Vì để tránh cho có người chú ý đến việc mình kết giá quá vội vàng, Lý Uyên chỉ có thể âm thầm đánh lạc hướng bằng cách nhanh chóng lấy ra món vật phẩm áp trục cho buổi đấu giá này.
Trên sàn diễn lúc này chỉ còn lại một chiếc bàn lớn duy nhất. Lý Uyên vừa nói xong thì lập tức vung tay sang ngang một cái, trên bàn lập tức xuất hiện một cây cung lớn màu đỏ được chạm khắc hoa văn rất bắt mắt, sinh động.
Xuyên Giáp Cung
Chất lượng: Đồ Đỏ
Đẳng cấp: 25
Thuộc tính:
Sát thương vật lý tăng 30% (Giới hạn 2150 điểm)
Gia tăng thuộc tính sức mạnh 5%
Hiệu ứng mang theo:
Xuyên Phá (Bị Động) – Tạo ra một lưỡi đao gió phụ gia vào mũi tên, làm gia tăng độ sắc bén, có khả năng xuyên phá qua giáp phòng thủ của kẻ địch.
Hiệu quả: Tăng sát thương 20%, Có tỉ lệ bỏ qua phòng thủ của kẻ địch 5%
…
Màn hình trình chiếu lúc này được phân chia ra hai bên, một bên là để quay chụp cận cảnh hình dạng cây cung khi đang được dựng đứng lên.
Còn lại một bên khác là để hiển thị toàn bộ thông số chi tiết của cây cung Đồ Đỏ này.
- “Sặc! 2150 điểm giới hạn! Cái này có thể sử dụng tới cấp mấy đây?!”
- “Đấy thì đã là gì, nhìn cái hiệu ứng kỹ năng của nó đi. Bỏ qua phòng thủ 5%, tăng sát thương 20%. Tổng cộng sát thương cây cung này có là tới 50% đó, gấp 3 lần cây cung Đồ Xanh tao đang mang rồi…”
- “Chắc giá tiền phải cao hơn cây đại kiếm Đồ Đỏ trước đó quá”
…
Những người chơi ngay khi trông thấy cây cung Đồ Đỏ 25 cấp này thì biểu hiện của bọn họ cũng không khác gì với biểu hiện của Lý Uyên khi nàng nhận được nó từ tay Đình Tấn.
Bọn họ thậm chí cũng đã quên mất cả việc bàn luận về giá tiền kinh khủng của món vật phẩm ở phiên đấu giá trước đó luôn rồi.
Trong căn phòng của tên John, cô gái trẻ duy nhất trong nhóm ngay khi vừa nhìn thấy cây cung này thì đôi mắt lập tức lóe sáng lên những vì sao.
- “Cậu chủ, cậu chủ! Ngài phải giúp Nana mua cây cung này, nha nha!”
Cô gái tự xưng mình là Nana này nhanh chóng quay sang John, vừa lắc tay hắn, vừa tỏ vẻ tội nghiệp khẩn cầu.
Thậm chí nàng còn không tiếc cọ cọ bộ ngực to tròn, căng phồng của mình vào tay John như để tăng thêm phần hấp dẫn.
- “Biết rồi, bỏ tay ra đi Yuna. Để ta làm việc…”
Bất quá, John chỉ lạnh nhạt đáp lại mà không hề có động thái nào khác. Chắc có lẽ là do trước đó đấu giá không thành công món vật phẩm [Sách chế tạo thuốc khôi phục toàn diện] nên hắn đã có chút không vui.
…
Trong khi đó ở thế giới hiện thực, tại một sân bay của thành phố New York thuộc nước Mỹ, một nhóm ba người gồm hai nữ một nam đang tụ tập cùng nhau ở tại sân bay chờ đợi chuyến bay của bọn họ.
- “Chị Michelle, Katelyn, mau nhìn kìa.”
Đột nhiên, tên thanh niên duy nhất trong nhóm này chỉ tay về phía màn hình thủy tinh cực lớn ở giữa sảnh chờ của sân bay rồi hô to.
Cô gái tóc dài có màu bạch kim này đang lim dim vì thiếu ngủ, thì bị tiếng hô của hắn làm cho giật mình, tỉnh ngủ luôn.
‘Bốp’
- “La cái gì mà la, nói từ từ không được sao?!”
Có chút tức giận vì bị phá rối giấc ngủ của mình, Michelle vung tay tát mạnh vào đầu của em trai mình. Sau đó ánh mắt chậm rãi dời về phía màn ảnh thủy tinh lớn ở giữa sảnh.
Ngay khi vừa trông thấy hình ảnh trên màn hình thủy tinh kia, Michelle đã không nhịn được hét lên một tiếng.
- “Ôi trời! Katelyn, mau nhìn kìa.”
Nàng đưa tay chộp lấy cánh tay của cô bạn thân mình, vừa kéo mạnh vừa hò hét, âm lượng chắc cũng không thua kém như đứa em trai của mình lúc nãy.
- “Thấy rồi, thấy rồi, ta đang xem đây.”
Cô gái tóc vàng cắt ngắn ngang vai, có chút phiền muộn nói, đồng thời vuốt vuốt cánh tay của bạn mình như muốn để cho đối phương giảm lực kéo lại.
Thực ra, nàng đã chú ý đến những gì đang trình chiếu trên màn hình thủy tinh kia từ trước cả lúc tên thanh niên kia kêu gọi rồi. Chỉ là vì trông thấy hai chị em nhà này có chút uể oải nên nàng mới không muốn nói ra để đánh động đến bọn họ.
Hiện giờ, màn ảnh thủy tinh kia đang trình chiếu trực tiếp một chương trình đấu giá, mà vật phẩm của phiên đấu giá này chính là một cây cung lớn.
Bề ngoài màu đỏ, chạm khắc hoa văn hình tượng một con rồng với phong cách châu Á, đẹp tuyệt mỹ. Bên cạnh đó, thuộc tính của cây cung lớn này cũng rất tốt.
Nó mang theo 50% khả năng gia tăng sát thương lại kết hợp với lượng sát thương giới hạn cao đến 2150 điểm, hai thuộc tính này hỗ trợ nhau rất hoàn mỹ. Bên cạnh đó, 5% khả năng bỏ qua phòng thủ của kẻ địch cũng rất đáng gờm, nếu chiến Boss thì không thể nào tốt hơn được nữa.
Quả thật, một món vật phẩm Đồ Đỏ đẳng cấp 25 có thuộc tính kinh khủng như vậy thì có rất ít. Ngay cả những tên thương buôn trong chợ đen cũng bị kinh ngạc chứ nói chi là ba người bọn họ.
- “Cây cung này giá cả nhất định sẽ không thấp đâu…”
Katelyn thở dài một hơi, có chút buồn phiền nói. Bản thân nàng chính là mang theo danh hiệu ‘Lãnh Huyết Vũ Công’, với khả năng thông thạo rất nhiều loại vũ khí từ viễn trình đến cận chiến.
Nhưng mà có một điều mọi người vẫn không biết, toàn bộ trang bị của nàng đều mang chất lượng Đồ Xanh là cao nhất. Đây không phải do nàng không có trang bị Đồ Đỏ để sử dụng.
Ngược lại đã có rất nhiều người muốn tặng cho nàng những trang bị Đồ Đỏ mua được từ chợ đen hoặc thế giới ngầm hoặc từ săn Boss rơi ra, chỉ để lấy lòng nàng.
Tuy nhiên, Katelyn đều từ chối tất cả, vì nàng không muốn nhận ân huệ của bất cứ ai. Những trang bị đang mang trên người của jaQdrWV nàng đều là tự bản thân kiếm được.
Bất quá, dù có là cao thủ đi chăng nữa thì nàng cũng không đủ sức để solo một chọi một với Boss.
Vì thiên hướng của nàng là chủ tu thuộc tính nhanh nhẹn, chính vì vậy mà lượng sát thương của nàng rất ít khi vượt qua được lượng HP khôi phục của quái vật, dù rằng có đẳng cấp cao áp chế đi chăng nữa thì cũng phải tốn một thời gian rất dài mới giết được Boss.
Bỏ thời gian đó ra giết Boss còn không bằng nàng đi luyện cấp kiếm tiền mua trang bị.
Trông thấy biểu hiện của Katelyn như vậy, tên thanh niên kia vội vàng nói chen vào.
- “Katelyn, ngươi thích không? Hay là ta đấu giá nó thử nhé.”
Nghe tên thanh niên này nói, Katelyn từ chối cho ý kiến, chỉ cười mỉm một cái rồi thôi. Riêng cô chị Michelle của tên này thì lập tức phản ứng lại ngay.
- “Billy, bớt có làm xàm đi. Lấy tiền ở đâu ra để đấu giá chứ?! Có thấy giá tiền bây giờ đã qua 1.000 đồng tiền vàng rồi không mà còn đòi ra giá nữa.”
Tên thanh niên Billy nghe thấy con số này thì không khỏi giật mình kinh ngạc, vội vàng nhìn về phía màn hình lớn.
Quả thật, bảng biểu thị số tiền đấu giá của món đồ này đã lên đến hơn 1.000 đồng tiền vàng, mà người ra tay chính là cậu chủ nổi tiếng của dòng họ nghìn tỷ, John Rothschild.
Có chút ngượng ngùng, Billy chỉ biết cúi đầu, thì thào một tiếng xin lỗi rồi thôi. Tình hình hiện tại của hắn quả thật là không cho phép mình chi ra một số tiền lớn như vậy.
Cả ba người lại tiếp tục ngồi im xem đấu giá, không nói một lời nào.
Đúng vậy! Ba người này chính là hai chị em nhà Rockefeller và Katelyn. Sau khi nhận được tin tức từ mẹ của Michelle và Billy, cả ba người đã nhanh chóng rời khỏi game, đi đặt vé máy bay để trở về nước Ý (Italy).
Nhưng vì hiện tại chỉ mới là gần cuối tháng một của năm 2111, nên thời tiết vẫn còn rất hay xuất hiện bão tuyết, gây khó khăn trở ngại cho việc di chuyển đường hàng không.
Chính vì thế, chuyến bay của ba người đã bị trì hoãn lại đến mấy giờ đồng hồ rồi. Mà chắc có lẽ là sẽ còn bị trì hoãn trong một thời gian dài nữa, vì bão tuyết bên ngoài vẫn còn rất lớn.
Bây giờ trông mong lớn nhất của ba người bọn họ là sớm được quay trở về nước Ý để xem xét tình hình của ông nội bọn họ.
Mặc dù nơi này có anh cả James của hai người khống chế tình hình, nhưng thời gian chắc chắn là sẽ không lâu được.
…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...