Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp


Sau khi Trãi hết nỗi lòng của mình tâm trạng của Lâm Hàn thực vui vẻ.

Vì bọn họ thực quan tâm đến cậu , họ cũng hiểu cái cậu muốn nhất không phải là bán thảm mà là niềm tin dành cho nhau.
Có người sẽ cho rằng cậu tâm cơ nhưng đối với họ đây chính là niềm tin và sự xem trọng của cậu dành cho họ.
Bắt đầu từ Lâm Hàn mọi người cũng lần lượt kể ra một câu chuyện nhỏ của riêng mình.
Riêng Đặc Nhỉ chỉ đơn giản một câu " Gia đình tôi rất bình thường , chỉ làm vài việc vặt vảnh như quản lý vài công ty dưới trướng" nghe nói thì rất hết mình nhưng sự thật cũng thực hết hồn.
Màn đêm dần buông xuống , nhóm quái vật mới chậm rãi rời đi cảm thụ cuộc sống về đêm trên chủ tinh cầu.
Vài thế lực muốn rụt rụt cũng chỉ dám động tay sau khi họ rời khỏi.

Uy danh của ông chủ nhà hàng Đệ Nhất nào phải trò đùa .
Một người đàn ông có mái tóc nâu dài đến eo nhàn nhã tựa người vào sopha lười biếng nhấc tay với thuộc hạ nói " Điều tra được tin tức gì hay chưa?"
Thuộc hạ " Báo cáo chủ nhân thuộc hạ chỉ điều tra được một người duy nhất trong số họ tên là Hách Liên , là con trai của một thiếu uý quèn trên một tinh cầu nhỏ.

Những người còn lại ...!một chút thông tin đều không có "
Người đàn ông nọ nhướng mày " Thật thú vị , vậy ...!cái người tên Hách Liên kia hiện là học viên trường quân đội nào?"
Thuộc hạ " Thưa , là trường quân đội Sử Lai Khắc "
" Oh , thực thú vị.

Thực không ngờ nơi này lại xuất hiện nhiều tiểu quái vật như vậy.

Thực đáng tiếc chỉ có thể nhìn mà không thể ăn "
Người đàn ông tỏ ra tiếc nuối , trường quân đội khác gã có thể động nhưng Sử Lai Khắc lại chính là cấm kỵ không thể xem thường.
" Ấy , có gì mà phải sợ kia chứ ? Chẳng phải chỉ là con trai của một thiếu uý quèn thôi sao ? Chỉ cần khiến hắn không thể tiếp tục theo học là được.

Nắm được điểm yếu trong tay còn sợ cái gì chứ ?" Một tên thanh niên như thể không có xương sống không ngừng vặn vẹo trên người của người đàn ông kia.
Người đàn ông nâng cằm hắn lên trêu đùa sủng nịch nói " Bảo bối lần này em nói sai rồi , em có biết vì sao học viên Sử Lai Khắc được gọi là những tiểu quái vật không ?
Đó chính là vì thực lực của họ rất mạnh ,như một con quái vật có sức mạnh nghịch thiên không ai có thể đánh bại.

Mỗi một tiểu quái vật đều được người người xem trọng , nếu em lỡ động vào bảo bối mà người khác đã nhìn trúng thì em coi như xong đời rồi "
Gã thanh niên hờn dỗi đánh rớt tay hắn nói " Em mới không tin , dựa vào thế lực của ngài còn sợ đắc tội kẻ khác sao ? Em không biết , em muốn có đồ chơi mới "
" Ha hả em đó , đúng là chỉ biết làm khó ta thôi.

Thôi được rồi em cứ chơi tạm những kẻ mà ta đã dùng chán.

Đợi ta mang hắn về
Chơi đùa chán lại đưa cho e có được không ? " Gã đàn ông nhẹ nhàng ôm eo vuốt ve sờ soạn trêu đùa .
" Được em tha cho anh lần này nhưng em muốn cả thằng nhóc kia nữa , trông cũng không tệ " gã thanh niên vừa nói vừa chỉ tay vào ảnh Lâm Hàn.
Gã đàn ông nhìn theo hướng tay nhìn vào bức ảnh , gã chậm rãi nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Thực phù hợp hương vị của gã nhưng
Việc không tra ra thân phận khiến gã hơi lo lắng.

Học
Viên trường Sử Lai Khắc một người so với một người càng bá đạo hơn.

Đôi khi chỉ riêng thân phận của học viên cũng đủ hù chết người.
Trên đường lớn đông vui nhộn nhịp , cả nhóm dạo chơi đến phát chán liền kéo nhau vào quán Bar uống vài ly.
Đặc Nhỉ không thích cái không gian hỗn tạp bẩn thỉu bên ngoài nên chọn một gian phòng VIP để ngồi.

A Lạp rất tri kỷ ngăn cản mọi người ép rượu Lâm Hàn và chỉ cho cậu uống nước trái cây với ly do tưủ lượng của cậu thực thảm hại.
Họ gọi khá nhiều rượu vì tửu lượng của họ cơ hồ đều rất cao, chẳng qua là gọi nhiều một chút để uống cho tận hứng mà thôi.
Tiệc rượu bắt đầu không lâu lắm , mọi người đã bắt đầu
Có chút say chợt có tiếng gõ cửa vang lên .
Một tiếp viên mang thêm một ít thức uống vào nói rằng đây là ông chủ tỏ lòng hiếu khách.

Đặt vội ly nước và rượu trên bàn rồi vội vàng rời đi.
Tất nhiên chỉ có thằng ngốc mới đi uống cái loại cho không biếu không này.
Hách Liên tửu lượng là kém nhất chịu không thấu liền buông ly đầu hàng rồi tự mình rời đi , hắn muốn đi toalet rửa mặt cho tỉnh người .
Lâm Hàn theo sát hắn vì để phòng ngừa , ở những nơi này vẫn là nên đề phòng một chút.
Trên đường đi hai người vô tình bị một người đụng phải , mùi nước hoa trên người tên kia thực nồng , Lâm Hàn khẽ nhíu mày khó chịu.
Cậu dìu Hách Liên đang say đến ngã trái ngã phải đi vào toalet , bên trong hiện tại không có ai , thực kỳ lạ.

Lâm Hàn nâng cao cảnh giác phát hiện trong phòng không có ai nhưng bên ngoài thì lại có thêm không ít cao thủ .
Cậu vội vàng đẩy Hách Liên vào một căn phòng rồi đóng cửa lại.

Bản thân cậu cũng trốn sang phòng bên cạnh chờ xem động tĩnh .
Bọn chúng quả thực hướng về phía này mà đi đến , tốc độ không nhanh như thể đang hết sức cảnh giác, những người khác đều bị chặn lại từ phía xa.
Nhưng sau khi đến trước cửa toalet liền dừng lại không làm thêm bất kỳ hành động gì nữa.

Lâm Hàn cảm thấy khó hiểu .
Một lúc sau cậu cảm thấy cơn buồn ngủ dần Ập đến , sức lực từ từ giũ áo ra đi.
" chết tiệt ".

Lâm Hàn lập tức gửi tín hiệu cầu cứu cho cả nhóm.

Cậu lấy một ống thuốc giải từ trong nhẫn không gian ra tiêm vào người.

Nhưng xem ra thuốc giải không thể phát huy được tác dụng là bao, cậu dần thoát lực , cố nâng cánh tay xem lại quang não , đúng như dự đoán , tín hiệu bị chặn rồi , cậu thực quá sơ ý.
Cạch____ cánh cửa phòng của Hách Liên bị mở ra , không có tiếng chống cự , hoàn toàn im lặng .
Cậu biết cậu cũng sẽ cùng
Chung cảnh ngộ liền thuận theo mà diễn , cậu ngồi lên nắp bồn cầu , tựa đầu lên vách tường rồi nhắm mắt lại.
Rất nhanh cửa phòng của cậu cũng bị mở ra ,một bảo tiêu nhanh chóng vác cậu lên vai rồi im lặng rời đi bằng cửa sau .
Hai người bị ném lên một chiếc phi hành khí , quang não ngay lập tức bị lấy đi ,
rồi phi hành khí bắt đầu
lao nhanh về một toà dinh thự cách đó khá xa.
Lâm Hàn vẫn tỉnh táo và sức lực đang dần hồi phục .
Những tên bảo tiêu lúc này mới nhẹ nhàng với cậu, bọn họ đưa cậu vào một căn phòng rồi ném lên giường sau đó rời đi.

Hách Liên bị bọn chúng đưa đến một căn phòng khác ở bên cạnh.

Bên ngoài đều có người canh chừng chết tiệt ....!xung quanh có hơn hai trăm tên bảo tiêu , xem ra trốn đi trong êm đẹp là không thể rồi .
Chợt có người tiến vào phòng, bọn họ đến bên giường cậu dường như đang đánh giá một món hàng.
Một tên trong số đó đưa tay vuốt ve lên mặt cậu rồi nói " Hmm quả thực không tệ.

Món hàng này xài hỏng thì quả thực quá đáng tiếc.
Chậc chậc ...!hàng hiếm thế này đến thực đúng lúc.


Mang hắn đến tặng cho đại tướng BraHam quả thực thích hợp "
Người đàn ông vẫn luôn đứng yên tiến lên ôm lấy gã sủng nịch " Đều nghe em cả.

Còn tên kia chúng ta giữ lại cùng chơi nhé "
" Ngài đó ...!muốn bị hư thận sao? Thật hư hỏng mà , được rồi vậy bây giờ chúng ta đi dùng thử đồ chơi mới đi " giọng nói ẻo lả ngã ngớn của gã kia vang lên thực khiến Lâm Hàn nỗi một tầng da gà.
Trước khi rời đi gã ẻo lã không quên căn dặn thủ hạ " tiêm thêm cho hắn một mũi thuốc mê nữa cho an toàn, quái vật trường Sử Lai Khắc không thể xem thường được.

Các ngươi phải canh giữ chặt chẽ một chút "
Tên thuộc hạ đáp " Vâng "
Lâm Hàn thầm mắng "chết tiệt" nếu tiêm thêm một mũi nữa thì cậu quả thực chạy không thoát.

Còn phải cứu Hách Liên nữa , không được.

Một liều ba bảy cũng liều , Lâm Hàn chờ bọn họ đi khuất liền dùng tinh thần lực một phát công kích trực diện vào tên bảo tiêu khiến hắn chết ngay lập tức , một tiếng kêu cũng không kêu được.
Hai tên khốn kia sau khi vào phòng liền muốn tiêm cho Hách Liên một loại thuốc gì đó, Lâm Hàn gấp đến độ không kịp nhìn tới bức tường liền xem nó như không tồn tại mà trực tiếp tông sập .
Ầm ầm___ gạch vụn văng khắp phòng , bụi bay mù mịt .
Gã đàn ông nhanh tay ôm tên ẻo lã tránh sang một bên nhìn chằm chằm vào tên phá đám vừa tông sập tường.
Đám bảo tiêu bên ngoài nghe tiếng động liền lập tức xông vào giao thủ .
Tên ẻo lã gầm lên " Nhất định phải bắt sống hắn cho ta ,chết tiệt dám làm mất hứng của ta , ta sẽ cho mi phải hối hận "
Lâm Hàn nhẹ nhàng hạ hết toàn bộ đám tôm tép liền cảm nhận được hành động đánh lén của gã đàn ông.

Cậu nhẹ nhàng tránh đi , thuận thế tóm lấy tay hắn kéo về phía trước tay còn lại thúc cho hắn một chỏ bay ngược về phía sau đập thẳng vào bức tường .
Tên ẻo lã kêu lên hoảng hốt " Ron ..." gã chạy đến muốn đỡ lấy tên kia liền bị hất ra .
Gã đàn ông vừa rồi có chút khinh xuất nên bị trúng đòn , lần này hắn dùng toàn bộ sức mạnh để đối phó với cậu.
Hắn vừa đánh vừa cười nham hiểm " Không hổ danh là quái vật Sử Lai Khắc , nguyên lai là cấp S.

Thực thú vị " hắn cũng đã là cấp S liền cho rằng mình có khả năng đánh thắng dựa vào kinh nghiệm của mình.
Hắn ra chiêu rất giải hoạt , không những thế còn chơi đánh hội đồng, một mình Lâm Hàn đánh với ba tên cấp S.
Trận chiến rất nhanh liền phá nát hai gian phòng.

Lâm Hàn sợ làm Hách Liên bị thương liền dời trận chiến ra xa một chút nhưng vẫn đảm bảo cậu ta vẫn nằm trong phạm vi giám sát của cậu.
Ba người kia vốn nghĩ trận chiến rất nhanh sẽ kết thúc nhưng họ đã lầm , mục tiêu chẳng những không đuối sức mà còn càng lúc càng có xu thế áp đảo bọn họ.

Những đòn tấn công bằng tinh thần lực đều bị đánh trả trở về.
Trong lòng bọn họ rất nhanh liền tỏ ra khiếp sợ , tên nhóc này e rằng đã đến cấp song SS mất rồi.
Ron không chiếm được thế thượng phong liền nháy mắt ra hiệu với tên ẻo lã.
Lâm Hàn lập tức cảm nhận được gã có hành động khác thường , đập vào mắt cậu là hình ảnh tên ẻo lã nắm lấy Hách Liên kéo ra khỏi giường , tay trái cầm một khẩu súng Lazer chỉ vào đầu hét lớn " Mau dừng tay nếu không ra sẽ giết hắn " gã nở một nụ cười đắc ý.
Ba tên còn lại lợi dụng lúc cậu không chú ý liền đánh lén nhưng cậu đâu có khờ biết bị đánh mà vẫn đứng yên, thân ảnh cậu nhoáng lên rồi biến mất khiến cả ba tên đánh vào khoảng không .
Khi cậu xuất hiện chính là ngay trước mặt ẻo lã , trước khi gã kịp phản ứng cậu liền vặn ngược tay cầm súng của hắn ra ngoài , tiếng rắc vang lên giòn tan tiếp sau đó là tống cho gã một đạp rồi thuận thế kéo Hách Liên vào người.
Ron nhìn người yêu bị đánh liền tức giận gầm lên " Eliat" hai mắt Ron nổi đầy tơ máu , sát khí cuồn cuộn quấn quan người gã.
Cơn tức giận dâng lên khiến sức mạnh của hắn bạo phát, luồng tinh thần lực ngưng tụ trong tay như gió lốc rồi đánh thẳng về phía Lâm Hàn.
Trong tích tắt cậu mang Hách Liên phóng người ra ngoài cửa sổ vừa vặn tranh thoát công kích của Ron.
Cậu vừa tiếp đất cả ba người kia liền bám theo bén gót.

Bên ngoài đã tập trung rất đông bảo vệ , súng Lazer toàn bổ nhắm thẳng vào chỗ cậu.

Không một giây chần chừ , mũi chân vừa chạm đất tinh thần lực liền phát động công kích trên diện rộng tiêu diệt toàn bộ đám ruồi nhặng cản đường .
" Ta sẽ giết ngươi ...Aaaaaa" Ron nỗi điên xông lên chém giết , trong tay hắn là một thanh kiếm Lazer .
Lâm Hàn lùi bước tìm một chỗ tương đối an toàn đặt Hách Liên xuống rồi trực tiếp giao thủ với ba người kia.
Lâm Hàn tình thần lực đã tiến bộ rất nhiều , tuy cậu không có kiểm tra tinh thần lực nhưng đối phó với ba tên cấp S cậu cảm thấy không hề cố sức .
Chỉ là bọn này thực không có mặt mũi , đấu không lại liền chơi ám chiêu.

May mà tinh thần lực của cậu tốt nếu không thì không biết đã ăn bao nhiều mũi gây mê.

Nhưng ...!vết thương do binh khí thì không ít.
Cả một góc hoa viên bị ba người cày nát như đám ruộng , trên người Lâm Hàn đã xuất hiện vài vết thương do kiếm chém trúng.
Đang giao thủ thì một trong số ba tên chợt tách ra.

Gã hướng về phía Hách Liên mà nổ súng .
"Không .." Lâm Hàn bạo phát , một tiếng gầm liền hất gã bay đi , sóng tinh thần lực khiến gã hộc một ngụm máu.

Nhưng gã không bỏ cuộc , gã nhìn ra cơ hội chính là người kia liền liều chết xông lên muốn biến Hách Liên thành con tin mà uy hiếp cậu.
Lâm Hàn bị phân tâm liền bị Ron đánh trúng một chưởng , cả người cậu bị đánh văng thật xa.

Cậu bật người trụ vững lau đi vết máu trên khoé môi đôi mắt tràn đầy sát khí nhìn cả ba tên khốn trước mặt .
Pằng ____ tiếng súng vang lên.

Lâm Hàn thất thần nhìn Hách Liên trên vai phải đã xuất hiện một vết thương vẫn đang không ngừng chảy máu.
Tên cầm súng lớn tiếng uy hiếp " Nếu ngươi không muốn ta đục thêm một lỗ trên người hắn thì mau buông tay chịu trói.

Mau nằm xuống cho ta " hắn vừa nói vừa chỉ súng vào vai trái của Hách Liên uy hiếp.
Hách Liên lúc này chợt nhíu mày vì đau.
"Umm..."
Lâm Hàn hốt hoảng " Hách Liên cậu đừng lo tôi nhất định sẽ cứu cậu .."
Ron nhân lúc cậu lơ là liền công kích bằng tinh thần lực , nhưng gã còn non và xanh lắm .
Gã cầm súng thấy Lâm Hàn vẫn ngoan cố chống cự liền bắn lên vai trái Hách Liên để cảnh cáo , lần này Lâm Hàn hoàn toàn nỗi điên , thân ảnh cậu lập tức biến mất ngay tại chỗ và lập tức xuất hiện ngay trước mắt gã .
không đợi gã mở miệng uy hiếp liền cảm thấy cơ thể dần lạnh lẽo , gã nhìn xuống ngực mình rồi nhìn thanh niên với gương mặt tỏa ra
sát cuồn cuộn trước mặt.

Cả người ngã thẳng tắp xuống mặt đất không phát ra bất kỳ âm thanh gì.
Tay phải của Lâm Hàn chậm rãi tuột ra khỏi lồng ngực gã , trong tay là một quả tim còn đang đập.

Trong đầu cậu chỉ còn duy nhất sự tức giận và sát ý nồng đậm .
Chết ....!gã đáng chết .
Bộp ____ lập tức quả tim biến thành mớ thịt nát vụn rồi rơi xuống qua từng kẻ tay.
Lâm Hàn đỡ lấy Hách Liên đặt cậu ta nằm xuống .
Gương mặt lạnh lùng đến cực điểm , sát khí cuồn cuộn toát ra hình thành một cơn gió lốc dưới chân.

Đôi mắt lạnh băng chậm rãi nhìn qua.
Một màn phát sinh khiến Ron và tên thuộc hạ sợ tưới cứng họng .
Lâm Hàn chậm rãi đi về phía họ ,sát khí nồng đậm không ngừng khuếch tán mạnh mẽ khiến không khí dường như muốn đóng băng.
" Sao ? Ai chết trước đây ?"
Đôi mắt đằng đằng sát khí quét qua từng người.
Ron run rẫy ngã ngồi trên mặt đất răng va vào nhau kêu lạch cạch không nói được chữ nào.
Tên thủ hạ kia muốn chạy , nhưng gã vừa xoay lưng liền bị một chưởng đánh tới ...!tim hắn lập tức bị đánh nát ...
Phụt _____ rầm___
Lâm Hàn đưa mắt nhìn Ron
" Bây giờ ...!đến lượt ngươi "
Ron run rẫy lùi lại cách xa Lâm Hàn nói " Không ...!không ta ...!không muốn chết ...!xin tha ...!tha cho ta.
Nếu ...!nếu người giết ta ...!ngươi sẽ gặp ...!tắc rối

Đại tướng BraHam ...!sẽ không tha cho ngươi " hắn có giao tình rất tốt với BraHam nên hắn mới dám lộng hành tới vô pháp.


Gần như trên tinh cầu thủ đô không một ai dám đối nghịch với hắn.
Đại tướng sao?? Lâm Hàn dần bình tĩnh lại .
Chợt cậu cảm nhận rất nhiều luồng tình thần lực quen thuộc đang tiến đến, là bọn họ.
Ron thấy cậu thay đổi sắc mặt.

Sát khí cũng tiêu tán cho rằng cậu đã biết sợ liền đường hoàng đứng dậy lấy lại sự ngạo mạng mà nói " Nếu ngươi đã biết thế lực sau lưng ta là ai thì mau quỳ xuống liếm giày cho ta.

Chuyện này hôm nay tội chết có thể miễn nhưng ngươi dám ra tay tổn thương người ta yêu ngươi chết một ngàn lần cũng không đủ.

Ta sẽ cho ngươi đi hầu hạ hết tất cả thuộc hạ của ta để chuộc tội___ a" hắn còn chưa nói xong bụng liền truyền đến một trận đau đớn , cả người bị đá bay trên không trung rồi lăn mấy vòng mới dừng lại dưới chân một người mới vừa đến .
Đặc Nhỉ đạp Ron dưới chân , tầm mắt lạnh lùng quét sang những vết thương vẫn còn chảy máu trên người Lâm Hàn rồi dừng lại trên hai bờ vai chảy đầy máu của Hách Liên , sát khí nơi đáy mắt liền bao trùm ...!Ron một lần nữa bị xem là rác rưởi bị đá văng ra xa nằm yên bất động .
Từ Lãm , Đới Viên , Trần Vũ Dương ,Sky , Triệu Ân vừa đuổi tới liền hết sức lo lắng mà chạy như bay về phía hai người .
Bọn họ ở trong quán Bar đợi rất lâu đều không thấy hai người quay lại , cũng không liên lạc được bất kì ai liền nhận ra khả năng đã bị người khác để mắt tới.
Đây là địa bàng của Đặc Nhỉ mà người lại dưới mí mắt của hắn mà dám động thủ bắt người khiến hắn gần như muốn sang bằng cả quán Bar.

Nghĩ xoá đi đoạn băng ghi hình là sẽ thoát tội hay sao ?
Đặc Nhỉ rất nhanh liền nắm được vị trí chính xác , cả nhóm ngay lập tức rời đi nhưng tội thì vẫn phải tính
Ngay sau hôm đó, quán Bar liền được trưng dụng để cả bọn phát tiết vì bọn họ dám tiếp tay cho kẻ sau màn , quán bar cũng bị cho đóng của vô thời hạn.
" Tiểu Hàn xin lỗi bọn tôi tới chậm một bước , cậu sao rồi ..."
" Tiểu Hàn ..." Sky gọi nhưng cậu không đáp khiến hắn vô cùng lo lắng .
Bên kia Đặc Nhỉ nhanh chóng ôm lấy Hách Liên hướng mọi người nói " Chúng ta trị thương cho họ trước đã "
Từ Lãm " Được , Tiểu Hàn chúng ta đi "
Nhìn thấy mọi người đến nơi cậu liền cảm thấy phi thường an tâm , tốt rồi .
Cậu nhìn mọi người nở nụ cười rồi an tâm nhắm mắt.
Thuốc mê của mấy tên khốn này thực lợi hại , cả trên kiếm của tên thủ hạ
cũng tẩm thuốc , thật cmn hèn.
Từ Lãm hoảng hồn ôm chặt lấy Lâm Hàn , mọi người đều bị dọa một phen.
Nhiệt độ xung quanh Đặc Nhỉ không ngừng giảm xuống , nhóm quái vật
đều cảm nhận được sự tức giận Của hắn.
Bên dinh thự của Ron vừa có động tĩnh lớn lệch trời thì bên phía đại tướng BraHam cũng liền có hành động .
Gã đã nắm được tin tức liền giúp Ron chủ trì công đạo ra lệnh truy sát học viên Sử Lai Khắc.

Vì Ron chính là cháu ruột của gã, sĩ nhục lớn như vậy gã nhịn được sao?
Lâm Lôi nhận được tin liền
tức muốn nổ phổi , dám động tới cháu trai của ông xem ông có cắt tiết hắn không ?
Nhưng ông còn chưa động thủ thì tin tốt vừa truyền đến , Ron đắc tội với hoàng thất đã bị áp giải đi khiến BraHam choáng váng một trận.

Nguyên nhân chính là những người gã lần này đụng chạm đến một thành viên trong hoàng tộc.

Điều này có nghĩa hắn trộm gà không được ,'mất nắm thóc còn bị xử phạt.

Lần này hoàng thất thật sự nỗi giận liền không cho BraHam mặt mũi lập tức lưu đài Ron ba năm tại tinh cầu Z70 .
Hoàng thất và BraHam luôn đứng trên hai lập trường đối lập cho nên lần này có cơ hội vã mặt liền không khách khí mà vã thật đau.

Còn về người trong hoàng thất kia là ai thì mọi người không đoán cũng biết chính là hoàng tử của họ.
Ngoài hoàng tử ra thì thật không có hoàng thân quốc thích nào có mặt mũi lớn như thế.
Chỉ là họ không rõ hoàng tử vì sao lại xảy ra xung đột với Ron được ?
Mọi tin tức về hoàng tử Đặc Nhỉ đều được bảo mật tuyệt đối , cả đến hình ảnh cũng không có lại rất ít khi xuất hiện tại tác buổi tiệc xả giao , mà nếu có thì cũng đều mang mặt nạ.
Ngày hôm sau , Hách Liên tỉnh dậy sau giấc ngủ dài.

Vết thương trên vai đã sớm lành lại và biến mất không còn chút dấu vết nào.

Việc đầu tiên chính là bay sang phòng Lâm Hàn thăm cậu em nhỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận