Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp


Anh lính hoàn hồn gật đầu đáp " Được , để tôi chọn giúp cậu.

May là mấy loại này tôi rất quen thuộc " vì cậu đã cứu bọn họ lúc dầu sôi lửa bỏng nên càng thêm nhiệt tình giải thích.

" Lần sau nếu ăn trái cây trong rừng cậu nhớ đừng bao giờ ăn loại vì nó có độc.

Cái này ăn rất ngon , khi chín sẽ rất ngọt nhưng bây giờ chúng còn xanh nên sẽ rất chua.

Mà sao cậu hái nhiều trái cây như vậy ?
Cậu nhìn xem ...!loại này ? Loại này tất cả đều chua, vô cùng chua luôn "
Lâm Hàn nghe đến chua liền bất giác nuốt nước bọt nói " Vậy mấy loại này hiện tại có thể ăn được không ?"
Anh lính tặc lưỡi đáp " Ăn thì tất nhiên là ăn được rồi , nhưng cậu sẽ bị chua đến rụng răng a.

Nếu không tin cậu có thể thử " nói rồi anh đưa một quả sang cho cậu ăn thử
Lâm Hàn nhận lấy rồi chỉ vào đống quả còn lại hỏi " Còn mấy loại này cũng ăn được sao ? "
Anh lính đáp " Đều ăn được cả nhưng để chín ăn sẽ ngọt
Hơn "
Lâm Hàn vừa nghe vừa cắn một miếng trái cây , vị chua lập tức lấp đầy khoang miệng.

Cậu nhai rồi nuốt , rồi lại cắn thêm một miếng trong ánh mắt không tin được của người nọ.
Anh lính trợn mắt " Cậu ....!cậu không thấy chua sao ? Còn ăn nữa....???"
Lâm Hàn lắc đầu " Không chua lắm , ăn rất ngon mà ".

Lại cắn thêm một miếng ăn đến là ngon miệng.
Anh lính sợ rồi , loại này anh cũng từng ăn qua.

Không lẽ có trái chua , trái không ah? Sau đó chính mình cũng cầm một trái ăn thử.

Lập tức bị chua đến ê răng , cả gương mặt nhăn đến không còn hình dạng.

Đau khổ phun phèo phèo , đợi vị chua trong miệng tan bớt mới mở miệng.

" Cậu gạt tôi , Chua muốn chết , răng tôi muốn rụng luôn rồi này.

Cậu thực sự không bị gì chứ ?"
Lâm Hàn lại lấy thêm một trái nữa tiếp tục gặm " Tôi vẫn bình thường mà , quả thực không hề chua mấy.

Anh giúp tôi lựa hết số còn
lại được không ?"
Anh lính khóc không ra nước mắt đáp " Được được được để tôi lựa giúp cậu mấy loại có vị chua nhé , loại nào ngọt tôi sẽ để riêng"
Lâm Hàn ngồi xuống bên cạnh cười đáp " Cảm ơn anh nha " miệng vẫn chưa hết thèm liền nhặt một loại trái cây khác tiếp tục ăn ngon lành.

Anh lính nhìn cậu ăn khoé môi giật giật ...
Lúc người nọ lựa xong đã là nữa giờ sau , Lâm Hàn hài lòng thu hết đống trái cây có vị chua vào nhẫn không gian mà Vương Thiên Hành tặng cậu.

Sau đó thu quả ngọt vào một chiếc nhẫn khác để không bị nhầm.

May là số trái độc và không ăn được chiếm rất ít nên cậu có hẳn một núi trái cây để ăn.

Anh lính giúp xong cũng không cần trái cây của cậu , giúp được cậu nhóc đáng yêu là anh ta vui rồi , chỉ tiếc là quân hàm của cậu cao hơn anh ta nếu không thì anh thật sự muốn xoa đầu cậu một cái.


Sau khi xác thực bên ngoài hoàn toàn không có Trùng tộc giản thể , Lâm Hàn rất sảng khoái mà gác đêm.

Vừa ngồi nhìn trời sao vừa gặm trái cây đến thoả mãn , cái bụng vốn nhộn nhạo giờ đã bình thường trở lại.

Đám binh lính thấy cậu giấu đồ ăn riêng cũng nói ra nói vào.

Sau đó được cậu chia cho một quả , bọn họ đến đây đồng loạt bỏ mình không dám ý kiến nữa , chua muốn chết .
Ngày hôm sau mọi việc vẫn hết sức bình thường , trùng tộc vẫn không xuất hiện.

Mọi người vẫn cật lực đẩy nhanh tốc độ sửa chữa chiến hạm , đồng thời mạnh dạng đưa quân đi thám thính tìm tổ của trùng tộc.

Lâm Hàn mang một đội cơ giáp tuần tra cách điểm đóng quân hơn năm mươi km.

Không hề phát hiện dị thường khiến mọi người vô cùng vui mừng,
Cậu cho quân đổ bộ xuống mặt đất , bay trên cao rất dễ bỏ xót manh mối quan trọng.

Mọi người lấy điểm đáp làm trung tâm rồi tỏa ra đi theo các hướng nhưng không cách nhau quá 500m.

Lâm Hàn càng đi càng cảm thấy kỳ quái , số lượng trùng tộc nhiều như thế không lý nào trốn kỹ như thế được.

Bỗng ...!cậu đạp vào một chỗ đất mỏng và Cứ thế một đường rơi tự do.
Sau đó là màn lăn ống , trượt ống trong màn đêm tăm tối.

Lâm Hàn bị lăn tới choáng váng, va đập mạnh khiến bụng cậu có chút khó chịu.

Mùi đất ẩm mốc sọc vào mũi khiến cậu cảm thấy buồn nôn.
Ọe .....!cậu gần như bò ra đất mà nôn , mặc dù chỉ toàn nước chua nhưng vẫn nôn trào nước mắt , bụng thắt lại khó chịu vô cùng.

Nôn đến mệt lã cậu mới tạm dừng lại được, cả người phi thường khó chịu.
Vỗ vỗ bụi đất trên người , cậu chậm rãi bước đi trong bóng tối , tinh thần lực quét qua hang động , rất nhanh cậu đã tìm được một lối đi có xu hướng mở rộng.
Ánh sáng màu xanh nhu hoà xuất hiện trong tầm mắt , khi hoàn toàn bước ra khỏi bóng tối cậu gần như chết trân mà nhìn.
Một hang động rộng khủng khiếp có thể chứa mấy ngàn người giờ đây chứa đầy những quả trứng to đủ sức
Chứa một người lớn.

Mà số lượng trứng lớn lại nhiều kinh khủng , chỉ đoán đại khái cũng có hơn vài trăm triệu trứng.

Không khó đoán đây chính là trứng của trùng tộc giản thể , chả trách bọn chúng lại phải kín đáo như thế , nếu bọn bán vũ khí không tiến hành giao dịch trên tinh cầu này thì khi tất cả những quả trứng này nở ....!chính là một sự uy hiếp khủng khiếp.

Lâm Hàn đang dùng tinh thần lực quét toàn bộ hang động , nhưng có cái gì đó cản trở khiến cậu không thể quan sát rộng hơn.

Chợt một giọng nói máy móc trầm ổn vang lên.
[ Chủ nhân , trạng thái của cậu hiện tại không thích hợp vận động mạnh.

Mong cậu hết sức cẩn thận ]
Lâm Hàn giật mình vài giây mới sực nhớ ra Hình Thiên
[ Cậu làm tôi hết hồn , sau này đừng tự dưng lên tiếng như thế , sẽ doạ chết người ]
[ Xin lỗi thưa chủ nhân ]
Lâm Hàn [ Nhưng mà , cậu đã nạp đủ năng lượng rồi sao ?]
[ Vẫn chưa thưa chủ nhân , nhưng trong động này có chứa nguồn năng lượng tôi đang cần , tôi có thể sử dụng chúng chứ?]
Lâm Hàn nhìn xung quanh nghi ngờ hỏi [ Vậy nguồn năng lượng mà cậu nói nằm ở đâu ?]
[ Chính là những viên đá đang phát sáng kia , chủ
nhân có thể đến gần hơn chút nữa không ? Tôi chỉ cần một ít thôi ]

Lâm Hàn đưa mắt nhìn cả hàng động đều phát sáng "....." hoá ra cậu vô tình lọt vào mỏ tinh hạch a.

Cậu đến bên cạnh một viên tinh hạch đang tỏa ra ánh sáng xanh nhu hoà , đặt bàn tay phải đang đeo nhẫn lên trên .
Lấy tay cậu làm trung tâm , ánh sáng màu xanh nhanh chóng mất đi , tối đen rồi lan rộng ra ....!sau cùng ....!cả hang động đều tối đen với tốc độ điện xoẹt.

Cậu cảm thấy bản thân phải chăng đã bị lừa ? Còn Hình Thiên thì hút năng lượng như đi ăn cướp , cố rút cho bằng sạch.

Lâm Hàn đen mặt [ Cậu ...!đã lấy đủ năng lượng chưa ?]
Hình Thiên chột dạ nhưng vẫn gượng đáp hết sức tỉnh [ Đã đẩy đủ thưa chủ nhân ]
Cậu còn chưa hỏi xong liền cảm nhận được có rất nhiều trùng tộc đang loạn thành một đoàn.

Chỗ ấp trứng của chúng được chia thành nhiều khu vực , và khu vực ấp bị mất điện thì hiển nhiên là loạn lên rồi.

Giờ không phải lúc chấp nhặt , cậu nhanh chóng rút theo đường cũ để trở về.

Bên ngoài , đám bình lính dưới tay cậu đang rối rít đi tìm trưởng quan của mình .
Thấy cậu xuất hiện dưới hố đất đều phi thường ngạc nhiên nhưng không ai dám cười.

Ngược lại là quan tâm cậu chui xuống đó làm cái gì ?
Việc tìm thấy tổ trùng tộc khiến mọi người vô cùng phấn chấn , chiến Hạm
đã được sửa chữa gần như hoàn chỉnh.

Chỉ cần quân tiếp viện đến là có thể Lập tức tham chiến.

Lâm Hàn trở về liền dùng
Tốc độ gió lốc mà tắm rửa , thay quân phục mới.

Mùi bùn đất khiến cậu cảm thấy buồn nôn , uống nhanh một túi dịch dinh dưỡng rồi lấy ít trái cây chua chua ra gặm.

Hmmm cậu cảm thấy cả
người lập tức dễ chịu.

Trái cây ăn không biết chán là gì .
Anh lính tối hôm qua giúp cậu lựa trái cây từ phía xa trông thấy cậu ngồi gặm trái cây thì rất chi là vui vẻ chạy đến .
" Chào trưởng quan , cậu
đã ăn gì chưa , nếu chưa thì tôi có ít thịt nướng cho cậu này " anh ta cười rất chi là hiền hoà , tay cầm một miếng thịt nướng Thơm phức đưa qua.

Lâm Hàn đứng lên nhìn anh cười đáp " Cảm ơn anh nhưng tôi đã ăn rồi
, anh cứ giữ lại đi "
Anh lính nhìn trái cây rồi lại nhìn cậu cười đáp " Ậy cậu uống dịch đinh dưỡng đúng không ? Như vậy không được , cậu cần ăn nhiều thịt một chút.

Cái này là tôi cố ý làm riêng cho cậu đấy , có vị chua nữa.

Cậu ăn thử xem
Có thích không ?" Tay nâng miếng thịt nướng lên tận mặt cậu.

Thịt này anh ta rưới thêm nước chanh rừng chua tới ê răng.

Nhưng theo những gì anh quan sát thì bảy phần là đúng.


Lâm Hàn thấy anh nhiệt tình cũng không từ chối nữa , cậu cầm miếng thịt lên cắn một miếng .
Vị chua dịu lập tức oanh tạc vị giác , kích thích sự thèm ăn của cậu.

Mấy hôm nay khẩu vị không được tốt nên cậu rất ít khi ăn cùng mọi người.

Nhìn cậu ăn đến hai mắt sáng rỡ anh lính biết mình đoán đúng rồi , bất quá ....!hình như bản thân cậu nhóc còn không biết nha.

Anh nhắc nhở cậu " Trái cây chua ăn nhiều cũng không tốt lắm , ăn vừa thôi.

Cậu thèm ăn gì cứ nói với tôi , đừng ngại.

Cậu cần ăn nhiều thịt một chút ...!còn nữa ...".

Anh ta đang định nói thêm thì có tiếng hét vui mừng vang lên .
" Đến rồi , viện quân đến rồi " rất nhiều người chạy ra chào đón viện quân.

Lâm Hàn ngược lại đẩy nhanh tốc độ ăn trên tay rồi mới chạy ra đón bọn họ.

Quả thực là cậu không thể ngừng ăn được.

Vì quân chi viện là cùng phe , giao tình giữa hai bên khá tốt cho nên chẳng có việc gì cậu phải bận tâm.
Kế hoạch cũng đơn giản tới nỗi cậu trợn mắt nhìn hai gã chỉ huy.

Cho người vào bên trong đặt bom , sau đó giăng lưới diệt những con trốn thoát.

Ukm cũng được đi , dù gì bọn chúng lần này xem như là bị diệt toàn quân rồi.

Trước khi tiến hành kế hoạch , Ed đã cho người ra xoát trên diện rộng tìm mọi ngỏ ngách ăn thông vào tổ của trùng tộc , xác định đường đi của bọn chúng rồi đặt thật nhiều bom.

Hai quân đoàn đã dàn trận lớn đến nghênh địch .
Ầm Ầm ầmmmm
Từng tiếng nổ long trời nối tiếp nhau vang lên.
Cả ngọn núi to rung lắc dữ dội , giờ đây nó chẳng khác nào một ngọn núi lửa sắp phun trào, nhưng thứ nó phan trào không phải dung nham mà là từng đợt khói lửa , sau cùng là một đám trùng tộc lũ lượt bay ra che kín bầu trời .
Tất cả trùng tộc giản thể trong trạng thái điên cuồng , phẫn nộ vì thế hệ đời sau đã bị nổ Tan tành.

Tất cả mọi người nhìn số lượng trùng tộc tràn ra mà xanh mặt.

Đây có thể nói là gom hết cả dòng họ mấy đời lại với nhau luôn , số chết quá nữa nhưng số sống ....!lại nhiều khủng khiếp.

Họ không ngờ lại chọc nhầm phiền phức lớn như vậy.

Lâm Hàn quét mắt nhìn vào giữa đám trùng tộc đen kịt phía trời xa.
" Mẫu trùng ....!mẫu trùng vẫn còn sống "
" Cái gì ...." mọi người thất kinh nhìn cậu rồi nhìn phía trời xa.

Mồ hôi lạnh rơi như tắm.

Mẫu trùng là trùng tộc mạnh nhất , cũng là con duy nhất nắm vai trò chủ chốt trong sự diệt vong hay trường tồn của một bầy đàn.
Chính nó đã dùng tinh thần lực không ngừng quấy nhiễu mọi tín hiệu truyền đi để đảm bảo trứng có thể an toàn nở ra.

Nhưng bây giờ trứng đã không còn , chỗ ở cũng bị phá huỷ , mẫu trùng điên loạn dẫn rất cả trùng tộc quyết tử chiến với kẻ thù.

Lần này thì có là thú nhân nó cũng quyết chết chùm.

Dẫu biết trước mắt là chỗ chết nhưng tất cả binh lính đều không nao lòng , tất cả cùng nhau xông lên quyết trận tử chiến.

Lâm Hàn lập tức chọn giải phóng cơ giáp cấp mười , số lượng trùng tộc giản thể thực sự quá nhiều , nếu không đổi e rằng cậu cũng không cầm cự nỗi.

Đám chỉ huy cùng thuộc hạ nhìn mà muốn hôn mê "......" đậu xanh.


Quả thực lần này cậu đoán đúng , sóng tinh thần lực mặc dù cường đại nhưng đấu với đám không cần mạng chính là tuyệt lộ a.
Tốp này chết thì tốp khác lại xông lên , cơ giáp cấp mười được cường hoá toàn phần nên mới có thể miễn cưỡng không bị hỏng hóc.

Cộng thêm sự giúp đỡ âm thầm của Hình Thiên , không những tăng cường phòng ngự cho cơ giáp mà còn tạo lòng phòng hộ giúp cậu cản hết nhưng cú tấn công cộng hưởng tinh thần lực.

ED nhân lúc tín hiệu được câu Thông liền phát đi tín hiệu cầu cứu , không cần biết là ai đến , chỉ cần có thể chung tay tiêu diệt triệt để trùng tộc là tốt rồi.

Mẫu trùng đánh hơi được mùi của thú nhân , thâm thù đại hận một lần quyết đáp trả đủ.
Hai bên nhanh chóng quấn lấy nhau đánh chém , tinh thần lực không ngừng xé toạt bầu trời.

Từng con từng con một dùng tinh thần lực công kích ở mức độ cao nhất.

Trận chiến đi vào bế tắc , chết chốc , tuyệt vọng , bất lực ...!từng người một ngã xuống.

Lâm Hàn mồ hôi trên trán đã chảy đầy đầu , cả người cũng ướt như vừa được vớt dưới hồ lên.

Sức lực đang dần cạn kiệt ....!bụng cũng bắt đầu đau.

Nơi diễn ra trận chiến giờ đã biến thành địa ngục máu , nhóm trùng tộc từng con lũ lượt kéo đến nơi có tên thú nhân mà bọn chúng căm hận.

Cậu bị vây lại như lõi của một quả cầu và mẫu trùng thì cật lực chăm sóc.

Bầu trời lần nữa bị xét toạt ra dưới trăm ngàn tia sét , từng đợt công kích như vũ bão đánh thẳng vào quả cầu trùng tộc , tiêu diệt phần lớn những con vây bên ngoài.

Một lần lại liên tiếp nhiều trận sét giáng xuống , triệt để đánh tan quả cầu.

Lâm Hàn giữa muôn trùng bủa vây một lần nữa vượt lên anh sáng mang theo mẫu trùng tiến hành trận đánh mới.

Những binh lính nhìn viện quân mà cứ ngỡ như giấc mộng , hai dòng nước mắt không tự chủ mà chảy dài trên má.

"Là quân đoàn một ....!quân đoàn một tới rồi ....." rất nhiều người bước ra từ tuyệt vọng vui sướng hết lên.

Họ lại vững lòng
Tiếp tục trận chiến của mình.

Đại Tá Zakal mang theo Lôi Khuyển bay thẳng đến chỗ Lâm Hàn.

Lôi Khuyển kích động vô cùng , dám bắt nạt chủ nhân của nó.

Đáng chết ....
Graoooooo
Lôi khuyển gầm lên, tinh thần lực trực diện đánh thẳng về phía Mẫu trùng.

Lôi khuyển từ vai cơ giáp bật nhảy lên thật cao , tia sét vàng hiện lên giữa trán .
Một quả cầu năng lượng phi thường mạnh mẽ hình thành mang theo gió lốc hướng thẳng về phía mẫu trùng.
Lâm Hàn bật người bay ra xa ngưng tụ tinh thần lực trợ chiến cho tiểu Lôi khiến Mẫu trùng tránh bên nào cũng là đường chết.

Ầmmm_____
Hai luồn tinh thần lực cực mạnh đánh thẳng vào Mẫu trùng khiến nó nổ Tan xác giữa không trung.

Zakal đón lấy Lôi khuyển sau đó đón lấy cơ giáp đang rơi xuống của Lâm Hàn.

Cậu thực sự mà mệt chết đi được.

Nếu họ không đến....!thôi đi , chẳng phải đã đến rồi sao? Cậu mệt đến mức không nhấc nỗi ngón tay nên không chào hỏi Zakal , nằm vật ra bàn điều khiển thở dốc.

Lôi khuyển cảm nhận được cậu không sao nên rất an phận mà để cậu nghĩ ngơi , bản thân cùng Zakal đi tiêu diệt đám còn lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui