Bầu trời xám xịt, một vầng trăng tròn chiếu rọi từ trên cao, lan ra những ánh sáng mũi nhọn màu bạc lờ mờ, bao phủ toàn bộ rừng rậm vắng vẻ, trong hồ nhỏ sóng gợn lăn tăn có thể nghe thấy tiếng kêu của con ếch, khắp nơi đều là đom đóm bay lượn ở trong rừng, giống như thế giới mơ mộng trong truyện cổ tích vậy.
Nơi này chính là cánh rừng Nguyệt Quang, cũng là ‘nơi an nghỉ’ của các người chơi.
Thạch Phong mới vừa tới nơi này, đầu tiên chính là lấy ra quyển trục ẩn dật, trực tiếp sử dụng quyển trục.
Phù văn ma pháp đẹp đẽ và rực rỡ trên quyển trục từ quyển trục vừa chạy ra, cơ thể Thạch Phong nhất thời thay đổi có chút mơ hồ, nếu như nhìn từ đằng xa, rất khó phát hiện Thạch Phong tồn tại.
Quyển trục ẩn dật, một tờ chính là 40 đồng tệ, hầu như chính là tất cả tài sản của một người chơi bình thường.
Mặc dù giá cả đắt đỏ, thế nhưng hiệu quả nổi bật, quyển trục ẩn dật có thể để cho sự tồn tại của một người chơi giảm bớt trên diện rộng, không dễ dàng bị kẻ địch bốn phía phát hiện, thời gian duy trì liên tục nửa giờ, là đạo cụ cần thiết ở khu vực nguy hiểm.
Có lẽ hiệu quả không bằng Tiềm Hành của Thích Khách, thế nhưng đối với chức nghiệp không có Tiềm Hành mà nói, đã rất khá, còn đỡ hơn là tự mình làm gì đó.
Sử dụng quyển trục ẩn dật, chỉ cần là quái vật phổ thông level 15 trở xuống, ở bên trong 30m rất khó bị phát hiện, trừ khi muốn chết đi chém quái.
Ngay sau đó Thạch Phong lẻn vào trong rừng cây, đi khu trung tâm của cánh rừng Nguyệt Quang tìm kiếm Đá Trăng, sớm giải trừ nguyền rủa đáng ghét này một chút.
Cánh rừng Nguyệt Quang thuộc về khu quái vật level 9, vị trí không hề thuộc về vương quốc Tinh Nguyệt, mà là một không gian độc lập, các thành phố lớn đều có cánh cửa truyền tống thông hướng khu vực cánh rừng Nguyệt Quang, đời trước vượt quá 90% người chơi, đều sẽ tới nơi này giết quái tìm bái vật, cho dù bọn họ đã level 10, vẫn bị giết chết đi sống lại, bởi vì nơi này đa số quái vật tụ tốp năm tốp ba, kỹ năng mạnh mẽ, sơ ý một chút thì đoàn diệt, dù như vậy nhưng rất nhiều người chơi vẫn kiên trì bền bỉ xông vào, đã chết một lần lại tới một lần, giống như ma vậy, liên tục chết thêm, đó là lí do mà bị trở thành nơi an nghỉ của người chơi.
Mà những người chơi liên tục kiên trì bền bỉ kia, nguyên nhân chủ yếu nhất là quái vật nơi này ra bảo thạch, mà còn xác suất không thấp, đặc biệt là nơi này bảo rương không ít, chỉ cần muốn gặp được bảo rương, 80% có thể sẽ ra bảo thạch.
Bảo thạch ở Thần Vực rất đáng giá, bởi vì bảo thạch có khả năng tăng lên thuộc tính, dựa vào màu sắc khác nhau, tăng thêm thuộc tính cũng không giống nhau, như màu đỏ là sức mạnh, màu vàng là nhanh nhẹn, màu xanh da trời là sức chịu đựng, màu tím là trí lực, màu xanh lá cây là tinh thần, bảo thạch cấp một đều có thể tăng lên 2 điểm thuộc tính, đừng xem rất ít, nhưng mà một món trang bị Thanh Đồng cho phép khảm nạm một viên bảo thạch, một món Huyền Thiết cho phép khảm nạm hai viên bảo thạch, toàn thân nhiều trang bị như vậy tất cả đều khảm nạm bảo thạch, tính tổng cộng thuộc tính cũng rất đáng sợ.
Cho nên lượng cầu về bảo thạch cực lớn, dẫn đến giá cả cũng luôn luôn cao không hạ, khiến rất nhiều người chơi bất chấp sống chết tới nơi này đánh bảo thạch.
Hơn nữa ở cánh rừng Nguyệt Quang còn có đủ loại tài nguyên, như khoáng thạch, thảo dược, nguyên liệu nấu ăn hiếm có, vân vân, nổi danh nhất phải kể tới phó bản đoàn đội năm mươi người ‘Trầm Thụy Cổ Bảo’[1], cũng là địa phương tốt hối đoái bộ bài, bất quá nếu muốn đổi bộ bài, phải có một đoàn đội thông qua phó bản này, như thế mới có thể làm cho người chơi khu vực này tiến vào Trầm Thụy Cổ Bảo đổi bộ bài.
Chẳng qua mục đích bây giờ của Thạch Phong không phải là bộ bài, mà là Đá Trăng, chỉ có khu vực hạch tâm của cánh rừng Nguyệt Quang mới có thứ này, chỉ là hắn mới level 3 muốn đi sâu vào khu quái vật level 9, càng chưa nói đến việc cánh rừng Nguyệt Quang nguy hiểm vô cùng, khiến hắn không thể không cẩn thận hành động.
Nếu như không cẩn thận chết đi, thế thì hai mươi vạn kinh nghiệm cũng liền chà không, còn phải làm lại từ đầu, dù sao hắn chưa thăng lên level 10 đả thông cánh cửa truyền tống thành thị, chết chỉ có thể trở lại trấn Hồng Diệp, nếu muốn trở lại, cũng chỉ có thể dành dụm kinh nghiệm, chứ không có cách nào khác.
Hắn bây giờ cùng nhóm cao thủ đứng nhất đã có chênh lệch đẳng cấp rất lớn, nếu như chết lại một lần, tích lũy hai mươi vạn kinh nghiệm, đây là cơn ác mộng không dám tưởng tượng.
Ở trong rừng cây, đi chưa được mấy bước, hắn là có thể thấy một con Ám Ảnh Liệp Báo[2] núp ở trên cây hoặc trong bụi cỏ, muốn cho kẻ địch một tên đột kích, nếu không phải có quyển trục ẩn dật, hắn level 3 sớm đã bị phát hiện.
Đối mặt quái level 9, chính diện giao chiến thì Thạch Phong hiển nhiên không phải là đối thủ, chỉ có thể né tránh, vả lại mục đích của hắn cũng không phải giết quái, không cần thiết đi chém giết Ám Ảnh Liệp Báo.
Thạch Phong cẩn thận từng li từng tí vòng qua một con lại một con Ám Ảnh Liệp Báo, hao tốn ước chừng hơn một giờ, mới đến một mảnh rừng đá bao la cao vút.
Đây một mảnh rừng đá nơi sinh sống của một đám phần tử hiếu chiến, tên là Chiến Sĩ Sơn Thú, chúng nó là một đám không sợ gian khổ, nghênh tiếp khó khăn mà tiến lên làm chiến sĩ ngoan cường, thích chiến đấu nhất, càng lâu càng mạnh mẽ, đồng thời cũng bảo vệ một đống bảo vật lớn, trong đó có Đá Trăng hiếm thấy.
Bất quá trong rừng đá khắp nơi đều là hai người rất cao cầm gậy răng sói, trên người cự thú khoác khôi giáp đang tuần tra qua lại, căn bản không có cách nào tiến lên, nếu như bước vào đi, 100% sẽ bị phát hiện, một đám Chiến Sĩ Sơn Thú xông lại, một con một gậy gõ hắn thành thịt nát.
Chiến Sĩ Sơn Thú, cấp Phổ Thông, level 9, HP 1100/1100.
“Xem ra chỉ có thể thanh lý từ từ đi qua.” Thạch Phong tìm cả buổi, cũng không có phát hiện biện pháp gì có thể an toàn thông qua, phương pháp duy nhất chính là giết qua đi.
Không thể không nói nhiệm vụ cấp Sử Thi rất trắc trở, đây mới là mở đầu, hắn level 3 sẽ phải đối mặt Chiến Sĩ Sơn Thú level 9, không biết về sau sẽ còn đối mặt khó khăn nào nữa.
Thật may là hắn rất quen thuộc cánh rừng Nguyệt Quang, biết không ít biện pháp đối phó Chiến Sĩ Sơn Thú trước mắt.
Tuy rằng Chiến Sĩ Sơn Thú uy mãnh dị thường, công kích siêu phàm, ngay cả Thuẫn Chiến Sĩ và Thủ Hộ Kỵ Sĩ ngang đẳng cấp cũng không đánh được mấy cái, thế nhưng thân thể hắn khổng lồ, tốc độ di động cũng không nhanh, đời trước có rất nhiều Nguyên Tố Sư dùng Băng Tiễn giảm tốc độ, lại lợi dụng địa hình đặc thù ở đây né tránh gậy răng sói công kích, con diều giết Chiến Sĩ Sơn Thú.
Đời trước phiến rừng đá này là thánh địa cà quái của chức nghiệp viễn trình, tùy ý có thể thấy được Chiến Sĩ Sơn Thú bị diều chết đủ loại.
Mặc dù Thạch Phong không có kỹ năng giảm tốc độ, bất quá có thể dùng những vật khác bù đắp, về phần diều Chiến Sĩ Sơn Thú, hắn có Ngự Kiếm Hồi Thiên kỹ năng cực kỳ hiếm hoi như vầy, khoảng cách công kích tăng lên không ít, hắn còn không tin, hắn một cao thủ Kiếm Vương, còn không sánh bằng một tên Nguyên Tố Sư level 10 biết lợi dụng địa hình né tránh.
Sau khi quan sát xong địa hình, ở trong đầu Thạch Phong đã mô phỏng đủ năm lần.
Khi thành thạo di chuyển, trong đầu không có mô phỏng và có mô phỏng hiệu quả sau đó khác biệt rõ ràng, hành động mô phỏng này hầu như mỗi cao thủ đều sẽ làm, hơn nữa là làm thường xuyên.
Cao thủ sở dĩ là cao thủ, chính là vì chuẩn bị hơn người khác.
Thường thường rất nhiều người chơi bình thường hâm mộ cao thủ Thần Vực các kiểu, thầm than kỹ thuật mình không giỏi, hoàn toàn không đạt tới trình độ như bọn họ, kỳ thực không biết những cao thủ này ngày thường là cố gắng cỡ nào, nỗ lực vất vả cũng vượt xa người thường, lúc bấy giờ mới đem về vẻ vang vô cùng cho mình.
Mô phỏng hoàn tất, Thạch Phong lấy ra Hắc Thiết Ti Tửu và một tờ quyển trục gia tốc.
Hắc Thiết Ti Tửu có thể để cho đẳng cấp quái vật hạ xuống 2 level, cộng thêm thuộc tính Thâm Uyên Giả, đối mặt quái vật level 9 cũng không có áp chế đẳng cấp, có thể tạo thành thương tổn như thường, về phần quyển trục gia tốc, một tờ là 25 đồng tệ, nâng cao tốc độ di động 25%, duy trì liên tục 10 phút, quyển trục này thế mà là thứ tốt để bảo vệ tánh mạng ở dã ngoại, đó là lí do mà hắn mua đủ hai mươi tờ, chính là vì ứng phó loại tình huống này.
Người chơi bình thường nghe thấy, nhất định sẽ mắng Thạch Phong là đứa con phá của, loại đồ này không tới ranh giới sống chết làm sao có thể dùng, mà Thạch Phong lại dùng để giết quái phổ thông, quả thực quá xa xỉ.
Nếu như không có nguyền rủa, dựa vào thuộc tính của hắn, hoàn toàn có khả năng diều quái, bất quá thuộc tính giảm xuống 50%, áp chế rất lớn, dùng tới một cái quyển trục gia tốc mới đảm bảo một chút.
Ngộ nhỡ khiến thất bại, đó cũng không phải là chuyện rơi một level, mà hai mươi vạn kinh nghiệm là nước dội lá khoai.
Nhìn một con Chiến Sĩ Sơn Thú gần nhất, Thạch Phong hít thở sâu mấy cái, để cho mình thả lỏng lại, ngay sau đó hai chân bỗng nhiên phát lực, xông về con Chiến Sĩ Sơn Thú gần nhất kia.
[1] Nghĩa là: Bảo vật cổ xưa ngủ say.
[2] Nghĩa là: báo săn bóng tối.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...