Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân

Một đêm không mộng. Đồng hồ sinh học đúng giờ đánh thức Cố Khâm dậy, hắn còn chưa tỉnh táo hẳn, có chút không biết mình đang ở đâu, sau mấy giây hắn cảm giác được bên cạnh mình còn có hô hấp của một người khác, hắn quay đầu, Hình Chiến nằm ngay bên cạnh hắn, cách không xa không gần.

Tư thế ngủ của Cố Khâm và Hình Chiến đều rất quy củ —- ở trong quân đội mấy năm, tư thế ngủ có lộn xộn đến mức nào cũng sẽ trở nên quy củ hơn, bởi vì bọn họ cần phải thích ứng với đủ loại hoàn cảnh tác chiến, có lúc thậm chí chỉ có thể nghỉ ngơi trong không gian chật hẹp của cơ giáp, còn phải nhanh chóng khôi phục lại trạng thái tinh thần tốt nhất —- cho nên hoàn toàn không có tình huống một người ngủ lăn vào trong ngực người khác, hoặc là ngủ đè lên người đối phương cả đêm phát sinh.

Chẳng qua là tại sao hắn lại ngủ chung một giường với Hình Chiến? Cố Khâm nhớ tối hôm qua hai người bọn họ lên tầng hai, dùng thử một loại khoang giả lập có thể nhanh chóng tăng cao thể chất, sau đó bởi vì di chứng, nên hắn kiệt sức mà ngủ mất.

Vào thời kỳ chiến tranh, ngủ chung với đồng đội là chuyện bình thường như cơm bữa, Cố Khâm vốn nên đã quen, thế nhưng khi hắn nhận ra người bên cạnh là Hình Chiến, chẳng biết tại sao lại khó hiểu mà thấy có chút không được tự nhiên, có lẽ là bởi vì tối hôm qua sau khi dùng thử khoang giả lập xong hắn bị ảnh hưởng, lúc đó Hình Chiến giúp hắn toàn thân trần truồng tắm rửa, cho nên cảm thấy có chút lúng túng? Cố Khâm cúi đầu nhìn cơ thể mình một cái, có lẽ còn phải cộng thêm một điều, bây giờ hắn còn không mặc quần áo, mà trái lại Hình Chiến thì mặc áo ngủ trên người.

Cố Khâm ngồi dậy nhìn bốn phía, nơi này vẫn là phòng huấn luyện đó. Hình Chiến gần như là cùng lúc tỉnh lại, giống như đã quên mất trong phòng còn có người khác, vô cùng tự nhiên mà cởi áo ngủ, cầm quần áo đã gấp ngay ngắn đặt trên tủ đầu giường mà mặc vào chỉnh tề ngay trước mặt Cố Khâm. Cố Khâm nhìn vóc người cường tráng của đối phương, lại nhìn mình, có cảm giác thực hâm mộ lại ghen tị. Cho tới khi đôi mắt sáng rõ của Hình Chiến nhìn tới hắn, hắn mới theo phản xạ mà chào, “Sớm.”

Hình Chiến chậm rãi quét mắt qua lại mà nhìn Cố Khâm, tựa như một con mãnh thú đang nhìn kỹ xem nên hạ miệng từ vị trí nào của con mồi, nhìn đến mức khiến lông trên người Cố Khâm đều dựng đứng, theo bản năng mà kéo chăn lại che kín cơ thể của mình, chỉ lộ ra một cái đầu. Ánh mắt của Hình Chiến cuối cùng cũng dời tới trên mặt hắn, Cố Khâm lại cảm thấy mình đọc được một chút tiếc nuối từ trong mắt y.

“Sớm.” Hình Chiến vừa mới tỉnh ngủ, giọng càng trầm thấp từ tính, giống như tiếng đàn ưu nhã mê người vậy, “Anh có thể thay quần áo của tôi.” Y hếch cằm về hướng một bộ quần áo khác.

“Cảm ơn.” Cố Khâm nhận ra động tác của mình khi nãy có chút thái quá, đều là đàn ông, có gì mà chưa thấy? Thế nhưng hắn vẫn không tự chủ được mà dùng tốc độ nhanh nhất thay quần áo, bởi vì cảm giác tồn tại của ánh mắt Hình Chiến quá mạnh mẽ! Hắn nhìn về phía Hình Chiến, mới phát hiện hai người mặc đều là quần áo ngày thường, trừ một ít hoa văn khác nhau ra, thì gần như là giống nhau như đúc. Chỉ là mặc dù chiều cao của họ không chênh lệch lắm, nhưng khi Cố Khâm mặc thì rõ ràng có chút rộng, mà Hình Chiến mặc thì lại tôn lên toàn bộ dáng người hoàn mỹ.

“Xuống tầng ăn cơm.” Đối với sắp xếp của quản gia Bress, Hình Chiến coi như là hài lòng, mở cửa đi ra ngoài.

Bress đứng sau cửa, cung kính nói, “Thiếu gia, Cố thiếu.” Hắn có ấn tượng rất tốt với Cố Khâm, vị này chắc là Thiếu phu nhân tương lai, nhất định phải chiêu đãi thật tốt.

Khi bọn họ đến phòng ăn, Chung Vân Tu đã ở đó chờ họ, “Hai người tỉnh rồi? Mau tới ăn sáng đi.”

“Nguyên soái phu nhân.” Cố Khâm cẩn trọng mà hành lễ.

“Nơi này không có người ngoài, gọi chú là được rồi.” Chung Vân Tu kéo tay Cố Khâm ngồi xuống, ân cần hỏi, “Tối qua Khâm Khâm ngủ có ngon không?” Chiếc bàn ăn chữ nhật không lớn, Hình Chiến liền ngồi xuống chỗ đối diện Cố Khâm.

Đột nhiên nghe đến cái biệt danh xa lạ, tay Cố Khâm run lên một cái thiếu chút nữa cầm không chắc đũa. Hắn liếc nhìn Hình Chiến vẫn giữ nguyên khuôn mặt không cảm xúc, bắt đầu nghi ngờ rằng khi nãy là mình nghe nhầm, “Rất ngon. Xin lỗi phu nhân, tôi không ngờ mình sẽ ngủ lại, gây thêm phiền toái cho ngài.”

“Gọi chú!” Chung Vân Tu cười híp mắt lặp lại một lần nữa, “Không phiền toái chút nào cả, chú còn hy vọng cháu ở lâu thêm mấy ngày. Chiến Chiến không có bạn bè, cả ngày im lìm không nói tiếng nào, cháu tới rất đúng lúc giúp nó sửa đổi cái tật xấu này đi.”

Tay Cố Khâm lại run lên một cái, không nhịn được mà nhìn Hình Chiến, Chiến Chiến? Hoàng hậu đúng là một hồ ly tinh! Được rồi, cho nên vừa rồi không phải là hắn nghe nhầm sao…

Hình Chiến nhìn vào mắt Cố Khâm, bất ngờ mà mở miệng, “Nếu như anh muốn nhanh chóng nâng cao thể chất, thì nhất định phải sử dụng loại khoang giả lập này, nếu không với tốc độ này của anh, ba năm năm sau cũng không chắc chắn có thể đạt tới A+. Kỳ vọng của cha đối với anh rất cao.” Y dừng lại một chút, rồi bổ sung một câu, “Ở nơi này dễ dàng hơn.”


Có người cung cấp cơ hội tốt như vậy, Cố Khâm đương nhiên không muốn bỏ qua, nhưng nếu hắn ở lại trong nhà người khác thì lại có chút ngại ngùng, dù sao thì hắn tự thấy được quan hệ của mình với Hình Chiến còn chưa thân thiết tới mức độ này, mà tính cách Hình Chiến lại càng khiến người không hiểu nổi y, bọn họ coi như là bạn sao? Hay là Nguyên soái hy vọng bồi dưỡng hắn nên y mới mở cho một lối thuận lợi như thế? “Có thể phiền mọi người hay không…”

“Một chút đều không phiền toái!” Chung Vân Tu trực tiếp quyết định, “Cứ quyết định như vậy đi! Kỳ nghỉ này cháu ở lại đây, cháu bảo quản gia của cháu chuẩn bị một chút rồi cũng chuyển sang đây đi.”

Cố Khâm thần xui quỷ khiến mà hỏi, “Nơi này có phòng khách không?” Lời vừa ra khỏi miệng lại cảm thấy mình đúng là làm chuyện thừa, trang viên lớn như vậy làm sao có thể không có phòng cho khách.

Chung Vân Tu cười không đáp, trái lại lại nhìn về phía Hình Chiến. Hình Chiến trầm mặc trong chốc lát, trả lời vô cùng do dự, “…Có.”

Khóe miệng Cố Khâm giật một cái, tại sao hắn lại nghe thấy một chút không tình nguyện trong đó? Hẳn là ảo giác…đi?

Ăn sáng xong, Chung Vân Tu bảo Hình Chiến đưa Cố Khâm đi thăm quan trang viện một vòng, sau đó để lại không gian cho hai người, mình thì chỉ huy người máy đi dọn phòng cho Cố Khâm. Hình Chiến vốn là một cái hũ nút, trên đường ngoại trừ mỗi khi tới một địa điểm lại giới thiệu tên nơi đó ra, thì còn lại gần như không nói một lời. Cũng may Cố Khâm cũng không để bụng, vẫn thưởng thức phong cảnh nơi này, cũng không có cảm giác mất tự nhiên. Đi dạo một hồi, Bress tới nói có khách tới thăm, Hình Chiến trực tiếp đưa Cố Khâm trở lại phòng khách.

“Chúc mừng! Vị này chính là Tướng quân phu nhân tương lai sao? Tôi còn tưởng rằng Hình Chiến cả đời cũng không tìm nổi đối tượng chứ!” Một người đàn ông bề ngoài tao nhã lịch sự đánh giá Cố Khâm, bên cạnh còn có một người đàn ông lạnh lùng khác.

Cố Khâm cảm thấy đối phương cười rất giống hồ ly, vất vả lắm mới kịp hiểu ra ý tứ trong lời nói của đối phương, vội vàng mà giải thích, “Anh hiểu lầm rồi, tôi và Hình Chiến không phải loại quan hệ đó!”

Thấy Hình Chiến không phủ nhận, chân mày của người đàn ông nhướn lên, “Hóa ra còn chưa bắt lại sao? Tối hôm qua chưa làm gì hết sao? Động tác thật chậm.” Hắn chuyển sang Cố Khâm, vẻ mặt cảm thông, “Cậu còn chưa biết sau buổi dạ hội ngày hôm qua quan hệ của hai người đã sôi sục mà truyền đi khắp nơi rồi sao?”

Đầu óc Cố Khâm mơ hồ, “Truyền gì cơ?”

Hình Chiến không đáp, chỉ giới thiệu cho Cố Khâm, “Người này từng là huấn luyện viên của tôi, Angus Norton. Người bên cạnh là người yêu của anh ta, Tạ Hoan.”

Tên trái lại lại rất quen tai, Cố Khâm nghĩ một hồi lâu mới nhớ ra vị Angus này chính là nhân vật nổi tiếng được gọi là huấn luyện viên ác quỷ của trường quân sự Đệ Nhất năm ấy! Có điều lúc ấy hắn lại không được phân vào lớp của đối phương. Cố Khâm đưa tay ra, “Ngưỡng mộ đã lâu.” Đây quả thật không phải lời nói suông.

Angus bắt tay hắn, nụ cười càng rạng rỡ hơn, “Hai cậu mau quyết định sinh em bé đi, Sâm Sâm nhà tôi hai tuổi, vừa vặn có thể cho hai đứa đính hôn luôn.”

Cố Khâm theo bản năng cau mày, “Chuyện tình cảm nên để cho bọn nhỏ tự lựa chọn thì tốt hơn.”

Sau đó xung quanh rơi vào yên lặng quỷ dị, Angus đầy mặt kinh ngạc mà nhìn hắn, Cố Khâm có chút kỳ quái mà nhớ lại, làm sao vậy? Hắn nói không đúng sao? Hắn nghiêng đầu gặp phải đôi mắt sâu thẳm của Hình Chiến, đột nhiên nhận ra điều gì đó, chợt cả kinh, lúng túng giải thích, “Cái đó, chúng tôi không phải…”

“Ha ha ha ha…” Angus cười to, “Cậu nói đúng! Nên để cho bọn nhỏ tự lựa chọn! Có điều trước tiên có thể bồi dưỡng tình cảm mà!”


Lúc này Cố Khâm thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào, một giây trước hắn vẫn còn chối đây đẩy về quan hệ của họ, sao một giây sau đã rơi vào hồ đồ rồi! Cố Khâm nhìn Angus đang cười không dứt, lại nhìn Hình Chiến vẫn luôn không tỏ thái độ gì, hồi lâu mới nặn ra một câu, “… Thật xin lỗi.”

Angus cười đến thở hổn hển, một tay khoác lên vai Cố Khâm, “Sao phải xin lỗi? Cậu như vậy không được, phải cứng rắn lên mới có thể quản được Hình Chiến, người vợ nhỏ bí mật của tổng tài ạ!”

“Chúng tôi không phải…” Cố Khâm dở khóc dở cười.

Angus bình tĩnh mà cắt ngang hắn, “Tôi biết tôi biết, cho dù bây giờ còn chưa phải, sau này chắc chắn sẽ phải!”

Hình Chiến mặt lạnh đẩy cái tay vướng víu của Angus kia ra, thuận thế mà ôm lấy bả vai Cố Khâm, không chút khách khí mà ra lệnh đuổi khách, “Người nhìn rồi, các anh phải đi.” Y đẩy Angus vào trong ngực Tạ Hoan, “Quản người của anh cho tốt. Bress, tiễn khách.” Sau đó ôm cả Cố Khâm mà xoay người rời đi, mặc kệ Angus mắng mỏ thằng nhóc thối đằng sau lưng y.

“Như vậy được không?” Cố Khâm quay đầu thấy Bress trung thành đang ngăn cản hai vị khách kia, thế nhưng hắn cảm thấy nếu trò chuyện tiếp sợ rằng hắn sẽ thẹn quá thành giận, cho nên hơi có chút thở phào nhẹ nhõm.

“Không sao.” Hình Chiến mặt không biến sắc mà nghĩ, dù sao thì mục đích của y cũng đã đạt được.

Dưới sự cố ý thêm dầu vào lửa của vài người, tin tức Hình Chiến cuối cùng cũng đã có người yêu nhanh chóng lan truyền khắp Liên minh, đồng thời, Cố Khâm vốn không có tiếng tăm gì cũng trở nên nổi tiếng.

Cuộc đời của Cố Khâm vẫn có đủ sắc thái truyền kỳ, đã từng là con của Thượng tướng, là quân nhị đại dốt nát kém cỏi, sau lại bởi vì cha hy sinh mà biết quay đầu, phấn chấn mà kế thừa ý chí của cha mình, hiện tại đã trở thành một Thiếu tướng. Nghe nói nếu không phải do cấp bậc thể chất của hắn quá thấp, hắn đã sớm tiếp tục tiến lên trên. Vì vậy Cố Khâm cũng trở thành đề tài bàn tán lúc rảnh rỗi của mọi người, có điều đa số mọi người đều không biết bề ngoài của hắn, bởi vì hắn vốn không có tiếng tăm gì trước đây, cũng không tìm được tài liệu video gì liên quan tới hắn, trái lại tài liệu về Hình Chiến, được coi là lãnh đạo của thế hệ trẻ thì lại có rất nhiều.

Những ngày nghỉ tiếp theo, Cố Khâm vẫn ở trong Hình gia, phần lớn thời gian đều dùng cho huấn luyện, cho nên hắn cũng không biết tại Liên minh đã có lời đồn gì. Mà những lời Angus nói hắn cũng đã sớm quên, cho tới khi cả thế giới đều đã cho rằng hắn và Hình Chiến đã ở bên nhau, bản thân hắn vẫn còn chưa biết gì.

Trong đoạn thời gian này, Cố Khâm gần như là ở cạnh Hình Chiến từ sáng tới tối, tâm trạng vốn u ám cũng từ từ hồi phục. Có mục tiêu và động lực, hắn dần thoát khỏi mê mang, tích cực mà vùi đầu vào trong huấn luyện. Tuy rằng kỳ nghỉ không ngắn, nhưng còn chưa đủ để thể chất của Cố Khâm tăng lên A+, cho nên khi Nguyên soái Hình Duệ hỏi hắn có muốn ở lại quân khu Đệ nhất tiếp tục sử dụng khoang giả lập không, Cố Khâm suy nghĩ một chút cũng đồng ý.

Bởi vì trước kia đã từng xảy ra sự cố, loại khoang giả lập này đã ngừng sử dụng ở bên ngoài, chỉ có một vài cá nhân có cấp bậc đặc quyền cùng các biện pháp an ninh nghiêm ngặt mới có. Hình Duệ đưa Cố Khâm tới dưới quyền của Hình Chiến, nơi đóng quân của hai người rất gần, trên danh nghĩa là để cho Cố Khâm thuận lợi sử dụng khoang giả lập, nhưng trên thực tế lại là…

Sau khi kỳ nghỉ kết thúc, Cố Khâm một lần nữa có quân đội của riêng mình, nhưng dù sao họ cũng không phải là do chính bản thân hắn chọn lựa, cho nên vào hai ba tháng đầu mới thành lập này Cố Khâm rất bận rộn. Vì để cho Cố Khâm nhanh chóng chỉnh lý đơn vị này xong, Hình Chiến bố trí cho hắn rất nhiều nhiệm vụ, hắn cũng không để cho Hình Chiến thất vọng, thông qua vô số nhiệm vụ liên tiếp, hắn nhanh chóng khiến cho binh lính cấp dưới tâm phục khẩu phục, xây dựng uy vọng của mình trong quân.

Qua giai đoạn bận bịu này, Cố Khâm cuối cùng cũng có thời gian để tiếp tục thực hiện cải thiện thể chất. Khi đã lên lịch thời gian sử dụng khoang giả lập với Hình Chiến xong, hắn liền một mình lái chiến hạm cỡ nhỏ tới nơi đóng quân của Hình Chiến.

Đây là lần đầu tiên Cố Khâm đi tới nơi đóng quân của Hình Chiến. Bởi vì là chuyện cá nhân, hắn không nói cho bất kỳ ai tại sao hắn lại tới. Vốn loại khoang giả lập này cũng có thể coi là đồ cấm trên ý nghĩa nào đó, hắn không muốn tạo thêm phiền toái cho mình, lại càng không muốn gây thêm phiền toái cho Hình Chiến, cho nên hắn rất điệu thấp, thậm chí còn không đeo quân hàm trên vai —- Khi đã tiến vào nơi đóng quân chỉ cần thông qua cửa kiểm tra, hệ thống sẽ tự động phân biệt ra thân phận.

Cố Khâm xem xét bản đồ Hình Chiến cho hắn, đi thẳng tới nơi bọn họ đã hẹn trước. Binh lính hoặc sĩ quan gặp trên đường đều không nhìn ra cấp bậc của hắn, rất ít người chào hắn, hơn nữa nhìn mặt hắn, phần lớn người đều chọn coi thường hoặc tò mò mà liếc mắt nhìn qua, nhiều nhất là lịch sự mà gật đầu một cái, nhưng cũng không có ai tra hỏi thân phận của hắn. Dù sao người có thể tự do ra vào tại nơi đóng quân của một Thượng tướng, cho dù cấp bậc không cao, cũng sẽ không phải là binh lính bình thường.


Trừ một vài nơi tương đối trọng yếu ra, dưới tình huống bình thường, nơi có cửa ra vào đều chỉ có hệ thống kiểm tra quyền hạn, không có binh lính canh giữ, nhưng phòng làm việc của Hình Chiến hiển nhiên là một trong những nơi trọng yếu, có lính bảo vệ trước cửa. Sĩ quan canh gác một người là Trung úy, còn một người thì đã là Thiếu tá. Cố Khâm nhìn đối phương thêm mấy lần, Thiếu tá chừng ba mươi tuổi, tại sao sẽ tới chỗ này canh gác? Cho dù có là Nguyên soái cũng sẽ không phô trương đến vậy đi?

“Xin chào, xin hỏi có chuyện gì?” Vị Thiếu tá kia chào kiểu quân đội với hắn.

Cố Khâm đáp lễ, “Xin chào, tôi tìm Hình Chiến… Tướng quân.” Đã quen gọi thẳng tên, hắn nhất thời quên mất mình bây giờ là cấp dưới của Hình Chiến, phải gọi Hình Chiến là trưởng quan, nhưng lời đã nói, không thể làm gì khác hơn là thêm từ Tướng quân ở phía sau, “Phiền anh đi thông báo một chút, tôi là Cố Khâm.”

Lời Cố Khâm còn chưa dứt, cửa đã mở ra từ bên trong, Hình Chiến xuất hiện trước mặt hắn, “Cố Khâm, vào đi.”

Hình Chiến vô cùng tự nhiên mà cầm tay hắn kéo hắn vào phòng, nhanh đến mức hắn cũng không phát hiện ra biểu tình khiếp sợ của hai sĩ quan ở ngoài cửa kia khi nghe thấy tên hắn.

Kéo Cố Khâm ngồi xuống trên ghế sô pha, Hình Chiến mở màn hình giả lập đẩy tới trước mặt hắn, “Xem cái này một chút.” Phía trên là hồ sơ của ba sĩ quan, một Trung tá, hai Thiếu tá, Cố Khâm chú ý thấy một trong hai Thiếu tá kia chính là người vừa đứng ở cửa, tên Carlyle. Cố Khâm dùng ánh mắt nghi ngờ như muốn hỏi ba người này thì có vấn đề gì, Hình Chiến đáp, “Tôi cần chọn một sĩ quan phụ tá.”

Cố Khâm đột nhiên hiểu ra, sĩ quan phụ tá của Hình Chiến cũng giống như sĩ quan phụ tá Diệp Phi Dương của hắn, đều đã hy sinh trong chiến dịch lần đó. Cố Khâm hiện tại là Thiếu tướng, sĩ quan phụ tá có thể từ từ chọn, mà Hình Chiến thân là Thượng tướng công việc cần xử lý lại càng phức tạp, nhanh chóng chọn ra một sĩ quan phụ tá để bắt đầu đào tạo là việc cấp bách hiện nay.

Cố Khâm cẩn thận đọc tài liệu của ba người, “Từ sau khi kỳ nghỉ của chúng ta kết thúc anh lập tức bắt đầu quan sát bọn họ?” Thiếu tá Phương Vi Hùng bốn mươi tuổi, tính cách thận trọng, năng lực học tập mạnh, nhưng phương diện xử lý quan hệ giao tiếp có chút chậm; Trung tá Brian hơn năm mươi tuổi, các hạng năng lực tại mức trung bình khá, nhìn trải nghiệm cùng kinh nghiệm thì lại là người thích hợp làm sĩ quan phụ tá thích hợp nhất trong ba người, nhưng tuổi tác hơi lớn, sĩ quan phụ tá chọn ra đều là nhỏ tuổi hoặc ngang tuổi với trưởng quan, như vậy có thể tránh cho việc khi sĩ quan phụ tá giải ngũ trưởng quan sẽ lại phải đào tạo thêm một người nữa phát sinh; mà Thiếu tá Carlyle kia… “Thiếu tá ba mươi tuổi, chắc sẽ có cơ hội lên tới cấp Tướng rất cao, tại sao cũng ở trong đây?”

“Chính hắn báo danh.” Hình Chiến hơi cau mày, “Hắn… đã từng là đối tượng xem mắt của tôi.”

Cố Khâm bỗng mở to hai mắt, có cảm giác không tự nhiên muốn cười mà lại cười không nổi. Xem nhẹ khó chịu phức tạp chợt lóe lên trong lòng, Cố Khâm hắng giọng một cái, chế nhạo nói, “Hắn thích anh?”

Hình Chiến nghiêm túc nhìn Cố Khâm, cơ thể nghiêng về phía trước, “Tôi không thích hắn.”

Hai người bọn họ vốn đã ngồi gần nhau, Hình Chiến nghiêng người lập tức khiến chóp mũi hai người gần sát, cơ thể Cố Khâm theo phản xạ mà nghiêng về phía sau, “Vậy anh thích ai?” Ngay sau đó hắn lập tức phục hồi tinh thần lại, quay đầu sang chỗ khác, “Không cần nói cho tôi.”

“Cố Khâm.” Hô hấp của Hình Chiến ngay sát bên tai Cố Khâm, thanh âm rất nhẹ, nghe vào giống như tiếng nỉ non, hơi thở ấm áp khiến cho lỗ tai Cố Khâm cũng bị hun đỏ.

“Làm sao?” Cố Khâm tưởng rằng đối phương gọi tên mình là đang chuẩn bị nghiêm túc mà trả lời, trong lòng khó hiểu mà hốt hoảng, càng không dám đối mặt với Hình Chiến, chỉ chuyên tâm mà nhìn chằm chằm màn hình giả lập, tựa như có thể nghiên cứu ra một đóa hoa từ đó vậy. Nhưng đợi lâu lại không thấy Hình Chiến mở miệng, không biết tại sao trong lòng lại có chút thất vọng, nhưng hắn lập tức trấn định lại, lần nữa quay trở lại đề tài, “Việc chọn lựa ứng viên trong lòng anh hẳn đã có lựa chọn rồi? Tôi cho rằng anh có thể lựa chọn hai người trước, để Brian kinh nghiệm phong phú hướng dẫn Phương Vi Hùng, còn Carlyle…” Cố Khâm mím môi, “Hắn sẽ còn phát triển lên, làm sĩ quan phụ tá quá không công bằng cho hắn.”

“Được.” Hình Chiến đáp lại rất nhanh, cũng không biết là thật sự đã sớm quyết định, hay là hoàn toàn nghe theo Cố Khâm. Y rời ra một chút khoảng cách, thông báo ba người cùng đi vào. Trong lúc chờ đợi, y hỏi, “Sĩ quan phụ tá của anh chọn xong?”

Cố Khâm lắc đầu, “Phi Dương là sĩ quan phụ tá tôi cố ý đào tạo từ lúc còn ở cấp Tá, phối hợp giữa chúng tôi đã rất ăn ý, hiện tại mất cậu ta, tôi mất rất nhiều thời gian vẫn chưa quen được. Anh làm thế nào để vượt qua cái vấn đề này?”

Câu trả lời của Hình Chiến đơn giản mà thô bạo, “Để cho sĩ quan phụ tá mới điều chỉnh cho quen với thói quen của tôi.”

“…” Cái này thật đúng là phù hợp với cá tính đối phương, có lẽ mình cũng có thể tham khảo? Cố Khâm nghĩ.

Ngay lúc này, ba ứng viên gõ cửa tiến vào, Cố Khâm cẩn thận mà quan sát bọn họ. Sau khi chào, Phương Vi Hùng mắt nhìn thẳng phía trước, ánh mắt không chuyển chút nào; Brian thì bình tĩnh mà quan sát Cố Khâm một cái, sau đó không để ý tới nữa; mà Carlyle thì là người phản ứng kích liệt nhất trong ba người, ánh mắt sáng quắc mà trợn lên nhìn Cố Khâm, giống như muốn đốt ra mấy cái lỗ trên người hắn vậy.


“Thiếu tướng Cố Khâm.” Hình Chiến giới thiệu qua về Cố Khâm, “Sau này bất cứ lúc nào anh ta tới tìm tôi, mọi người cũng không cần ngăn anh ta lại.”

Phương Vi Hùng không suy nghĩ nhiều, nhìn chằm chằm mặt Cố Khâm mấy giây, dường như muốn in thật sâu bề ngoài của hắn vào trong đầu, sau đó nghiêm túc gật đầu một cái, tỏ ý mình đã biết. Brian lại hết sức giật mình, đây là tín nhiệm tới mức nào? Chẳng lẽ vị Cố Thiếu tướng này thật sự là người yêu của trưởng quan? Carlyle thì không nhịn được mà thốt lên, “Tại sao? Điều này không phục hợp với quy định!”

“Quy định nào?” Hình Chiến không bị thuyết phục, hỏi ngược lại. Carlyle há miệng, thế nhưng không nói ra được, chỉ có thể không cam mà cắn răng. Ánh mắt không chút gợn sóng của Hình Chiến quét qua ba người, “Brian, Phương Vi Hùng tạm thời ở lại. Carlyle cậu có thể trở về đơn vị cũ.”

“Tại sao?!” Carlyle không dám tin bật tới, “Tại sao người đi lại là tôi?! Có phải là hắn nói cái gì không?!” Hắn nổi giận đùng đùng mà chỉ tay vào Cố Khâm.

“Biểu hiện hiện tại của cậu không thích hợp với vị trí này.” Hình Chiến lạnh lùng nói.

Carlyle giật mình một cái, hít một hơi thật sâu, nhanh chóng bắt mình tỉnh táo lại, “Nhưng trước đó tôi tự nhận thấy biểu hiện của mình không hề kém hơn so với bọn họ!”

Hình Chiến ngậm miệng không nói mà nhìn Cố Khâm, Cố Khâm không còn cách nào khác đành thay y giải thích, “Với năng lực của cậu hoàn toàn có thể trở thành một tướng quân, vị trí sĩ quan phụ tá sẽ hạn chế không gian phát triển của cậu.”

“Tôi không cần!” Carlyle quật cường mà thâm tình đưa mắt nhìn Hình Chiến, “Chỉ cần có thể ở bên anh, em không quan tâm có thể trở thành tướng quân hay không, anh là tướng quân là đủ rồi!”

Cố Khâm âm thầm líu lưỡi, đây thật sự là lời tỏ tình lớn mật. Hắn thật tán thưởng dũng khí của đối phương, nhưng lại không đồng ý với cách nghĩ của đối phương. Chẳng lẽ không phải là sĩ quan phụ tá thì lại không thể ở bên nhau sao? Ý nghĩ của đối phương thực quá mức ngây thơ rồi.

“Tôi đã có người yêu.” Ánh mắt Hình Chiến không có một tia dao động, hiển nhiên không hề bị lời tỏ tình này làm cảm động một chút nào.

“Anh nói là hắn sao? Em không tin! Dạ hội hôm đó anh vẫn còn xem mắt mới em! Chúng ta nói chuyện rất vui, anh sao có thể nhanh chóng ở cùng một chỗ với hắn?!” Carlyle bùng nổ liên tiếp, Phương Vi Hùng cùng Brian mắt nhìn mũi mũi nhìn tìm, chỉ coi như mình không nghe thấy gì.

Hình Chiến căn bản là không muốn giải thích, trực tiếp mò qua bả vai Cố Khâm, một tay đè lên gáy Cố Khấm áp sát tới hôn lên đôi môi kia!

Tất cả mọi người, bao gồm cả Cố Khâm đều sợ ngây người! Mẹ ơi, đây là làm thật?!

Hình Chiến vốn chỉ định chạm vào một cái sẽ lập tức tách ra, nhưng khi đã hôn lên đôi môi hơi lạnh kia rồi, lại không đi được, dây dưa trong chốc lát, thừa dịp Cố Khâm còn đang sửng sốt, đầu lưỡi y đã chen vào trong miệng hắn liếm qua mỗi một góc bên trong một lần, cho tới khi Cố Khâm vì hít thở không thông mà đưa tay đẩy y, y mới không thỏa mãn mà kết thúc nụ hôn này, ánh mắt lạnh như băng quét qua ba người đang trợn mắt, “Đi ra ngoài.”

Phản ứng nhanh nhất là Brian, lập tức mỗi tay kéo một người nhanh chóng ra khỏi phòng.

Khi cửa tự động đóng lại, Cố Khâm cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, kéo ra khoảng cách với Hình Chiến trong nháy mắt, dùng mu bàn tay lau đi vệt nước khả nghi tại khóe miệng, vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc mà tròn mắt nhìn đối phương, não còn có chút chết máy, “Anh…”

Sau đó hắn nghe thấy Hình Chiến nói, “Chúng ta ở bên nhau đi.”

– Hết chương 95 –

>


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui