Cô sốc lại tinh thần , bước ra ngoài nhìn ngắm căn phòng của mình.
Mọi đồ trang trí , màu sắc , kiểu dáng của căn phòng này đều do một tay anh hai cô chọn , sở thích của cô anh hai là người hiểu rõ nhất.
Từ bé , anh hai đã luôn ở bên cạnh bảo vệ , ủng hộ cho cô miễn đó là điều mà cô thích .
Nhưng từ khi anh biết cô thích tên Khải Phong kia , anh không ngừng khuyên ngăn , nói hắn không tốt, không xứng đáng nhận được tình cảm của cô vậy mà cô còn không nghe, còn cãi lại anh hai nhiều lần.
Cô thật có lỗi với anh hai.....
Bước đến tủ quần áo của cô , khi mở ra cô nhìn chằm chằm vào đống đồ trong tủ.
Bên trong toàn mấy loại đồ sexy , hở lưng , hở ngực, có cái còn có thể nhìn xuyên thấu được luôn.
Nếu cô nhớ không lầm thì chính " người bạn thân " kia của cô đã nói tên Ngô Khải Phong thích kiểu người nóng bỏng , quyến rũ vì vậy khi về nhà đã đổi hết đồ đi và thường mặc như vậy đến trường .
Càng nhìn đống đồ cô lại thấy ngứa mắt , cả một cái tủ đồ to như vậy mà không có lấy một bộ đồ bình thường để mặc.
Không hiểu sao kiếp trước cô có thể mặc mấy cái đồ này chứ.
Nhìn đi nhìn lại cũng chỉ thấy bộ đồ ngủ cô đang mặc là bình thường nhất , đành vác nguyên đồ ngủ xuống dưới vậy ....
Vừa bước xuống, cô liền nhìn thấy bóng người quen thuộc trong phòng bếp.
Người đó là mẹ cô Mai Tố Nhã.
Nhìn thấy bà , nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống , bước chân dường như nhanh hơn tiến lại phía bà.
Cô bước đến ôm bà từ đằng sau, đã bao lâu cô không ôm mẹ rồi chứ , cô nhớ mẹ lắm....
Mai Tố Nhã đang làm đồ ăn , bỗng dưng có người ôm bà từ phía sau, bà giật mình nhanh chóng tắt bếp rồi xoay người lại.
Bà có chút bất ngờ nhìn cô, sau đó cảm thấy có gì đó không đúng , hình như cô đang khóc, bà đưa tay lên nhẹ nhàng xoa đầu cô , nhỏ giọng hỏi:
–" Giai Kì con làm sao vậy ? Thấy đau ở đâu sao?"
–" không có , chỉ là con gặp ác mộng thôi, con thấy ba mẹ và anh hai bỏ con đi , để lại con một mình, con sợ lắm! Ba mẹ sẽ không bỏ con đi đúng không?" \- nghe thấy giọng của bà dường như nước mắt cô còn chảy ra nhiều hơn, lên tiếng trả lời....
–" Không phải chỉ là mơ thôi sao? Ba mẹ và anh hai sẽ khôn bỏ con một mình đâu" \- thấy cô có vẻ rất sợ hãi, bà đành lên tiếng chấn an cô...
Cùng lúc đó có hai người đang đi vào nhà bếp, đó là Hứa Lâm Hạo ba của cô và Hứa Gia Lâm anh hai của cô.
Vừa bước vào cả hai người đều bất ngờ nhìn về phía cô , không phải cứ khi nào thức dậy cô đều sửa soạn sau đó đến nhà tên Ngô Khải Phong kia cùng hắn đi ăn sao ? Bỗng dưng hôm nay cô lại xuống nhà bếp đã vậy còn ôm Mai Tố Nhã nữa, chả lẽ cô hết tiền nên xuống xin bà ....!Không đúng, tiền trong thẻ của cô tháng nào cũng được có thêm một khoảng tiền nhất định, cả ông và anh luôn gửi tiền cho cô mà không thể nào hết tiền đươc .....
–" Giai Kì làm sao vậy ?" \- ông hướng mắt về phía mẹ cô , lên tiếng hỏi
–" Con bé không sao chỉ là gặp ác mộng thôi "
Bà vừa nói xong anh hai cô liền cười ha hả lên giọng chêu chọc cô:
–" hahaha, Giai Kì lớn thế này rồi gặp ác mộng lại khóc tùm lum lên như này, có cần anh bảo ba tối nay cho mẹ sang trông chừng em ngủ không?"
–" Anh hai à em lớn rồi , không cần mẹ trông chừng đâu , anh coi em là con nít đó hả? " \- cái gì mà để mẹ sang trông chừng chứ cô đâu phải là đứa con nít mới lên ba ...
–" Ừ, không còn bé nữa chỉ là vẫn còn ngây thơ ,bị người ta lừa mà không biết thôi"
Cô biết anh đang ám chỉ điều gì, nhưng không phải là do cô quá ngây thơ mà do cô quá ngu ngốc nên mới bị lừa.
Cô không nói gì chỉ lẳng lặng nhìn về phía anh hai.....
– " Thôi , đồ ăn chuẩn bị xong rồi , mau ngồi xuống ăn cơm đi "
Mẹ cô lên tiếng phá bỏ bầu không khí này, từ khi cô quen biết Ngô Khải Phong chỉ cần ai nói xấu tên đó cô liền lên tiếng bảo vệ hắn vì vậy cũng không ít lần cô cãi lại anh hai rồi.....
–" Vâng ,con biết rồi , cả nhà mau ngồi xuống ăn cơm đi"\- nghe thấy mẹ nhắc đến ăn, liền nhanh chóng ngồi xuống bàn , cô rất muốn ăn lại đồ ăn mẹ cô nấu ....
– " Hôm nay không đi ăn cùng tên kia nữa à mà lại xuống đây để dành đồ ăn của anh"
–" Muốn ăn sáng cùng ba mẹ là sai sao , nếu anh hai không thích thì ra ngoài mà ăn"
–" Ai nói không thích đâu chứ chỉ là sợ con heo như em ăn hết phần của anh thôi"
Miệng cô giật giật, cái gì mà con heo chứ , mắt anh có vấn đề sao cô xinh đẹp thế này mà anh còn bảo cô là heo , tức chết đi được...
–" Anh mới là heo ý, anh thử nhìn lại mình đi , đừng tưởng mình đẹp trai thì nói gì thì nói nhá.
Lượng thức ăn mà anh tiêu thụ nhiều hơn của em đó "
– " Thôi mau ngồi vào ăn đi đừng cãi nhau nữa !" \- ba cô lên tiếng hoà giải cho hai người
Hai anh em nhà này cứ mỗi lần gặp nhau lại cãi nhau , nhiều lần làm cho Hứa Lâm Hạo và Mai Tô Nhã đau hết cả đầu .
–" mẹ xới cơm cho con đi , anh hai còn đứng đó làm gì ? Không đến ăn thì em ăn hết luôn không chừa phần cho ăn hai đâu"
Anh đang đứng chắt nước thấy cô nói như vậy liền vội vàng đến mà ăn chứ để lâu chắc anh cũng không có lấy một hạt cơm để ăn mất .
–" Giai Kì ăn từ từ thôi , để anh ăn nữa"
–" Anh hai à đây là miếng cuối cùng rồi ,anh nhường cho em đi"
–" Không bao giờ có chuyện nhường nhá , ai lấy được thì người đó ăn"
Khắp căn nhà vang lên tiếng nói của hai anh em , bữa ăn nhanh chóng trôi qua.
Lâu lắm rồi cô mới thấy hạnh phúc như vậy.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...