Tuy rằng Đình Tấn đã có tính toán và canh giờ đề phòng những người lên đường đến đây quấy rối thế nhưng dù sao cũng là suy đoán không thể chính xác được.
Nhưng cũng may nhờ có Lý Uyên sắp xếp và quản lý trong đoạn thời gian trước mà [The Alliance] đã điên cuồng phát triển không chỉ đơn giản là về mặt sản nghiệp và kinh tế mà trong đó còn có ngành tình báo được mở rộng lên rất nhiều lần.
Có thể nói trước kia, Đình Tấn một người thân đơn thế cô. Hắn chẳng khác nào một người mù chỉ biết một số tin tức, tin đồn thông qua các bài đăng trên mạng.
Tuy nhiên đến nay, đã có rất nhiều tai mắt và gián điệp ngầm được nàng mua chuộc hoặc thuê người cài vào trong các công hội khác. Thế nên Lý Uyên rất nhanh thì biết được âm mưu và lịch trình chính xác của đám người [The Throne] mà kịp thời mật báo cho Đình Tấn.
Ngay ở thời điểm đọc được nội dung tin nhắn của Lý Uyên, Đình Tấn đôi mắt híp lại thành một tuyến nhỏ, thế nhưng sự lạnh lẽo từ bên trong chỉ tăng chứ không hề giảm đi chút nào.
Đây chính là thời điểm mấu chốt quyết định thành bại của kế hoạch gây ra tiếng vang lần này của [The Alliance]. Thành công, cả đội Lính Đánh Thuê của hắn danh tiếng sẽ vang vọng khắp mọi ngõ ngách EL Thành thậm chí là trên toàn thế giới.
Nếu thất bại, vậy thì hắn và hơn 600 người anh em ở đây chỉ có thể đành ngậm ngùi xây dựng lại lực lượng tìm kiếm một cơ hội khác. Thậm chí có thể gây ra một làn sóng rời khỏi hội cũng không chừng. Đây chẳng khác nào giáng một đòn nặng nề cho [The Alliance].
Chính vì vậy mà Đình Tấn mới điều động người đi canh chừng, quyết không để cho có bất cứ sơ xuất nào xảy ra ngay lúc này. Hơn nữa giữ lại một đám người chơi chức nghiệp đạo tặc và triệu hồi sư cũng không giúp ích gì được cho cả đội.
Bởi một nhóm thì không thể tham gia vào chiến đấu, một nhóm thì lượng sát thương quá thấp, vai trò chủ yếu là khống chế. Mà con Griffin lúc này đã không cần kỹ năng khống chế của bọn họ nữa rồi.
Một nhóm người chơi đạo tặc rời đi chiến trường làm khoảng không xung quanh con Griffin lập tức gia tăng, tạo điều kiện cho đám người chơi viễn trình chức nghiệp tấn công càng thêm thoải mái dễ dàng hơn, không bị ngộ sát đồng đội.
Kèm theo đó là những tên người chơi cận chiến còn lại như đội võ sĩ của Ameerah và đội thích khách, thợ săn Louis có thêm cơ hội tiếp cận, công kích con Griffin.
Bất quá ngay khi David rời đi không được bao lâu, Đình Tấn liền tiếp tục nhận được thông báo có một tin nhắn mật được gửi tới. Mở ra xem thì người gửi chính dCLTVQMC là David, nội dung cũng rất ngắn gọn.
- “Phát hiện kẻ địch rất đông, xin cho ta chỉ thị tiếp theo.”
Đọc được tin nhắn này, lại đưa mắt nhìn về phía con Griffin chỉ còn chưa đến 7000 điểm HP nữa thôi thì sẽ bị giết chết, hắn trong lòng không khỏi trầm xuống, có chút gấp gáp cùng lo lắng.
Nhưng rất nhanh những cảm xúc này đều bị hắn đè nén lại rồi ném qua một bên, đầu óc nhanh chóng suy tính đường đi nước bước giải quyết khó khăn lúc này.
Một lúc sau, đôi mắt lóe lên một tia tinh mang, Đình Tấn liền nhanh tay nhập tin nhắn trả lời gửi lại cho David bên kia.
…
Ngay lúc này, trên con đường đi vào vùng đất trũng phía bên ngoài hoang mạc cằn cỗi, cách chiến trường của đội Lính Đánh Thuê [The Alliance] với con Griffin Lãnh Chúa hơn 2km, David dẫn đầu tiểu đội hơn trăm người đang ẩn nấp phía sau một gò đất cao nhìn về hướng tây đang có một đoàn đội, khoảng hơn nghìn người đang hành quân đi thẳng đến nơi này.
Gương mặt của hắn cùng với vài tên đội viên nằm sát bên cạnh đều tràn ngập thần sắc lo lắng, hồi hộp. Lại thêm ánh nắng chói chang trên bầu trời, rọi thẳng xuống khu vực hoang mạc vắng vẻ này càng làm cho bầu không khí có vẻ ngột ngạt, oi bức thêm.
- “Chỉ huy, làm sao bây giờ? Đối phương đông người quá, đi ra chặn đường thì chắc có cho mỗi người chúng ta một cái chiếu cũng không đủ mà đắp đâu…”
Một tên đội viên ngay bên cạnh David không nhịn được mà mở miệng lo lắng hỏi. Giọng nói cũng có chút trêu đùa như muốn làm giảm bớt đi bầu không khí nơi này.
David gương mặt bình tĩnh, đôi chân mày có chút nhíu nhíu lại, giọng nói cũng mang theo một chút ý lạnh mà trả lời.
- “Jimmy, ngươi đã quên những gì đội trưởng đã nói trong ngày hôm qua rồi sao?”
Vừa nói hắn vừa chậm rãi quay đầu sang, đôi mắt như chim ưng chăm chú nhìn lấy gương mặt trắng trẻo vẫn còn non nớt, chưa đến 19 tuổi của Jimmy.
Bị David nhìn chăm chăm như vậy, chàng trai trẻ này lập tức hốt hoảng lắp bắp trả lời lại.
- “Không… không có… chỉ là ta có chút lo lắn… g…”
- “Không phải nói nữa!”
Không đợi Jimmy nói xong, David đã chen miệng ngắt lời của hắn. Giọng điệu khẳng định, chắc như đinh đóng cột mà lớn tiếng nói với Jimmy cũng như với những tên đội viên có mặt ở nơi này.
- “Phía sau vẫn có hơn trăm người anh em đã đặt niềm tin tại nơi này của chúng ta, nếu chúng ta bỏ chạy thì hậu quả thế nào các ngươi nghĩ tới chưa?“
Hơn trăm tên đội viên đều cúi đầu, trầm mặt. Thiếu niên trẻ tuổi Jimmy càng là đỏ mặt, im lặng dường như rất xấu hổ bởi những lời nói vô ý của mình lúc nãy. Thế nhưng David vẫn không để ý những điều này mà tiếp tục lớn tiếng, giọng điệu tràn ngập tự hào mà nói.
- “Ta một lần nữa nhắc lại những gì đội trưởng đã nói ngày hôm qua. [The Alliance] không chấp nhận kẻ hèn nhát. Chúng ta có thể thua trận mà chết, nhưng không thể vì sợ hãi mà lùi lại bước chân. Nhớ kỹ điều này cho ta. Rõ chưa?!”
‘RÕ!’
Jimmy và hơn trăm người khác đồng thanh hô to, trong giọng nói của bọn họ cũng không có quá nhiều lo lắng như trước. Duy chỉ có là ý chí chiến đấu đang sục sôi trong lòng họ.
Lúc này, David mới bình tĩnh mà tiếp tục nói như muốn trấn an những tên đội viên này.
- “Tốt rồi, yên tâm đi! Ta đã nhắn tin xin chỉ thị của đội trưởng, các ngươi cũng đừng có suy nghĩ quá nhiều. Nhiệm vụ của chúng ta chỉ là phải nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh mà thôi.”
Keng! - Ngài nhận được một tin nhắn mật.
Ngay khi David vừa nói xong, âm thanh hệ thống thông báo, có tin nhắn được gửi tới, liền vang lên bên tai hắn.
Vội vàng mở bảng hệ thống ra xem nội dung tin nhắn.
- “Không cần liều lĩnh, ngươi chỉ việc dẫn đội đánh du kích dụ địch rời đi khỏi khu vực này là được. Nếu không thể dẫn dụ kẻ địch rời đi thì lập tức rút về nơi này cố thủ.”
Mệnh lệnh Đình Tấn gửi tới cũng khá đơn giản dễ hiểu, thế nhưng để thực hiện được điều đó là khó đến không tưởng.
Bất quá điều đó cũng không làm David chùn lại bước chân. Nhìn về phía đội quân hơn nghìn người chỉ còn cách mình không đến 2km, hắn gương mặt trầm tư như đang suy tính kế hoạch tác chiến.
Một lúc sau, đôi mắt lóe lên một tia ánh sáng sắc lạnh, hắn không hề nao núng chút nào, bật người đứng dậy lớn tiếng ra lệnh.
- “Toàn bộ triệu hoán sư giữ nguyên vị trí, ẩn nấp tại nơi này. Những hành động tiếp theo sau đó, ta sẽ truyền đạt mệnh lệnh thông qua hai đứa trẻ này.”
Nói đến đây David bước chậm tiến lại phía sau lưng Ami và Dendi đứng gần đó, hai tay đặt nhẹ lên vai chúng.
Hai đứa trẻ cũng có chút hồi hộp, lo lắng khi bị giao cho nhiệm vụ lớn lao như vậy. Thế nhưng cảm nhận hơi ấm từ bàn tay trên vai mình đang truyền tới, nỗi sợ hãi cũng dường như bị giảm bớt đi rất nhiều.
David nhìn xung quanh mọi người một hồi, sau đó mới tiếp tục nói.
- “Các ngươi nhất định phải tuân theo sự chỉ huy của hai đứa trẻ này mà điều khiển Song Giác Thú của mình. Không được ham chiến hay tự ý hành động! Bởi vì nhiệm vụ của các ngươi là dẫn dụ kẻ địch rời đi nơi này càng xa càng tốt. Rõ chưa?!”
‘RÕ!’
Như để trả lời khẳng định, chắc chắn cho David yên tâm, 50 tên chức nghiệp triệu hoán sư đội viên đồng thanh hô lớn một tiếng, khi thế cũng dâng lên hừng hực.
Gương mặt bình tĩnh, đôi mắt của David nhìn chăm chú lấy bọn họ một hồi sau đó mới vỗ vỗ vai hai đứa em mình, rồi lập tức xoay người đồng thời lớn giọng nói.
- “Những người còn lại đi theo ta!”
Nói đoạn, David dẫn đầu chạy ngược xuống sườn dốc hướng về phía bên trái của đội ngũ kẻ địch.
Ami và Dendi cũng lập tức ra lệnh cho bốn con Song Giác Thú nhanh chóng chạy theo David nhưng bản thân thì vẫn đứng im tại chỗ. Những tên triệu hoán sư còn lại cũng nhanh chóng ra lệnh điều khiển Song Giác Thú của mình đuổi theo sau.
Đồng thời hơn 70 tên đạo tặc người chơi lúc này mới kịp phục hồi tinh thần, cũng nhanh chóng đuổi theo sau David.
Bất quá, David lại không chú ý được ngay tại bên trong tổ đội của mình lại có vài tên người chơi ánh mắt liên tục đảo quanh, tựa như đang suy tính những điều âm mưu gì đó.
Bọn họ thỉnh thoảng lại nhìn về phía đoàn người hành quân nối dài của công hội [The Throne] đang trên đường đi tới, sau đó lại nhìn về phía bóng lưng của David, cuối cùng là nhìn về phía vài tên người chơi khác trong đội dường như đang bàn tính âm mưu gì đó.
Tuy nhiên bọn họ vẫn không có hành động gì lạ thường ngay lúc này mà vẫn tiếp tục chạy nhanh để đuổi kịp theo bước chân của David.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...