Cũng trong lúc Đình Tấn đang nhàn nhã hưởng kinh nghiệm và thăng cấp thì ngay lúc này, Henry đã trở lại game. Nguyên nhân cũng bởi vì xem xong đoạn phim mà gã HappyLife413 đăng lên trên diễn đàn Anh Hùng làm cho hắn không thể nào tĩnh tâm mà nghỉ ngơi được.
Vừa đăng nhập vào game, rất nhiều tiếng nói chuyện liền vang lên bên ai của hắn.
- “Nghe nói gì chưa? [The Alliance] vừa được bình chọn lên làm S cấp thế lực rồi đó.”
- “Xời… tưởng chuyện gì, tao đã đoán được từ lúc nghe được thông báo giết Boss Lãnh Chúa trên 30 cấp hôm kia rồi.”
- “Không biết bọn [The Throne] lúc này thảm thế nào nhỉ? Tao nghe nói mấy thằng trong hội của tụi nó hình như cũng thoát ra gần hết rồi thì phải.”
- “Suỵt… mày không thấy bên kia có người của [The Throne] à? Cẩn thận kẻo chúng nó kéo người ra cắn ngươi bây giờ.”
…
Liên tục những tiếng xì xào bàn tán và hành động chỉ trỏ của những tên người chơi xung quanh quảng trường đều hướng về phía Henry mà tới.
Điều này càng là làm cho hắn nhịn không được, đỏ mặt tía tai vội vàng cúi thấp đầu chạy trở về phía Nam EL Thành nơi trụ sở của [The Throne] tọa lạc.
Hắn lúc này có chút hối hận, hôm đó sau khi tử vong được hệ thống đưa trở về quảng trường trong thành, sao không chịu đi thẳng về trụ sở [The Throne] rồi hẳn thoát game, để cho lúc này bị một đám người nhận ra làm mất mặt như vậy.
Cắm đầu cắm cổ chạy nhanh mà đi, Henry gần như không hề nhìn và nghe mọi thứ xung quanh, hắn chỉ dựa vào trí nhớ của mình mà chạy thẳng một mạch về trụ sở.
Hơn 15 phút sau đó, cuối cùng Henry cũng đã về được đến căn phòng làm việc của hắn trong trụ sở.
Mặc dù thoát game có gần một ngày, thế nhưng trong game lúc này đã trôi qua được gần hai ngày rồi, trong lúc vắng mặt của hắn, [The Throne] đã có rất nhiều chuyện xảy ra.
Lúc này ông lão quản gia Tim đã bận đi điều tra về chuyện buổi đấu giá của [The Alliance] nên Henry không thể tìm lão ta mà hỏi chuyện.
Hắn chỉ đành gửi tin nhắn cho 4 tên đội trưởng và đám hộ vệ của mình, gọi bọn họ tập trung đến văn phòng để hỏi thăm tình hình biến động trong lúc hắn vắng mặt.
Rất nhanh sau đó, không quá 30’ phút, căn phòng của Henry đã xuất hiện thêm 13 người.
Bất quá Henry vẫn có chút không vừa ý. Hắn trầm giọng hỏi.
- “Long đâu rồi?”
Đúng vậy! Trong số những người có mặt ở trong phòng làm việc của hắn ngay lúc này không còn bóng dáng của gã linh mục Long nữa.
Là một người có thực lực, chỉ trong một trận chiến dịch thì đã làm thuyết phục và lấy được lòng tin của Henry, sự vắng mặt của Long ngay lúc này không khỏi làm cho hắn đột nhiên có chút khó hiểu.
Bởi vì chỉ cần Henry quay trở lại, Long chắc chắn sẽ nhận được thưởng lớn. Hơn thế nữa, hắn còn có khả năng được Henry thu nhận làm tổng chỉ huy của [The Throne] với một mức lương cao hơn gấp mấy lần so với phần tiền lương ít ỏi, trong bản hợp đồng làm vệ sĩ đã ký kết trước đó với Henry.
Nghe câu hỏi của Henry, những tên thuộc hạ có mặt trong phòng không khỏi có chút run sợ. Một gã Triệu Hồi Sư sau khi phân vân một hồi thì liền cất tiếng.
- “Thưa… thưa thiếu gia. Hôm qua lúc đang làm nhiệm vụ với ta thì đột nhiên hắn thoát game rồi biến mất cho đến bây giờ luôn rồi ạ. Vẫn chưa có đăng nhập lại.”
- “Lúc đi hắn có nói gì không?”
Càng lúc càng khó hiểu trong chuyện này, Henry không nhịn được hỏi lại một câu.
Gã triệu hồi sư đôi mắt đảo quanh, ngẫm nghĩ lại trong trí nhớ. Sau đó đôi mắt chợt sáng lên như nhớ lại điều gì đó, vội vàng nói.
- “Có! Có! Có! Lúc trước khi đăng xuất khỏi game hắn có nói là mình phải đi ra nước ngoài làm công việc gì đó. Nhưng không có nói rõ là đi đâu.”
Henry nghe xong thì lại tiếp tục rơi vào trầm mặt, im lặng một lúc lâu không nói gì. Dường như đang suy tính chuyện gì đó.
Một hồi lâu sau, hắn mới đột ngột hướng về bốn tên đội trưởng Bò Cạp, Ai Kiu Ai, Ollay và Huyền Thoại hỏi.
- “Tình hình [The Throne] mấy ngày hôm nay thế nào?”
Bốn gã này đang cúi thấp đầu không dám nhìn mặt Henry. Bị hắn hỏi tới thì không khỏi giật nảy người, đưa mắt nhìn nhau như đang thương lượng ai đứng ra nói trước.
Rất nhanh thì Bò Cạp liền đứng ra làm người đi đầu báo cáo.
- “Thưa thiếu gia, [The Throne] công hội từ lúc thua trận đến giờ đã trải qua gần hai ngày thời gian trong game. Trong hai ngày này số lượng thành viên không ký kết hợp đồng nhận lương với chúng ta thì gần như đã thoát khỏi công hội hơn 60%. Số còn lại vẫn không trực tuyến hoặc không tham gia vào chiến dịch trước đó. Nguyên nhân là bởi vì...”
‘Rầm!’
Bò Cạp chưa nói xong thì một tiếng đập bàn từ phía Henry đã ngắt lời hắn. Bò Cạp và ba tên đội trưởng còn lại ngay lập tức bị tiếng đập bàn này làm cho giật mình, tim đập như động cơ xe chạy, không dám nói thêm một lời nào.
Henry không cần nghe đến đoạn phía sau cũng đã biết được nguyên nhân. Chính là bởi đoạn phim đăng trên diễn đàn cùng với những cái chỉ trỏ và lời xì xào bàn tán trước đó ở quảng trường mà hắn đã trải nghiệm.
Bản thân hắn vẫn còn chịu không nổi huống chi là những tên đội viên của mình.
- “Còn gì nữa không?!”
Cố gắng hít thở sâu, bình tĩnh lại tâm tình của mình, Henry trầm trọng nói một câu.
Lúc này gã Huyền Thoại mới tiếp lời.
- “Về phía những người đã ký kết hợp đồng thì chỉ có khoảng 10% là hủy bỏ hợp đồng, chấp nhận đền bù để rời khỏi hội. Hiện tại số lượng thành viên vẫn còn hoạt động theo trong danh sách ghi lại là khoảng 3.480 người.”
Tin tức này dường như đã cứu vãn được tâm tình đang xuống dốc trầm trọng của Henry. Hắn nghe xong thì liền vô lực tựa lưng lên ghế, ngẩng đầu nhìn nóc phòng rồi thở sâu một hơi, tự an ủi bản thân: ‘Ít ra thì vẫn chưa tuột dốc quá đà’.
Một hồi lâu sau, Henry đưa mắt nhìn về phía Ollay và Ai Kiu Ai. Hắn đôi mắt lạnh lùng, hơi híp lại làm cho hai người này không khỏi cảm thấy lạnh cả sống lưng, đổ mồ hôi khắp người.
- “Hai người các ngươi ngày mai không cần phải đến đây nữa. Vị trí đội trưởng đội pháp sư và cung thủ sẽ có người đến thay thế.”
Henry đưa ra quyết định phế bỏ chức vị của hai tên này không phải là nhất thời mà đã có từ lâu. Bọn họ sau nhiều lần thất bại chứng tỏ năng lực của mình không tốt. Hắn không muốn phí phạm thời gian và tiền bạc vào những người không có năng lực.
Giọng nói lạnh lùng không hề có một tí nhân nhượng nào của Henry ngay khi rơi vào tai của hai tên đội trưởng này thì giống như một quả búa tạ đánh vào trong đầu của bọn họ vậy.
Cả hai đứng lặng cả người một hồi lâu, sau đó mới vội vàng hướng về hắn khóc lóc, cầu xin.
- “Thiếu gia… xin… xin bỏ qua cho ta một lần này nữa thôi. Ta sẽ cố chuộc lại lỗi lầm mà.”
- “Thiếu gia, hôm đó ta quả thật đã cố hết sức rồi, chỉ tại kẻ địch quá gian xảo thôi. Ngài tha ta một lần này nữa thôi. Xin ngài mà…”
…
Không chờ cho hai người lải nhải tiếp câu thứ hai, Henry phất tay như đuổi ruồi, nhưng thật ra là sử dụng chức năng trục xuất người lạ khỏi phòng riêng của hắn, đuổi hai tên đội trưởng Ollay và Ai Kiu Ai này đi.
Tận mắt chứng kiến hai người cứ như vậy bị phế truất chức vị đội trưởng, đuổi thẳng ra khỏi công hội, những người có mặt còn lại trong phòng không khỏi có chút run rẩy, sợ hãi, đều cúi đầu im lặng.
Bọn họ đã số làm việc đều là vì kiếm tiền. Nhất là với [The Throne] ký kết hợp đồng vừa nhẹ nhàng lại vừa có nhiều tiền.
Đã nếm trải ngon ngọt, nếu bị mất đi phần công việc này, trở lại với chức vị người chơi tự do trước đó, bọn họ sợ rằng sẽ chịu không nổi đả kích về mặt tinh thần.
Henry giống như là vẫn không hề quan tâm đến chuyện này là mấy. Sau khi đuổi hai người đội trưởng kia ra khỏi phòng, hắn lại tiếp tục chống tay lên trán, trầm tư suy nghĩ.
‘Cộc cộc…’
Nhưng bỗng nhiên ngay lúc này, cửa phòng vang lên tiếng gõ. Sau đó, ông lão quản gia Tim liền mở cửa đi vào.
Vẻ mặt có chút hối hả, vừa vào tới duuD32ig phòng, hắn vội vàng hướng về Henry báo cáo.
- “Thiếu gia, thiếu gia, có tin tức từ Hồng Môn Hội”
Trông thấy bộ dạng của lão Tim như vậy, Henry không khỏi nhíu chặt đôi chân mày, thầm nghĩ: ‘Đám người Hồng Môn Hội lúc này lại có chuyện gì nữa chứ?!’
- “Nói!” - Hắn lạnh lùng thốt ra một chữ duy nhất.
Ông lão quản gia Tim dường như cũng không quan tâm lắm với tâm trạng của Henry ngay lúc này. Ngay khi có được sự cho phép, lão ta lập tức nhanh chóng tiếp lời.
- “Tên Trần Cận Hùng vừa nhắn tin cho ta nói: Ở địa bàn khu vực phía tây EL Thành do bọn họ quản lý, lúc sáng có trông thấy tên hội trưởng của [The Alliance] một mình đi ngang qua. Dường như là đang đi làm nhiệm vụ. Bọn họ đã cử người theo dõi, nếu có tin tức sẽ tiếp tục truyền về.”
Vừa nghe xong tin tức này, ánh mắt của Henry lóe lên một tia sắc lạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...