Vẫn chăm chú xem trực tiếp từ đầu đến giờ, ngay khi John trông thấy món đồ vật đấu giá đầu tiên được chiếu lên trên tivi thì cũng bị làm cho giật mình kinh ngạc.
Mặc dù bản thân hắn và mấy tên hộ vệ cũng đang mang trên người người hai, ba món Đồ Đỏ, thế nhưng đó một phần là do hắn phải bỏ ra rất nhiều công sức, từ điều tra vị trí của Boss đến việc điều động người đi đánh Boss.
Một phần khác là hắn phải vận dụng rất nhiều mối quan hệ mới bỏ giá cao mua được từ chợ đen. Và dĩ nhiên giá tiền của nó cũng không hề thấp, chắc có lẽ đủ để cho một người bình thường sống an nhàn sung sướng cả đời.
Tuy số tiền đó không là gì với gia tộc ‘nghìn tỷ’ Rothschild của hắn. Thế nhưng điều đó cũng đã chứng minh lên giá trị của trang bị đỏ trong game.
Lúc này đối phương lại mang ra đấu giá công khai thì cũng có nghĩa là món trang bị này sẽ được định giá bởi người mua. Dĩ nhiên giá trị của nó sẽ bị giảm đi rất nhiều so với khi bán ở chợ đen trong thế giới ngầm, nơi mà ngươi bán mới là người định giá món đồ.
Chính vì thế mà một tên đàn ông trung niên, gương mặt lạnh lùng với mái tóc đen dài che phủ một nửa gương mặt, từ đầu đến giờ đều không hề lên tiếng một lần nhưng lúc này cũng không nhịn được bật thốt ra một câu.
- “Bọn này quả thật muốn danh tiếng đến điên rồi. Bán xong món này chắc cũng lỗ ít nhất chục triệu $ so với đem bán trong chợ đen.”
John không hề cho bất cứ ý kiến gì về lời của người đàn ông trung niên này. Hắn hướng về một gã đàn ông khác, cất giọng hỏi thăm.
- “Simon, ngươi cảm thấy thanh kiếm này thế nào?”
Tên thanh niên trẻ tuổi nhất trong nhóm hộ vệ của John lúc này mới lên tiếng.
- “Thuộc tính rất tốt, thay thế vào vị trí hai thanh kiếm của ta thì chẳng thể nào thích hợp hơn.”
Như để minh chứng cho lời nói của mình, hắn vung tay giơ lên thanh kiếm vũ khí Đồ Xanh của mình. Đồng thời một bên tay khác vẫn còn đang cầm một thanh kiếm Đồ Đỏ.
Đây chính là đặc điểm của nghề nghiệp đấu sĩ. Thay vì lựa chọn sử dụng một vũ khí một tay kết hợp với khiên như chiến sĩ, bọn họ có thể mang cho mình một vũ khí hai tay hoặc hai món vũ khí một tay.
Mỗi loại đều có ưu điểm cùng với phong cách chiến đấu của riêng mình. Cứ như khiên và kiếm thì sẽ tăng sức phòng thủ, hai tay vũ khí thì toàn lực tấn công không phòng thủ hay né tránh, song vũ khí thì vừa tấn công vừa nét tránh. Mỗi loại có một cái hay riêng, tùy cho người lựa chọn đường đi thích hợp nhất với mình.
Nhưng điều đó cũng đòi hỏi người chơi càng phải có kỹ thuật chiến đấu rất cao, bởi vì khi sử khiên, bọn họ còn có thể chống đỡ để giảm thiểu 80% lượng sát thương nhận vào. Từ bỏ khiên cũng đồng nghĩa với việc bọn họ phải sử dụng sự linh hoạt của mình để tránh né công kích của quái vật.
Mà nghề nghiệp đấu sĩ khi kết hợp với loại vũ khí hai tay này phải cân bằng giữa sức mạnh và nhanh nhẹn, để công kích có thể gây ra lượng sát thương cao trong khi tốc độ vẫn đuổi kịp với đối thủ. Không như nghề nghiệp đạo tặc hay thích khách, đấu sĩ có rất ít kỹ năng không chế nên khó càng thêm khó.
Chính vì vậy mới nói nghề nghiệp này yêu cầu độ khó chỉ hơn chứ không hề thua kém bất cứ nghề nghiệp nào. Ấy vậy mà John vẫn chịu khó đầu tư cho hắn trang bị rất cao cấp thì đã đủ biết đối phương không phải là hạng xoàng xĩnh.
John trông thấy Simon cũng ‘Chấm’ thanh ‘Đại kiếm Graphene’ kia rồi thì cũng không nói nhiều. Hắn chỉ mỉm cười gật đầu một cái rồi tựa lưng lên ghế chờ đợi Lý Uyên thông báo về quy tắc đấu giá.
…
Trong khi đó, tại Trụ sở của [The Throne], trông thấy thanh kiếm này thì đôi mắt của Henry không khỏi cau chặt lại.
Đọc qua phần giới thiệu thì nó nói rõ nguồn gốc của nguyên liệu làm nên thanh kiếm này, dĩ nhiên Henry đã nhận ra thanh kiếm này chắc chắn đến từ con Griffin Lãnh Chúa mà đôi bên đã tranh giành nhau cách đây không lâu.
Bất quá hắn cũng không có tức giận gì nhiều, bởi vì chuyện này hắn đã bỏ qua từ lâu, không nghĩ đến nữa rồi. Thế nên Henry vẫn bình tĩnh tiếp tục xem tivi trực tiếp buổi đấu giá.
Bên cạnh hắn là ông lão quản gia cùng với hai tên đội trưởng và chín tên hộ vệ quen thuộc, đồng thời còn có sự góp mặt của một con Ba Đậu Đậu vừa mới được Henry tải xuống.
Trở lại với căn phòng trên lầu ba của [Cửa Hàng Trading Hall]…
Lý Uyên canh đúng thời gian ‘show hàng’ là năm phút thì lập tức cất giọng, lớn tiếng nói về quy tắc của cuộc đấu giá này.
- “Mọi người, ai muốn tăng giá thì xin cứ tự tiện nói với Ba Đậu Đậu. Nó sẽ tự động truyền tin của mọi người đến đây và thống kê. Sau đó, quá trình thanh toán nó sẽ hướng dẫn cho ngài. Đến khi chúng ta nhận được tiền thanh toán thì sẽ gửi bưu kiện qua ngay tức khắc. Xin mọi người cứ yên tâm đấu giá nhé.
Bây giờ, lần đấu giá thứ nhất trong buổi đấu giá hội lần này, thanh ‘Đại kiếm Graphene’, vũ khí chất lượng Đồ Đỏ. Giá khởi điểm 0 đồng, mỗi lần tăng giá vô hạn. Đấu giá bắt đầu! Xin mời mọi người ra giá.”
Giọng nói ngọt ngào quyến rũ, không nhanh không chậm giải đáp rõ ràng mọi quy tắc được đặt ra trước đó.
‘Rầm’
Ngay sau khi Lý Uyên vừa đọc lên câu cuối cùng, nàng cũng đồng thời giơ lên cây búa gỗ trên bục phát biểu, gõ mạnh lên trên một miếng gỗ lớn, gây ra một tiếng vang vọng như để đánh vào tinh thần của đám người tham gia cuộc HijENlv đấu giá hội này.
Đồng thời, trên sàn diễn cũng xuất hiện một màn hình lớn khác. Nơi đó chính là để một dòng chữ số ‘0 đồng 0 bạc 0 vàng’ biểu thị cho giá của thanh kiếm đang được đấu giá ở thời điểm hiện tại.
1 giây
2 giây
…
10 giây
Thời gian cứ nhỏ giọt trôi qua, thế nhưng có một điều kỳ lạ là giá tiền của thanh ‘Đại kiếm Graphene’ này vẫn chưa hề tăng lên dù chỉ là một đồng lẻ.
Điều này không khỏi làm cho Lý Uyên có chút đổ mồ hôi. Ánh mắt nàng đầy lo lắng nhìn về phía Đình Tấn.
Trông thấy Lý Uyên đang hướng về phía mình nhìn lại, đầy lo lắng, Đình Tấn cũng không có nói gì. Chỉ mỉm cười gật đầu nàng một cái, tự như đang nói. ‘Sẽ không sao đâu…’
Nhìn biểu hiện của Đình Tấn, Lý Uyên cũng bớt được phần nào hốt hoảng nhất thời. Dù sao đây là lần đầu tiên nàng đứng ra chủ trì một sự kiện lớn như vậy, có chút ‘hụt hơi’ thì cũng không có gì quá khó hiểu.
Hít sâu một hơi, Lý Uyên nở một nụ cười mỉm, hướng về màn ảnh nói.
- “Trang bị này chính là rơi ra từ con quái vật Boss Griffin Lãnh Chúa. Mọi người chắc có lẽ không rõ lắm điều này ý nghĩa thế nào. Ta xin mạn phép nói ra một số chi tiết nhỏ.
Con Griffin Lãnh Chúa này có đẳng cấp là 31 cấp. Có thể bay trên không trung, đồng thời sở hữu ba kỹ năng ma pháp bao gồm ‘Lưỡi Đao Gió’, ‘Tường Gió’ và quan trọng nhất là tuyệt chiêu cuối của nó ‘Triệu Hồi Lốc Xoáy’.
Cả hai đoàn lính đánh thuê [The Alliance] và [The Throne] đã phải tử vong hơn 2000 người mới thành công đem nó chém giết. Và thanh đại kiếm này chính là một trong số những món vật phẩm thu hoạch được từ nó.
Chất lượng của nó mọi người chắc vẫn chưa biết nhưng là ta có thể cam đoan, thuộc tính của nó đủ để ăn đứt một món trang bị Đồ Đỏ khác ngang cấp. Chính vì thế lần này là một cơ hội cho những ai muốn sở hữu một món trang bị Đồ Đỏ, nên nếu không ra tay bị người đoạt mất cũng xin đừng hối hận nha…”
Một hơi hài nói về nguồn gốc của thanh kiếm này, đồng thời cũng bốc phét lên một chút về thuộc tính của thanh kiếm này, Lý Uyên đã gần như sử dụng hết vốn liến của mình để câu ra tính cách hơn thua trong nhóm người chơi này.
Cùng lúc đó, những con Ba Đậu Đậu được Đình Tấn gửi cho một mệnh lệnh hỏi giá người chơi. Ngay tức khắc, những con Ba Đậu Đậu được người chơi cài đặt xong liền xoay ngang hỏi thăm chủ nhân của nó.
- “Ông chủ ngài có muốn ra giá không?”
- “Bà chủ, nhanh ra giá đi, biết đâu lại mua được thì sao.”
- “Cậu chủ, làm sao bây giờ? Chưa có ai ra giá hết, hay chúng ta ra tay trước đi…”
…
Và dường như hành động này của Đình Tấn rất có tác dụng. Với sự kích thích của mấy con Ba Đậu Đậu, nhóm người chơi này bắt đầu ra giá.
- “Ngài ‘Kysi_khongdau16’ ra 100 tiền đồng!”
- “Ah! Đã có ngài ‘Hongphuong210789’ ra giá 50 bạc!”
- “Ối trời ơi ngài ‘Hcongdanh’ đã ra giá 1 vàng rồi!”
- “Cảnh báo! Cảnh báo! Giá cả bây giờ đã là 10 vàng do ngài ‘Blackangel1306’ ra giá!”
- “Đại gia ‘Hungcuong1’ đã ra giá 100 vàng rồi kìa mọi người ơi!”
…
Con Ba Đậu Đậu mập mạp to lớn trên sàn diễn liên tục hét lên tên và số tiền của người chơi đấu giá như đang đọc RAP, rất là vui tai. Cùng lúc đó, bảng hiện thị số tiền đấu giá của thanh ‘Đại kiếm Graphene’ điên cuồng tăng lên.
Ở phía trên của bảng hiện thị số tiền này cũng liên tục xuất hiện tên của những người ra giá, nhưng chưa đến một giây thì đã bị đẩy lùi bởi một cái tên khác.
Điều này cũng làm cho Lý Uyên cùng với những người có mặt trong căn phòng này cũng âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhỏm. Bắt đầu có chút hưng phấn và chờ mong, quan sát số tiền tiền đang điên cuồng nhảy lên kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...