Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

"Bá mẫu, con thật tâm mà, Mỹ Đình rất thích anh Phong, người cho con một cơ hội đi!"Vẻ làm nũng của nàng làm cho Điền Phù không đành lòng, thế là phải gật đầu.

"Việc này bá mẫu không làm chủ được, tiểu Phong phải đồng ý mới được, tiểu nha đầu, một tiểu mỹ nhân xinh đẹp như con vậy muốn tìm một người chồng thì đâu có gì khó đâu"

Thời đại thay đổi quá nhiều, Điền Phù càng lúc càng không hiểu, trái tim của các nàng đang nghĩ gì.

Đinh Mỹ Đình thở dài, nói: "Bá mẫu, thật ra con cũng không muốn nghĩ như vậy, nhưng không còn cách nào, bởi vì từ lần gặp trước, ra mắt anh Phong xong, con vừa gặp đã yêu, ngày đêm chỉ nghĩ về một mình anh ấy, ngẫm lại cũng không sao cả, bởi vì sau này không gặp mặt, tình cảm sẽ lắng đọng xuống. Nhưng vừa rồi bị tên bại hoại kia phi lễ, ý niệm duy nhất trong đầu con là, nếu có kiếp sau, nhất định phải đi gặp anh Phong, trở thành vợ bé của anh ấy"

"Anh Phong thật sự xuất hiện, người nói xem con làm sao quên được anh ấy, không có khả năng, cho dù sau này con có cưới người khác, con vẫn sẽ nhớ về anh ấy, sẽ không được hạnh phúc"

Một cái lý luận dài lê thê, làm cho Điền Phù cảm động, tiểu nha đầu này mặc dù còn nhỏ tuổi, như tính cách dám yêu dám hận, quả thật làm cho người ta kính nể.

Tiêu Thu Phong từ trên lầu đi xuống, thuận miệng nói tiếp: "Hạnh phúc hay không, là do cha mẹ của em lo lắng, Mỹ Đình, người nhà em chưa đến nữa, có nên trở về không?"

Cứu nàng một lần, cũng không nghĩ là sẽ gặp phiền phức như vậy. Bây giờ hắn còn nhiều chuyện phải xử lý, Hạng Phi Ca bị đánh đến nổi má nhìn không ra, chọc giận Hạng Hổ, cả Đông Nam chắc chắn sắp xuất hiện bão, Tiêu gia sẽ phải đứng mũi chịu sào, hắn không muốn lưu người này ở lại.

Vừa rồi mới cùng Phượng Hề bàn bạc kế hoạch, nếu có chuyện xảy ra, đành phải liều mạng xem Hạng Hổ là kẻ như thế nào, cho hắn biết Đông Nam không phải là thiên hạ của hắn.

Phượng Hề ra lệnh một tiếng, tất cả những người của hắc đạo, lưu manh đề không dám chống lệnh, không ai là không muốn cái mạng của mình.

Chỉ cần Tiếu Thu Phong có nguy hiểm, cho dù là những chuyện âm hiểm Phượng Hề cũng sẽ làm, không chỉ vì đạo đức mà vì trong lòng của nàng luôn có người đàn ông quan trọng này. Nàng chỉ là một người đàn bà đang yêu cho nên ngoài chuyện của hắn, còn lại nàng đều không quan tâm


Trước sự bạo tiến của trận cuồng phong tại Thượng Hải, đương nhiên nàng không ngừng tập trung lực lượng, ở Đông Nam chưa đủ, Phượng Hề còn điều thêm người về Thượng Hải, đối với bọn họ mà nói đây là bài khảo nghiệm nhân sinh đầu tiên.

Lý Hưng và Quan Đao đều đã trở lại Hồng Lâu, thương lượng kế hoạch chỉ cần Hạng Hổ dám động, kết quả hắn nhận được sẽ khó lường.

Đinh Mỹ Đình buông tay Điền Phù lao đến lồng ngực Tiêu Thu Phong mừng rỡ kêu lên: "Bọn họ sẽ không đến đâu, cho dù có đến, em cũng không đi. Người ta bây giờ không phải là vợ bé của anh sao đương nhiên là phải ở đây"

Tiêu Thu Phong nâng tay gõ gõ vào đầu của tiểu nha đầu, quát: "Còn nói hươu nói vượn nữa, anh sẽ thay cha em giáo huấn em"

"Mỹ Đình, Mỳ Đình …"ngoài cửa truyền vào vài tiếng kêu, đám Liễu Yên Hồng đã đến, nhìn tháy Đinh Mỹ Đình đang đứng đó một vài người đã mừng đến rơi nước mắt.

Liễu Yên Hồng hỏi: "Mỹ Đình, bạn không sao chứ, tên bại hoại kia có khi dễ bạn không? Chúng tôi thực sự rất sợ"

"Đúng, đúng, Tiểu Na còn bị người ta tát cho một cái, trên mặt vẫn còn đau. Bất quá chỉ cần bạn không có việc gì là tốt rồi"

"Hay là anh Phong lợi hại nhanh chóng cứu Mỹ Đình ra. Xem ra lần này nàng ta quyết tâm làm lễ đính hôn, làm vợ Tiêu gia"

Mấy cô nữ sinh, bạn một câu, mình một câu, căn bản là không cho mẹ con Tiêu gia có cơ hội mở miệng.

Nhìn thấy các nàng cũng đã đến, Tiêu Thu Phong cũng không đuổi các nàng về, bởi vì hắn biết, có đuổi các nàng cũng không đi.

Khi Liễu Yên Nguyệt trở về, vốn hôm nay là ngày nghỉ ngoi của tập đoàn Phong Chánh, bởi vì mấy ngày nay chịu sự công kích của Lâm gia, nên sáng sớm nàng đã đến công ty, xử lý rất nhiều vấn đề, giờ phút này trên mặt có phần uể oải, nhưng vừa nhình thấy đám tiểu nha đầu này, cũng đã lộ vẻ tươi cười.


"Em gái, các em đến đây thật quá tốt. Chị đang buồn bực trong người. Cảm ơn các em đã đến thăm chị"

Liễu Yên Hồng vội vàng đi tới nắm lấy tay chị gái, nói: "Đâu có, chị ơi, hôm nay xảy ra chuyện lớn, Mỹ Đình bị người ta bắt cóc, nhưng được anh rể cứu về, thật là nguy hiểm …"

Nàng không ở tại hiện trường, nhưng từ trong miệng nàng nói ra kinh nghiệm cứu người, có thể làm thành một bộ phim.

"Phong, anh không có việc gì chứ, để em xem một chút!"Nghe thấy Tiêu Thu Phong cứu người nguy hiểm, trong lòng nàng rất lo lắng, ngay cả quần áo cũng không kịp thay, vội vàng chạy đến bên cạnh Tiêu Thu Phong, xem xét thân thể hắn cẩn thận.

Liễu Yên Hồng nhìn thấy chị gái thâm tình, tức giận nói: "Làm gì có chuyện gì, anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân lấy thân báo đáp, phỏng chừng bây giờ chắc đang lén vui sướng"

Lời này vừa nói ra, làm cho Điền Phù giật mình, ôi, tiểu nha đầu này, tiểu quỷ, không sợ Yên Nguyệt tức giận sao.

Nhưng mà, Liễu Yên Nguyệt quay đầu lại, nhìn chúng nữ, có chút trêu tức hỏi: "Ồ, chuyện tốt như vậy, nói cho chị nghe xem, là tiểu mỹ nhân nào muốn lấy thân báo đáp vậy!"

Đinh Mỹ Đình to gan lớn mật, bước lên, vỗ ngực tuyên bố: "Là em, em quyết định, sau này làm vợ bé cho anh Phong, ở lại Tiêu gia không đi!"

Liễu Yên Nguyệt quả thật là bị cả kinh ngơ ngác, nhưng rồi đột nhiên cười: "Mỹ Đình, có chí khí, chị Yên Nguyệt ủng hộ em"

Vốn nghĩ rằng bà xã sẽ nổi trận lôi đình, nhưng thật không ngờ, nàng lại nói ra những lời như vậy, làm cho Tiêu Thu Phong bất ngờ.


"Yên Nguyệt, không cần phải hồ đồ cùng các nàng, bây giờ anh không phải đã rất tuyệt sao?"Vì tiểu nha đầu này mà trở mặt với Hạng Phi Ca, đối mặt với sự trả thù của Hạng Hồ, làm sao có tâm tình vui đùa. Bạn đang đọc tại chấm cơm.

Nếu như có thể đá tiểu nha đầu này bay đi chín vạn tám ngàn dặm, như vậy một bên tai mới được thanh tịnh sao?

"Tiểu Phong, lại xảy ra chuyện gì?"Điền Phù nhìn thần sắc của con trai không đúng, lập tức hỏi.

Đinh Mỹ Đình lập tức nói: "Bá mẫu, tên xấu xa bắt cóc con tên là Hạng Phi Ca, là con trai của Hạng Hổ, quân khu đông nam, anh Phong trong lúc tức giận đã đánh hắn, bây giờ phỏng chừng đang lo bọn họ trả thù!"

Mọi người nghe vậy cả kinh, mấy tiểu nha đầu kia lộ mặt lo lắm, các nàng thật không ngờ, Hạng Phi Ca lại là kẻ đứng sau vụ bắt cóc, trong nhất thời, vừa tức vừa vội.

Liễu Yên Nguyện cũng kêu lên: "Phong, vậy phải làm sao bây giờ, anh động đến con của lão, lão nhất định sẽ không bỏ qua cho anh, không bằng, anh cứ xuất ngoại trước, chờ cho mọi việc qua đi rồi trở về, tin chắc rằng hắn không dám làm gì bọn em đâu"

Điền Phù lập tức tán thành, chỉ cần con trai an toàn, mọi việc không thành vấn đề.

Giờ phút này Tiêu Viễn Hà cũng đi đến, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, nói: "Bây giờ còn muốn chạy, e rằng đã không kịp, người ta không phải kẻ ngu, muốn động sớm thì cũng đã bắt đầu"

"Các người không phải sợ, Hạng Hổ là cái thá gì, chỉ cần gia gia của em đến, hắn nhất định phải quỳ lạy, anh Phong, em sẽ bảo vệ anh"

Những lời này rất hào khí, nghĩa đảm can vân, ra bộ dáng của một nữ hiệp cứu nạn, làm cho người ta không nhịn được đưa mắt nhìn.

Bên cạnh, Liễu Yên Hồng cũng đã quên giận luôn cái vụ bạn tốt muốn làm vợ bé cho anh rể, vội vàng hỏi: "Mỹ Đình, gia gia của bạn là ai, lợi hại vậy. Chẳng lẽ còn ghê hơn cha của Hạng Phi Ca?"

Đinh Mỹ Đình cưới, làm ra vẻ thần bí nói: "Tạm thời giữ bí mật, Tiêu bá mẫu, chỉ cần con trở thành vợ của Tiêu gia, các người không cần phải lo lắng"

Mọi người đều bị tiểu nha đầu này làm cho dở khóc dở cười, Tiêu Viễn Hà đang buồn bực, nghe vậy cũng cười nói: "Được, có một người vợ lợi hại như vậy, chúng ta còn ý kiến gì?"


"Ba …"Tiêu Thu Phong không nói gì, lắc đầu, nhưng người này cảm thấy vui vì điều này sao???

Không nói ai bàn tán gì cả, Liễu Yên Nguyệt cũng lên tiếng: "Chị cũng đồng ý, chỉ cần Phong có thể bình an, chị chịu ủy khuất gì cũng được, nhận em làm em gái"

Đinh Mỹ Đình mừng rỡ, miệng cười toe toét, y như một con khỉ nhỏ nhảy lại ôm lấy người Tiêu Thu Phong, mừng rỡ như điên nói: "Anh Phong, nhìn thấy chưa, ai cũng đã đáp ứng rồi, anh muốn nói không cũng không được, hắc hắc…"

Đinh Bổn Quân bước vào, nhìn thấy bộ dáng của con gái mình, miệng nở nụ cười rộng, nhưng bên cạnh, Vân Mai lại không như thế, lạnh giọng quát: "Mỹ Đình, tiểu nha đầu không biết phép tắc!"

"Thiếu gia, bọn họ …"Một bảo tiêu tiến vào, sau lưng hắn là đám người của Đinh gia.

Lực lượng Quân Thần, tuyệt đối mạnh hơn so với Binh Vương, trong quân đội là một truyền thuyết, nhưng mà … Quân Thần phân đội, đột nhiên lại xuất hiện ở chổ này?!

Chuyên cơ bay đến Thượng Hải, từ miệng Tôn Khánh Dục biết được vị trí Tiêu gia, lão già không chút chậm trễ, vội vàng đến đây, nhưng lão tuyệt đối không ngờ, khi đến đây lại thấy cảnh này, nha đầu kia như người có việc sao?

Ánh mắt Tiêu Thu Phong trở nên lạnh lùng, nhìn những người khác không mờ mà đến, một cổ lực lượng cường đại tự nhiên phát ra.

"Các vị có biết phép lịch sự không?"

Cặp mặt của lão già cũng trở nên lạnh lùng, liếc mắt nhìn mọi người một cái, nói: "Tại Đông Nam, không có người nào dám nói về vấn đề lịch sự với ta, cậu cũng không phải …"

Tiêu Thu Phong di chuyển, thân hình biến mất, mà sau lưng lão già, bốn người cũng đã di chuyển.

"Quân Thần …"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui