"Người đâu, đem Quân Thần Phân đội ra, ta muốn đi Thượng Hải!"Lão già không an ủi thiếu phụ, chỉ hung hăng phát tiết lên cái bàn, lật tung toàn bộ tài liệu trên đó xuống đất.
Người quân nhân trung niên sửng sốt, giật mình kêu lên: "Ba … cái này …"
Lão già giơ tay lên, ngăn câu hỏi của hắn, nói: "Cháu gái ta bị người khác bắt cóc, Đinh gia chúng ta không động, thật đúng là đã bị người khác xem thường, ta muốn nhìn xem, tên nào có dũng khí bắt cóc cháu gái ta"
"Ba, con đi với người, con rất lo lắng cho Mỹ Đình"
Lão già gật đầu, không nói gì nữa, đứng dậy đi ra ngoài, thiếu phụ theo sau, chỉ để lại người quân nhân trung niên. Đó là cha của Đinh Mỹ Đình, vẻ mặt bất đắc dĩ, Quân Thần mà động, thì khẳng định sẽ xảy ra chuyện lớn.
Có dũng khí bắt cóc con gái của Đinh gia, xem ra các người cũng có gan lắm.
Tiêu Thu Phong nhận được điện thoại của Phượng Hề, ở đại lộ Vân Đông phát hiện chiếc xe này, hơn nữa đang hướng ra vùng ngoại ô, giờ phút này, sự tình hết sức khẩn trương, chưa đầy hai mươi phút, Phượng Hề đã an bài phân bố, tuyệt đối không có chuyện thoát khỏi mắt nàng, điểm này, Tiêu Thu Phong tin tưởng năng lực của nàng.
Nếu không hắn đã không đem Thần Binh Chiến Đội điều ra ngoài, để cho Tiêu gia đơn độc tại đây.
Chiếc xe phóng như điên, Tiêu Thu Phong hướng ra ngoài, chạy đến đại lộ Vân Đông, khu ngoại ô này trừ những biệt thự cao cấp ra, không có khu thương mại náo nhiệt nào, là nơi dành cho những kẻ có tiền sinh sống. Chiếc xe phóng đến đây, quả thật không làm người khác chú ý.
Nhìn những kẻ bắt cóc Mỹ Đình, có lẽ không phải người bình thường, nhưng có lẽ chúng cũng như Tiêu Thu Phong, không rõ thân phận của nha đầu này, nếu như biết, chúng sẽ hối hận vì hành động hôm nay.
Khi nãy đã giãy dụa đến mệt mỏi, Đinh Mỹ Đình cũng chẳng buồn di chuyển, nàng biết, cho dù vùng vẫy tiếp cũng không thoát được, cổ họng thì bị nhét kín lại, bây giờ nàng đang suy nghĩ biện pháp thoát thân.
Trong xe, nàng liếc nhìn ra ngoài, người đi đường cũng không nhiều lắm, cho dù hét lớn cũng không có nhiều người nghe, khi mình bị bắt, các chị em đã báo cảnh sát, nhưng chuyện này dựa vào cảnh sát thì cũng như không. Đúng rồi, anh rể của Hồng Hồng, nếu anh ấy đến, vậy thì tốt rồi.
Không biết vì sao, nhưng giờ phút này Đinh Mỹ Đình chỉ nghĩ đến một mình Tiêu Thu Phong, đêm hôm đó, nhìn thấy sự bá đạo của hắn, nàng biết rằng, trên đời này không có chuyện gì hắn không xử lý được, cũng không có người nào có thể đối phó với hắn.
Nếu anh ấy muốn cứu mình, nhất định sẽ không có vấn đề. Nghĩ đến đây, nàng thật sự yên tâm, chỉ là không ngừng nhô đầu lên nhìn chung quanh, hy vọng nhìn thấy hình bóng của người trong tim xuất hiện cứu nàng, công chúa khi được cứu thoát sẽ lấy thân báo đáp, một kết cục rất đẹp. Mà nàng cũng quên mất luôn những người nhà đầy quyền lực của mình.
Chiếc xe dừng lại trước một biệt thư, một tên mặc quần áo cảnh trang đi ra kéo Đinh Mỹ Đình, không chút thương hoa tiếc ngọc lôi nàng vào trong.
"Thiếu gia, người ngài cần chúng ta đã đưa đến!"Gõ cửa xong, tên đó lớn tiếng bẩm báo.
Cửa mở ra, nhìn thấy người đàn ông này, Đinh Mỹ Đình cả kinh, nhưng vẫn mở miệng mắng: "Thì ra là tên súc sinh dị thường điên khùng này. Buổi tối không có việc gì thích khỏa thân chạy loạn"
Không sai, hắn chính là Hạng Phi Ca.
Giờ phút này trên người hắn chỉ mặc một cái áo thun duy nhất, xuyên qua cánh cửa là một người phụ nữ đang nằm mê man, tựa hồ như mới làm chuyện tốt lành xong, bây giờ thú tính đầy người.
"Không sai, là ta, tiểu muội muội, một khi đã biết ta biến thái, thì em lập tức cùng ta chơi chung, hưng phấn không?"Biến thái, hắn đâu chỉ biến thái, hắn còn muốn điên cuồng, vừa nghĩ có thể ngược đãi con nhỏ này, hắn vô cùng hưng phấn, người phụ nữ nằm trên giường kia chính là bảo mẫu của hắn.
Trong mắt hiện ra một tia thú tính, Hạng Phi Ca quát lớn: "Đưa nó vào trong, các người canh ngoài cửa, đừng để cho kẻ khác quấy rầy tao"
Hai tên đeo kính đen đáp, Đinh Mỹ Đình bị đẩy vào trong, "Rầm"một cái, cửa đóng lại, khóa luôn, trong phòng còn lưu lại mùi đâm đãng, người phụ nữ trên giường kia không phải là đang ngủ, mà đã là một thi thể, đáng thương cho người này bị chơi đến chết.
Trên mặt không giấu nổi sự kinh ngặc, thân thể xinh đẹp không khỏi run lên, quá tàn khốc, quá kinh khủng, căn bản không còn là một thi thể bình thường.
Đinh Mỹ Đình bây giờ mới thật sự sợ hãi thằng điên này, là một thằng điên hết lý trí.
"Hạng Phi Ca, mày là đồ khốn kiếp, mày có biết tao là ai không. Tao nói cho mày biết, mày dám đụng đến tao, cả nhà mày sẽ chôn chung với m ày"Đinh Mỹ Đình quát lớn.
Hạng Phi Ca căn bản không nghe thấy gì, trong đầu hắn chỉ toàn những ý định điên cuồng, hai tay hắn cởi trói cho Mỹ Đình, khóe miệng cười vô thức, nói: "Cột nhiều như vậy, thật là phiền, chơi như vậy không đã ghiền, phụ nữ phải phản kháng, như vậy mới làm tăng dục vọng của đàn ông"
Vừa buông tay ra, đã bị Mỹ Đình tán cho một cái, nàng lớn tiếng chửi "Đồ khốn nạn, tao muốn gặp Hạng Hổ, thấy lão già của mày, mau thả tao ra, nếu không mày sẽ hối hận"
Hạng Phi Ca vuốt mặt, trên miệng lộ ra nụ cười tàn ác: "Con đĩ, mày đánh tao,có tin tao giết mày không. Ngoan ngoãn để lão tử chơi đùa, không chừng lão tử có thể lưu lại cái mạng cho mày"
Từ cái ngày bị Tiêu Thu Phong lột sạch sẽ, tính cách của hắn đã giống như thằng em hắn, điên cuồng vô cùng, khi đó bị đạp nát, giờ phút này, hắn cũng vậy, điên cuồng vô hạn, căn bản là không nghe được lời nói của Mỹ Đình. Chỉ biết là phải chà đạp con đĩ điếm này, như vậy mới có thể thỏa mãn.
"Cút, cút ngay, Tiêu đại ca, anh rể Tiêu, ông xã Tiêu … anh mau đến cứu em, Mỹ Đình sắp chết …"Nhìn thấy thằng điên này đã hết lý trí, Đinh Mỹ Đình đã iết, nói nhiều cũng vô nghĩa, cho dù nói cho hắn biết nàng là cháu gái của Đinh Bổn Quân, hắn cũng sẽ không buông tha.
Sợ hãi lẫn khủng hoảng, giờ phút này, chuyện bi thảm nhất trong cuộc sống lại rớt xuống thân thể nào.
Gia gia, ba, mẹ, con gái sẽ chết, các người có nhớ con không?
"Ông xã Tiêu, cho dù có chết, em cũng muốn chết trong vòng tay của anh, không cho người khác đụng vào"Đinh Mỹ Đình hạ quyết tâm, xoay người, đứng lên bậc cửa sổ, đối diện với Hạng Phi Ca, nói: "Họ Hạng kia, mày dám lại đây, bổn tiểu thư sẽ lập tức nhảy xuống, cho dù chết, cũng sẽ không cho mày chiếm tiện nghi"
Hạng Phi Ca thật không ngờ con đĩ này lại cường ngạnh như vậy, thân thể ngẩn ngơ ra, cười nói: "Muốn nhảy thì nhảy đi, lão tử cũng sẽ chơi mày, hôm nay chơi xác chết, không chừng càng sảng khoái!"
"Nhảy, nhảy …"Hạng Phi Ca không lo lắng, mặc kệ sống chết, hắn cũng sẽ bỏ qua, chưa người nào nhạo báng hắn mà còn sống. Hắn là Hạng thiếu gia của quân khu Đông Nam.
Con đĩ này phải chết, Tiêu Thu Phong càng phải chết.
"Cút, cút ngay, không được đến gần, tên súc sinh …"Nhìn Hạng Phi Ca đang đi lại gần, Đinh Mỹ Đình nhấc một chậu hoa ném hắn, nhưng đáng tiếc là không có tác dụng nhiều.
Chậu hoa cuối cùng đã đi, Hạng Phi Ca vẫn đi đến, vươn tay ra …
Khuôn mặt đầy lê, luôn là tiểu ma nữ không sợ trời sợ đất, rốt cục đã gặp phải cầm thú ti tiện này. Trong lòng yên lặng, điểm danh từng người trong nhà. Gật đầu một cái, cho dù chết, nàng cũng không để cho tên súc sinh này chiếm tiện nghi.
Hai tay nắm chặc lan can, từ từ buông ra, nàng biết, mình sẽ chết. Nàng cần phải chết, để bảo vệ tôn nghiêm của nàng. - .
Nàng cũng biết, thằng điên này cũng sẽ chết, gia gia không bỏ qua cho hắn.
Ông xã Tiêu vẫn không đến, hoặc là, cho đến bây giờ, anh ấy vẫn chỉ xem mình là một tiểu nha đầu, không biết là, mình thích anh ấy, yêu anh ấy.
"Ông xã, nếu có kiếp sau, em nhất định sẽ tiếp tục làm vợ anh …"Buông tay ra, thân thể dần rơi khỏi cửa sổ, rớt xuống dưới.
Giờ phút này, Tiêu Thu Phong cũng phải giật mình, người con gái này thật kiên cường, nếu hắn đến chậm một phút, chắc chắn nàng đã ngọc nát hương tiêu.
Hạng Phi Ca cũng vậy, hắn không ngờ con đĩ này nói được làm được, thật sự nhảy xuống.
Hắn chơi gái, nhưng không phải người nào cũng phải chết, cũng có người thật sự tự sát. Sau khi cầm tiền, đám người đó cũng sống tốt, đàn bà, trong mắt hắn, cự tuyệt cũng có nghĩa là chào đón, chơi xong rồi, dùng tiền để dẹp yên chuyện.
Thân thể trên không trung, vô cùng nhẹ nhàng, Đinh Mỹ Đình tự hỏi:"Cảm giác chết đây sao?"
Nhưng gương mặt của ông xã hiện rõ trước mặt nàng. Chẳng lẽ… chẳng lẽ ước nguyện lúc sống, sau khi chết, sẽ có thể thực hiện được?
"Ông xã, em rất nhớ anh, khi sống không thể ở cùng một chổ, chết rồi có thể ở chung, Mỹ Đình cũng thỏa mãn rồi".
Để lại một lời trăn trối, Mỹ Đình không nghĩ gì nữa, sau khi chết, nàng muốn ôm chặt Tiêu Thu Phong, sợ rằng, khi buông tay ra, hắn sẽ biến mất.
Tiêu Thu Phong giơ tay ra chụp lấy người tiểu nha đầu này, nhìn thấy không có vấn đề gì, cũng muốn an ủi, nhưng phải đợi hắn xử lý xong thằng khốn nạn kia đã rồi nói gì thì nói!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...