "Thanh Linh, cô cũng có thể, sinh con dưỡng cái, là thiên tính của phụ nữ mà"
Trên mặt Mộng Thanh Linh có chút ảm đạm, nói: "Có một ngày, tôi cũng sẽ có một đứa con của chính mình"
Khi tin vui truyền ra, Dạ Ưng cũng truyền đến tin tức, xem ra trên đời này quả thật không có bí mật nào là vĩnh viễn, hắn đã tìm ra nơi ẩn thân của tử sỉ. Theo bước đầu quan sát, nơi đó đại khái có hơn ba trăm người, trừ tử sỉ ra, có không ít cao thủ của Hắc Dạ.
Vậy còn chờ cái gì nữa, Tiêu Thu Phong không một chút do dự, liền xông ra ngoài, triệu tập Lang tổ, còn có lực lượng của Đồ Thần. Về phần Lý Cường Binh, giờ phút này cần phải bảo vệ cho số Một. Thế lực ở kinh vẫn chưa yên ổn, bọn họ không thể rời biệt viện tổng thống được.
Lang tổ, Long tổ, còn có Đồ Thần, ba đại lực lượng này, đều tập hợp lại để đối phó với ba trăm cao thủ Hắc Dạ. Vậy thì Tiêu Thu Phong cũng không cần ra tay, nhưng thật sự hy vọng Cảnh Trưởng ở đó, như vậy tất cả mọi chuyện sẽ được giải quyết, bằng không đem những người này ra giết sạch, cũng xả được cơn giận mấy ngày nay của hắn.
Lực lượng của Tinh Mang, đã dung hợp không ít, cũng đã đến lúc nên thử một lần.
Theo tình báo của Dạ Ưng, Tiêu Thu Phong đầu tiên đi đến, phía sau còn có Vũ và Ruth. Về phần Triệu Nhược Thần luôn hiếu động kia, ngay cả đi nhanh cũng bị cấm, cho nên, thời gian bây giờ của nàng, hầu hết là nằm trên giường đọc sách, hoặc là cứ liều mạng ăn uống thuốc bổ.
"Thu Phong, anh đã đến rồi, tất cả bọn họ đều ở trong này, trừ tử sĩ ra, còn có rất nhiều cao thủ, bọn họ tuy rằng mượn danh nghĩa của quốc gia phương tây để ở đây, nhưng lực lượng của tử sĩ, tôi vừa nghe đã có thể phân rõ ra"
Dạ ưng nói xong, lang khuyển cũng tán thành, gật đầu nói: "Tiêu thiếu gia, không sai, em cũng ngửi được mùi của Hắc Dạ"
Khóe miệng Tiêu Thu Phong chợt cười lạnh, nói: "Tốt, vô cùng tốt"
Nói xong, thân ảnh của hắn đã biến mất, phía sau, Ruth vội kêu lên: "Này, Đồ Thần của em còn chưa định vị xong mà!"
"Nhịn lâu như vậy rồi, em cũng muốn đi phát tiết..."Lá gan của triệu nhược minh cũng không nhỏ, thân hình nhảy tới, theo vào, đuổi theo là Ruth và Vũ. Tiêu Thu Phong đã đi vào, bọn họ còn suy nghĩ cái gì nữa?
"Có lầm hay không vậy? Người còn chưa tới đông đủ đã vọt vào nơi nguy hiểm đó..."Dâm Tặc bên cạnh bất mãn nói.
Túy Quỷ lại cười cười, nói: "Thu Phong căn bản không cần phải chờ đợi, mày sợ cái gì, được rồi, mày thủ lại đây đi, ôm cây đợi thỏ đi, dạ ưng, chúng ta lên, hy vọng có thể thử thân thủ của Cảnh Trưởng"
Giữa ban ngày, có rất nhiều người vọt vào trong biệt viện riêng, Labus và Lang Khuyển cũng không ngoại lệ, dẫn theo thành viên của Lang tổ xung vào, hình thành thế vây kín, làm cho Lang Nha bên ngoài khó chịu, kêu lên: "Này, hai đứa nhóc kia, biết bọn anh cận chiến không tốt mà còn làm vòng vây lớn như vậy làm gì? Có phải không muốn chừa lại gì cho bọn anh không?"
Loại hình cận chiến như vậy, Lang Nha bình thường không tham gia, tránh cho việc chết nhãm vô ích, nhưng chỉ cần có bắn nhau, hắn lập tức trở thành vua. Vì thế, hắn chỉ có thể thủ bên ngoài, không cho người nào tiến vào, cũng không cho kẻ khác chạy ra.
Labus và Lang Khuyển bây giờ không có thời gian nói nhảm với Lang Nha, bên trong đã truyền ra tiếng chém giết, bọn họ đương nhiên không thể bỏ lỡ cuộc vui này, sau khi đột phá vòng vậy, càng tăng tốc lên.
Tiêu Thu Phong lao vào đám đông, bốn đạo Đao Tâm lực đã lấy mạng bốn tử sĩ trong nháy mắt, có lẽ khí kình cường bạo không thể ngăn cản cùng với lực lượng tinh mang đã dung hòa, sau khi nhấc tay đã có bốn cái đầu máu. Nhiều lần giết chóc rồi mà hắn chưa bao giờ có cảm giác cần phát tiết ra như vậy.
"Là ai tới?"Một tên người nước ngoài cao lớn đi ra, nhìn thấy cảnh tượng giết chóc bên ngoài, đã lạnh giọng hét lớn, mà sau lưng cũng đã xuất hiện nhiều cao thủ.
Tề kiếm của Ruth trong tay, giữa không trung vang lên tiếng "Leng keng"của phong linh, hờ hững nói: "Giết mày!"
"Là ngươi, Phong Linh!"Sau lưng tên nước ngoài kia, là một lão già, bộ dáng của một thân sĩ, nhìn chằm chằm Ruth, trong mắt hiện rõ sát ý cuồn cuộn, ông ta hiểu rõ, Phong Linh xuất hiện, đại biểu cho tử vong.
Tiêu Thu Phong bước lại từng bước, nhìn chằm chằm lão già kia, trong đầu chợt hiện lên một gương mặt, giờ phút này, hắn đã nhớ ra thân phận của lão già: "Mày chính là thân sĩ của Hắc Da, thật sự là đến mà không tốn công phu, không biết chủ nhân của mày có xuất hiện để cứu cái mạng nhỏ của mày không"
Nhìn thấy Tiêu Thu Phong, hai mắt của thân sĩ híp lại, biết nói cái gì cũng dư thừa, hét lớn: "Giết, giết hết toàn bộ!"Nói xong, ông ta đã lui về phía sau, bỏ chạy trong đám người.
Thân thể hơi hơi run lên, một cổ lực lượng cường đại đã muốn rít rào đi ra, đối với những người này căn bản không cần thương hại, lực lượng mới dụng hợp cùng Long Biến Tâm Quyết trong cơ thể Tiêu Thu Phong, đã tán nhập tứ chi, hóa thành hình rồng.
Căn phòng lung lay sụp đổ, đánh sâu vào đám tử sĩ kia, trong một khắc chớp động ấy, đã có rất nhiều kẻ phải bỏ mạng. Tiêu Thu Phong tựa hồ như trong giết chóc đã tìm được phương pháp tiến hóa, cái này vốn thuộc về lực lượng thể mạch của hắn, vĩnh vô chi cảnh.
Dạ Ưng và Túy Quỷ theo sát phía sau Tiêu Thu Phong, tất cả cao thủ Hắc Dạ chạm đến đều tùy tay chém giết, không lưu lại một cơ hội, còn có Ruth và Vũ tham gia, giống như đám sói đang tấn công bầy cừu, không kiêng nể gì, Hắc Dạ vốn thuộc về ban đêm, ban ngày như bây giờ liền bại lộ ra, bọn họ mất đi lợi thế, chỉ để cho người ta chém giết.
Thân sĩ muốn chạy trốn, nhưng Tiêu Thu Phong không cho ông ta cơ hội này, cho dù không tìm được Cảnh Trưởng, thì hắn cũng phải rửa sạch lực lượng của Hắc Dạ, không có đám cao thủ này, cho dù cảnh trường có bao nhiêu bổn sự, thì một người cũng không thể thành đại sự được.
Cho nên, những người này đều phải chết.
Thân hình như điện, chợt lóe mà qua, không ai có thể ngăn cản bước chân của hắn, hắn đã đứng trước mặt thân sĩ, trên trán thân sĩ đã đầy mồ hôi lạnh, miệng thở hổn hển, thân thể gầy yếu bỗng nhiên bộc phát ra khí tức cường hãn, thoạt nhìn có vẻ không nhỏ yếu như vẻ bề ngoài của ông.
"Thú Hóa!!!"Nhìn thân sĩ biến hóa, Tiêu Thu Phong chợt nhớ lại Bạch Sắc năm xưa, hắn cũng đang sử dụng một loại thuốc biến đổi gen bí mật, biến thành cái thứ mà người không ra người, quỷ không ra quỷ, thật không ngờ, thân sĩ cũng thế.
Năm ngón tay gầy héo kia, chậm rãi dài ra, máu và thịt cơ hồ như đầm đìa, làm cho người ta cảm thấy buồn nôn. Dáng người dưới kích thích của thuốc, lập tức nở nang ra, quần áo bị xé nát, vừa rồi thoạt nhìn còn lại một thân sĩ lễ độ, bây giờ đã trở thành quỷ cương thi hút máu.
Đúng vậy, là cương thi.
"Heh...heh"Tiếng cười này, đã không phải là của con người cười nữa. Tác dụng của thuốc này, vốn lấy từ trong sinh vật đáng sợ nhất của bóng tối, áp dụng lên con người, khi sinh ra sức mạnh thì lý trí sẽ đồng thời mất đi, loại thuốc này vẫn còn đang thí nghiệm, chưa được sử dụng, thật không ngờ, Hắc Dạ thần thông quảng đại, có thể làm được điều đó.
Bốn đạo đao tâm lực phát ra "Bang.. bang... rầm.."vang lên, đao quang biến mất. Thật không ngờ, sau khi thân sĩ hóa thành cương thi lại có uy lực lớn như vậy, xương cốt lộ ra nhưng ngay cả Đao Tâm lực cũng không thể chặt đứt được.
"Long Biến!!!"Tiêu Thu Phong tự mình biến thành băng long, khí tức băng lãnh cường đại, trong nháy mắt đã đóng băng bốn phía cương thi, không công kích, chỉ đóng băng nó lại, hiệu ứng này lập tức có tác dụng, cương thi dần dần thành một khối băng.
Long Biến lại biến, Băng thành Hỏa, hỏa bạo lệ khí, bắn thẳng vào trong khối băng "ầm ầm..."Cương Thi không thể chịu nổi đả kích của sức mạnh băng và lửa... Tiếng răng rắc vang lên, khối băng vỡ ra thành nhiều mãnh, rồi từ từ tan thành mây khói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...